Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Home
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog
  • Chính sách bảo mật
  • CoHet
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Manga
  • Trang Mẫu
  • Truyện full
  • Truyện hot
  • Truyện mới
  • User Settings
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yến Kinh Khuê Sát - Chương 43

  1. Home
  2. Yến Kinh Khuê Sát
  3. Chương 43
  • 10
Prev
Next

Chương 43 – Hồng nhạn tổn thương 5

Kim gia Kim Hồng Minh cũng ở tại thành Nam.

Chẳng qua nhà bọn họ không có bất cứ sân viện nào trong phố hẻm, vì kinh doanh bằng đường thủy, cho nên Kim gia cũng gầy dựng được riêng cho mình một mảnh viện hoàn chỉnh, ở cuối đường kênh đào dọc theo bến tàu.

Trong phủ Kim gia, cũng có một cái bến tàu nhỏ cho thuyền buôn neo đậu xuống hàng lúc cần thiết, có thể thấy được mức độ xa hoa giàu có.

Đường sông nối liền kênh đào nuôi sống bá tánh nghèo khổ ở vùng Nam giao (ngoại ô phía Nam), cũng làm giàu cho kỹ năng dựa thuyền sinh thuyền.

Kim gia bắt đầu từ một chiếc thuyền buôn, cứ thế đến hôm nay trở thành thương nhân lớn nhất Đại Tề, cũng chỉ mất 50 năm.

Trong 50 năm này, thương đội nhà bọn họ trải rộng trên vùng sông Đại Tề, mà hiệu buôn Kim Hồng Minh cũng bao phủ khắp cả nước.

Cho nên, Kim gia vừa xảy ra chuyện, Hộ Thành Tư lập tức rất coi trọng, nhanh chóng phái người chạy tới Cao Đào Tư, đúng lúc Hình Cửu Niên từ Ngũ Lí Bảo vừa trở về, cho nên lại ra roi thúc ngựa chạy tới Kim trạch.

Tạ Cát Tường và Triệu Thụy cũng không có thời gian dùng cơm tối, xe ngựa lập tức quay đầu, chạy thẳng đến Kim trạch.

Triệu Thụy nói: “Chúng ta vốn còn chưa hiểu ra cái áo cưới đỏ này rốt cuộc có nguyên do gì, hiện tại ước chừng có thể nghĩ thông suốt được một ít.”

Tạ Cát Tường cầm chén trà, tranh thủ thời gian uống hai chén, thời tiết nóng bức như thế, bôn ba qua lại xác thật rất mỏi mệt.

“Đúng vậy, nếu hung thủ có loại đam mê này, ngược lại có thể lý giải được vì sao nhất định phải thay áo cưới sau khi giết người,” Tạ Cát Tường như suy tư gì nói, “Phụ thân ta có nói, một ít kẻ giết người liên hoàn không khống chế được đam mê cùng vọng tưởng của mình, người chết đối với bọn họ mà nói, chỉ là công cụ đạt thành vọng tưởng, cũng không phải sánh ngang địa vị người sống.”

Triệu Thụy ở Nghi Loan Tư cũng từng gặp dạng thủ phạm giết người như nghóe này, những người này chỉ cần không bị bắt, bọn họ sẽ không khống chế được tiếp tục giết người, đối với những người khác căn bản không có chút nào đồng tình.

“Bọn họ không coi mạng người ra gì, chỉ cần hợp nhãn, bất luận có bao nhiêu khó khăn đều phải giết cho bằng được.”

Tựa như Ngô Chu thị, không biết vì sao nửa đêm đi ra khỏi nhà, chạy tới từ đường gặp mặt hung thủ, mà người chết ở Kim gia này, khẳng định còn khó xuống tay hơn cả Ngô Chu thị.

Nguyên cái Kim trạch chiếm nửa con phố, một bên là hàng xóm láng giềng gần kênh đào, chỉ có một bến tàu nhỏ có thể thông hành, một bên là tường lớn bao quanh, vừa nhìn liền thấy đó là nhà cao cửa rộng.

Gia đình như vậy, muốn trà trộn vào rất khó, căn bản không thể tùy tiện ra vào.

Ngay cả xe ngựa của Cao Đào Tư cũng phải dừng ở chỗ đăng ký tại cửa lớn, lúc này mới được dẫn đến chuồng ngựa phía trước.

Triệu Thụy xuống xe ngựa trước, xoay người đỡ Tạ Cát Tường xuống dưới.

Bên ngoài xe ngựa đã có vài người Kim gia đang chờ sẵn.

Đi đầu chính là một nam tử trung niên ba mươi bốn mươi tuổi, phía sau hắn có một phụ nhân trung niên, và một vị thiếu gia trẻ tuổi, cho dù sau này hắn có làm chức vụ quản sự, cũng không đảm đương nổi việc nhà.

Triệu Thụy không mặc quan phục, cũng không báo ở nha môn nào, nhưng nam tử trung niên lại kêu rành mạch tên húy của hắn: “Triệu đại nhân, trời nóng nực còn phải phiền ngài chạy đến đây một chuyến, thật sự băn khoăn, nếu có chỗ nào tiếp đãi không chu toàn, xin ngài thứ lỗi.”

Nam tử trung niên trực tiếp tự giới thiệu: “Đại nhân, ta là lão tam Kim gia, ta tên Kim Trạch Phong, chuyện trong nhà đều do hai vợ chồng chúng ta xử lý, nhưng hôm nay xảy ra án mạng cỡ này, đại ca ta cũng đã gấp gáp trở về, đã ở trước từ đường chờ đại nhân.”

Kim gia kinh doanh thịnh vượng, nhân khẩu trong nhà cũng nhiều, bất quá so với các gia chủ Kim gia đời trước, lão thái gia hiện nay là người nhìn xa trong rộng, phân chia các công việc kinh doanh vốn có cho mỗi nhi tử, ngoại trừ trong vòng ba đời không thể phân gia, việc buôn bán muốn làm đều có thể làm.

Kể từ đó, các nhà cũng coi như hòa thuận.

Chỉ có tam lão gia Kim Trạch Phong khi còn nhỏ bị thương chân, đi lại khó khăn, nên ở lại nhà chính xử lý công việc vặt, các nhà khác cũng đều còn cho chút mặt mũi.

Mấy việc này, hồ sơ Nghi Loan Tư đều ghi chép rất rõ ràng.

Triệu Thụy gật gật đầu, cũng rất khách khí: “Tam lão gia có lễ, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.”

Đoàn người rất nhanh đã bắt đầu khởi hành, thiếu gia trẻ tuổi phía sau tam lão gia lập tức tiến lên, đỡ cánh tay tam lão gia.

Kim Trạch Phong dùng quải trượng cũng có thể miễn cưỡng bước đi, nhưng nếu có thêm người đỡ, sẽ đi nhanh hơn chút ít.

Hắn khập khiễng đi theo sau Triệu Thụy, cũng rất khách khí gật gật đầu với Tạ Cát Tường: “Thôi quan đại nhân, chào.”

Tạ Cát Tường cũng chào hỏi hắn, Kim Trạch Phong lập tức nói: “Triệu đại nhân, Tạ thôi quan, chuyện hôm nay là như vầy.”

Hắn xử lý công việc vặt ở nhà, không ai hiểu việc trong nhà hơn hắn, Kim Trạch Long đặc biệt sắp xếp hắn tới đón tiếp đại nhân Cao Đào Tư, chính là để hắn trình bày cụ thể và tỉ mỉ tình hình hiện tại.

Trong lòng Kim Trạch Phong rất rõ ràng, hắn nhanh chóng trình bày rõ ràng sự việc.

Từ đường Kim gia vốn không giống từ đường Ngô thị, từ đường nhà bọn họ có hai gian trong ngoài, bởi vì tộc quy nghiêm ngặt, ngày thường tộc nhân và hạ nhân không được tùy ý ra vào, bởi vậy người chết ở từ đường Ngô thị đã được người phát hiện trong buổi sáng, còn vị ở Kim gia này, tới buổi chiều mới được một lão ma ma đi vào quét tước nhìn thấy.

Kim Trạch Phong thở dài nói: “Đại nhân có điều không biết, từ đường Kim gia chúng ta thường không mở cửa trong, hôm nay nếu lão ma ma không phát hiện cửa trong đã bị mở ra một khe hở, bên trong lộ ra chút ánh sáng, cũng sẽ không phát hiện ra nhị nha đầu chết trong đó.”

Hắn vừa nói vừa giải thích: “Nhân khẩu Kim gia, có lẽ đại nhân đã điều tra rõ ràng, cô nương thế hệ tiếp theo tổng cộng có tám người, nhị nha đầu là cô nương nhà đại ca ta, năm nay mới vừa tròn mười tám, cũng mới vừa định hôn sự, là cô nương xuất sắc nhất trong nhà.”

Vừa rồi Tô Thần chỉ nói Kim gia có người chết, đợi cho đến Kim gia, thông qua lời kể của Kim Trạch Phong, bọn họ mới biết thì ra người chết là nhị tiểu thư.

Gia đình như vậy, cô nương chưa xuất giá đột nhiên uổng mạng, còn bị trang điểm thành dáng vẻ kia, tất nhiên sẽ rất cẩn thận, không muốn lan truyền ra bên ngoài.

Triệu Thụy và Tạ Cát Tường đều hiểu rõ cách làm này, chỉ nói: “Nhờ tam lão gia nói rõ cho.”

Kim Trạch Phong liền nói: “Nhị nha đầu là cô nương xuất sắc nhất trong nhà của chúng ta, cầm kỳ thư họa mọi thứ đều thông, bộ dáng xinh đẹp, thêm tính tình dịu dàng, tình cảm giữa bọn tỷ muội cũng rất hoà thuận, trước đó nhà Định Quốc Công mở tiệc thưởng xuân, mấy nha đầu nhà của chúng ta đều được mời đi, cuối cùng Định Quốc Công phu nhân nhìn trúng nhị nha đầu, chưa được một tháng sau đã tới hạ sính, hai nhà còn đang chọn ngày lành.”

Nhị tiểu thư có nhân duyên tốt như vậy, nhưng người lại chết trẻ, thực là quá thê thảm.

Tạ Cát Tường lại không quan tâm việc này, chỉ hỏi: “Đêm qua nhị tiểu thư không ở trong khuê phòng một đêm, chẳng lẽ nha hoàn bà tử không biết?”

Tiểu thư gia đình giàu có, ngày thường người hầu hạ bên cạnh thành đàn, buổi tối khi nghỉ ngơi trong khuê phòng, ngay bậc bước chân trước giường đã có nha hoàn thiếp thân trực đêm, gian ngoài còn có ma ma canh giữ, căn bản không có khả năng lặng lẽ biến mất.

Hơn nữa, từ tối hôm qua đến tối hôm nay nàng đều không thấy bóng dáng, nếu ở gia đình khác, biến mất một canh giờ (2 tiếng) đã có thể nháo nhào đến người ngã ngựa đổ, làm sao vẫn mãi chưa phát hiện ra như Kim gia.

Một lời này của Tạ Cát Tường nói liền trúng đích, làm cho Kim Trạch Phong lần thứ hai thở dài.

“Aiz, nếu là ngày trước, chỉ trong vòng nửa khắc (5-7p) là nha hoàn bà tử đã có thể phát hiện, đáng tiếc mấy ngày trước đây, Định Quốc Công phu nhân ngẫu nhiên cảm nhiễm phong hàn, nên nhị nha đầu muốn cầu phúc cho phu nhân, quyết định đêm qua đến hôm nay trai giới ở Phật đường, khi nàng trai giới lại không thích bị người khác quấy rầy, bởi vậy Thư ma ma cùng Tuệ Trân hầu hạ nàng vẫn luôn canh giữ bên ngoài Phật đường, không dám đi vào quấy rầy, chỉ chờ nàng lên tiếng gọi.”

Nói như vậy, suy luận liền thông suốt.

Nhưng mà, Tạ Cát Tường lại hơi nhíu nhíu mày, nàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Triệu Thụy, phát hiện Triệu Thụy cũng đang nhìn nàng.

Ánh mắt hai người giao nhau, trong lòng hiểu rõ mà không cần nói ra.

Kim Trạch Phong chú ý thấy hai đại nhân tựa hồ đã hiểu ra gì đó, nhưng không hỏi nhiều, hắn tiếp tục nói: “Phật đường và từ đường cách rất gần, nếu đi bộ, ước chừng mất thời gian một chén trà nhỏ là có thể đến, giữa hai nơi không hề có gì ngăn trở, chỉ là do vị trí hẻo lánh, ngày thường ít có người qua lại, cho nên đêm qua đến hôm nay cũng không có ai nhìn thấy cái gì lạ.”

Nói cách khác, Kim gia từ trên xuống dưới, cũng không có ai nhìn thấy nhị tiểu thư chết như thế nào, cũng không thấy được hung thủ ra tay như thế nào.

Tóm lại là… rốt cuộc cũng không hề có manh mối nào.

Kim Trạch Phong nói rất lưu loát: “Bên cạnh nhị nha đầu có hai đại nha hoàn, còn có hai ma ma, đã gọi người trông giữ bốn người các nàng, đại nhân có vấn đề gì có thể đưa tới dò hỏi.”

Triệu Thụy nói: “Nhị cô nương quý phủ có kẻ thù gì không?”

Kim Trạch Phong hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó liền nói: “Đại nhân, nhị nha đầu là một thiếu nữ khuê các, làm sao có thù oán với người nào, tính tình nàng luôn dịu ngoan, cũng không phải là người nhiều chuyện, người nào trong nhà cũng thích nàng, tuyệt đối không có kẻ thù như vừa nói.”

Lời nói là nói như thế, nhưng nếu Kim nhị cô nương thật sự không có kẻ thù, vậy ai sẽ ra tay giết nàng đây?

Tạ Cát Tường nhẹ nhàng kéo kéo tay áo Triệu Thụy, để hắn không cần nhiều lời, còn mình quay qua nói với Kim Trạch Phong: “Tam lão gia, các cô nương tại quý phủ sắp xếp thứ tự như thế nào? Ai thân cận với ai nhất?”

Việc này kỳ thật không tiện nói với người ngoài, bất quá nhà bọn họ làm ăn buôn bán, hơn nữa nhị nha đầu còn đột nhiên uổng mạng, Kim Trạch Phong cũng không cần giấu diếm nữa.

Nghĩ nghĩ, hắn nói: “Mấy cô nương trong Kim gia, đại cô nương và nhị cô nương đều là hài tử của đại ca ta, tam cô nương ngũ cô nương cùng thất cô nương là hài tử của nhị ca, Tứ cô nương là nha đầu nhà ta, còn lại lục cô nương cùng bát cô nương là của nhà tứ đệ ta.”

“Hiện giờ tới tuổi gả ra ngoài chỉ có đại cô nương, nhị cô nương và tam cô nương, hôn sự của đại cô nương và nhị cô nương đã được định, còn hôn sự của tam cô nương cũng sẽ nhanh thôi.”

Dạng gia đình kiểu này, tỷ tỷ muội muội đều rất nhiều.

Trong nhà Tạ Cát Tường chỉ có một mình nàng là cô nương, nhưng cô nương trong nhà bà con hoặc nhà thông gia rất nhiều, việc quanh quẩn trong đó, nàng có thể còn rõ hơn cả Triệu Thụy.

Nếu nói một cô nương chưa xuất giá thì có xích mích thù hận gì, có lẽ đều là giữa các tỷ muội, bởi vì ngày thường các nàng ở chung với nhau nhiều nhất, cũng có liên quan lợi ích lẫn nhau nhiều nhất, nếu hung thủ ngay bên trong Kim gia, vậy cô nương khác có hiềm khích với nhị cô nương rất có khả nghi.

Bất quá, lời này tự nhiên không thể nói trước mặt thúc thúc ruột của người ta.

Tạ Cát Tường thực hòa khí gật gật đầu, tỏ vẻ mình nghiêm túc lắng nghe, sau đó hỏi: “Mạo muội hỏi một câu, các cô nương trong quý phủ đều có ở nhà hết không? Nghĩ rằng các tiểu tỷ muội sẽ hiểu rõ nhau nhất, nếu bình thường nhị cô nương có bí mật gì hoặc là lời nói trong lòng, giữa tỷ muội với nhau khẳng định rất dễ thổ lộ.”

Xem ý Tạ Cát Tường, chắc là còn muốn hỏi mấy cô nương này.

Nếu lần này Thôi quan tới đây là một nam nhân, Kim Trạch Phong tự nhiên không chịu cho hỏi, nhưng vừa nhìn Tạ Cát Tường liền biết là Thôi quan xuất thân quyền quý, hành vi cử chỉ đều rất quy củ, nếu do nàng đến hỏi, tất nhiên không cần từ chối.

Kim Trạch Phong trầm ngâm một lát, mới nói: “Đại nha đầu và tam nha đầu, đều đi dâng hương ở chùa Kim Đỉnh ngoài thành cả rồi, có lẽ trước giờ cấm đi lại ban đêm hôm nay mới có thể trở về, các nha đầu khác đều ở nhà.”

Tạ Cát Tường tỏ vẻ đã hiểu, cũng không hỏi thêm gì nữa.

Trong lúc nói chuyện, từ đường Kim thị đã xuất hiện trước mắt mọi người.

Tạ Cát Tường và Triệu Thụy còn chưa kịp nói chuyện, liền nhìn thấy Hình Cửu Niên bên trong cánh cửa hướng về phía bọn họ làm mặt quỷ.

Triệu Thụy hơi ngập ngừng, nói với Kim Trạch Phong và Kim Trạch Long vừa đuổi tới: “Hai vị Kim lão gia không cần đa lễ, bản quan đi vào từ đường nhìn hiện trường trước đã, sau đó lại trao đổi tiếp.”

Hắn nói xong, trực tiếp dẫn Tạ Cát Tường vào từ đường.

Mới vừa đi vào, một cơn gió lạnh liền ập vào trước mặt.

Từ đường u ám âm trầm, giá đèn cao lớn lóe lên ánh nến mờ ảo.

Hình Cửu Niên thấp giọng nói: “Vị Kim gia cô nương này, cũng bị người ta bóp cổ chết.”

Hôm nay Hình Cửu Niên đã quá gắng sức.

Bất quá bởi vì trong lòng phấn khởi, hiện tại tinh lực vẫn dồi dào, lúc nói chuyện với Triệu Thụy cũng không có chút nào mỏi mệt.

Hắn thấp giọng nói: “Kim gia cô nương này cũng bị bóp chết sau đó mới treo lên xà nhà, nhưng lần này thủ đoạn hung thủ rất dứt khoát, vết thương trên cổ nàng cũng rất rõ ràng, chỉ có hai dấu vết, một cái là vết bầm khi còn sống bị bóp cổ, trước cổ còn hình thành một vết lằn ngang, cái còn lại là vết dây hằn lúc treo cổ lên xà nhà sau khi chết, bởi vì lúc treo lên người đã tắt thở, cho nên vết dây kia hiện ra màu trắng cùng dấu uốn lượn.”

Vết thương rõ ràng, cũng đã nói lên khi hung thủ sát hại Kim nhị tiểu thư, thủ đoạn dứt khoát lưu loát, không hề do dự.

Tạ Cát Tường nghĩ nghĩ, hỏi Hình Cửu Niên: “Nếu hai người bị cùng một người sát hại, có thể suy đoán rằng trước đó hung thủ sát hại Ngô Chu thị để luyện tập, sau đó mới ra tay với Kim nhị tiểu thư hay không? Phương pháp và cách thức đối phương giết người đều có tiến bộ, có thể thấy ‘việc luyện tập’ trước đó đã có hiệu quả.”

Đối với loại sát thủ liên hoàn, hoặc nói là giết người thành tính này, Tạ phụ tích lũy kinh nghiệm trong việc điều tra nhiều năm, chậm rãi rút ra được chút manh mối.

Đối với nữ nhi, hắn cũng dốc túi truyền dạy, không hề giấu giếm.

Kinh nghiệm Tạ Cát Tường dùng để phá án hiện tại, đại đa số đều đến từ chính phụ thân nàng, số ít còn lại do đi theo các vị đại nhân Cao Đào Tư mới dần dần đúc kết lại được.

Bởi vậy, căn cứ manh mối hiện có, kết luận và suy đoán nàng đưa ra cũng thật hợp tình hợp lý.

Nhưng Hình Cửu Niên lại lắc lắc đầu: “Nếu vẫn chưa nghiệm thi, lời nói Tạ nha đầu ngược lại cũng có lý, nhưng vừa rồi mới kiểm tra sơ bộ, kết luận vị Kim nhị cô nương này còn chết sớm hơn cả Ngô Chu thị.”

Câu nói này, trực tiếp khiến Tạ Cát Tường sửng sốt.

“Cái gì, Kim nhị cô nương chết trước?”

Hình Cửu Niên rất thận trọng gật gật đầu.

Hắn dẫn hai người xuyên qua cửa trong của từ đường, trong khung cảnh tranh sáng tranh tối, một thân ảnh đỏ thẫm an an tĩnh tĩnh nằm trên giường tre.

Hình Cửu Niên thấp giọng nói: “Kim gia chú trọng việc này, không chịu để tiểu thư nằm trên mặt đất, đành phải tìm giường tre tới dùng tạm, hơn nữa……”

Hình Cửu Niên dừng một chút, bình đạm nói: “Kim gia chỉ đồng ý kiểm tra sơ qua thôi, không đồng ý kiểm tra kĩ lại lần nữa, thi thể cũng không thể mang ra khỏi Kim gia, chỉ có thể phái người trông coi.”

Như thế đúng như Tạ Cát Tường dự kiến, cô nương chưa thành thân trong gia đình phú quý, cho dù đã chết cũng cần giữ thể diện như khi còn sống.

Nhưng Tạ Cát Tường quan tâm vẫn là thời gian tử vong: “Hình đại nhân, thời gian tử vong đối với vụ án này rất quan trọng.”

Hình Cửu Niên cũng hiểu ý nàng, liền nhẹ nhàng xốc ống tay áo trên cánh tay Kim nhị cô nương lên.

Cánh tay Kim nhị cô nương đã có một mảng lớn thi đốm, Hình Cửu Niên dùng tay ấn xuống, vết thi đốm kia hoàn toàn không nhúc nhích, chứng tỏ thời gian Kim nhị cô nương tử vong ít nhất đã quá sáu bảy canh giờ (12 – 14 tiếng).

Hơn nữa thân thể nàng cũng có vẻ cứng đờ, thời gian tử vong khẳng định còn sớm hơn thời gian Ngô Chu thị tử vong vào sáng nay, muộn nhất là đêm khuya hôm qua, sớm nhất cũng không quá chiều hôm qua.

⏳️Editor: túm cái quần lại thì thời gian tử vong là từ chiều hôm qua đến khuya hôm qua nhan, tui ghi chú cho bà nào còn đang ngồi sắp xếp thời gian như tui bi giờ không cần phải nghĩ nữa 🤣

Tạ Cát Tường cũng rất thận trọng, còn Triệu Thụy như đang suy tư gì, nói: “Nhưng tử trạng của hai người này thật sự quá mức tương tự, nếu nói chỉ là trùng hợp thì căn bản cũng không thể tin nổi.”

Bóp cổ chết sau đó treo lên, từ đường, áo cưới, trang điểm đậm, thậm chí ngay cả giày mang trên chân hai người cũng đều giống nhau như đúc.

Tạ Cát Tường nhẹ nhàng sờ sờ đôi giày thêu đang mang trên chân Kim nhị cô nương , thấp giọng nói: “Cỡ giày giống như đôi giày trên chân Ngô Chu thị, nhưng chân Kim nhị cô nương nhỏ hơn chân Ngô Chu thị rất nhiều, cho nên đôi giày nàng mang rất vừa vặn.”

Mấy người không xem xét thời gian tử vong trước, cũng không xem xét giữa hai án mạng này có gì liên quan, chỉ đơn giản xem xét bộ áo cưới đang mặc trên người Km nhị cô nương này.

Xiêm y nữ tử, Hình Cửu Niên và Triệu Thụy không hiểu lắm, đối với hoa văn thêu trên áo cũng là cái biết cái không, Tạ Cát Tường khom lưng sờ soạng áo cưới trên người Kim nhị cô nương, cuối cùng đưa ra kết luận.

“Bộ áo cưới này và bộ áo cưới sau khi Ngô Chu thị chết được thay giống nhau như đúc, hoa văn thêu trên đó đều là long phượng trình tường💥, vạt áo đều là hải lan văn, nút áo dùng chính là kết cát tường💥, vải cũng đều dùng vải lụa đỏ.”

Lụa đỏ cũng không quý, người nhà bình thường miễn cưỡng cũng có thể mặc được, phần lớn các cửa hàng bán trang phục đều bán áo cưới chất liệu này, ngày đông ngày hè mặc đều phù hợp.

Tạ Cát Tường xem xiêm y xong, lại đi nhìn mũ phượng, nói: “Mũ phượng cũng giống nhau, đều là mũ phượng kết hoa bình thường nhất, trên bề mặt chỉ dùng đá xanh và rất ít chỉ bạc, các phần màu đỏ vốn có đều dùng lụa màu đỏ xoắn thành, đều không phải đá quý.”

“Ta có thể khẳng định, hai bộ áo cưới này đều của cùng một cửa hàng trang phục.”

Lúc này Triệu Thụy mới nói: “Một khi đã như vậy, cứ tạm điều tra đồng thời hai vụ án này trước đã, nhìn xem hai vụ án có liên quan nào có thể tra ra được chân tướng không.”

Tạ Cát Tường nghĩ nghĩ, nói: “Kim nhị cô nương chết trước Ngô Chu thị, có thể phỏng đoán bởi vì Kim nhị cô nương là tiểu thư khuê các, tay không có bao nhiêu sức lực, khi nàng bị bóp cổ cũng tắt thở rất nhanh, cho nên hung thủ mới giết nàng nhanh gọn hơn hay không?.”

Hình Cửu Niên như suy tư gì, hắn cúi đầu nhìn nhìn vết thương trên cổ người chết, nhưng không đưa ra kết luận.

Tạ Cát Tường kiểm tra lại lần nữa, đột nhiên nói: “Có ba vết xước trên lớp váy dưới áo ngoài.”

Mấy người ngồi xổm xuống nhìn, phát hiện chỗ làn váy của Kim nhị tiểu thư xác thật có vết xước, bất quá chỉ là vết xước rất nhẹ, sợi tơ chỉ hơi hơi bong lên, không nhìn kỹ cũng không thấy được.

Đây cũng là một manh mối.

“Hình đại nhân, làm phiền ngài lại tiến hành kiểm tra sơ bộ lần nữa, sau đó lại kiểm tra bên trong từ đường này, nhìn xem vết xước trên làn váy của nàng cũng có manh mối tương ứng hay không,” Triệu Thụy thấp giọng nói, “Chúng ta không thể mang người về Cao Đào Tư, thừa dịp hiện tại Kim gia còn đang nhân nhượng, ngươi nhìn xem vị Kim nhị cô nương có phải cũng……”

Lời còn lại, Triệu Thụy không cần nói tiếp, nhưng Hình Cửu Niên cũng đã ngầm hiểu.

Khi Ngô Chu thị chết đã có thai một hai tháng, nếu có liên quan đến hài tử, như vậy chỉ sợ Kim nhị cô nương cũng đã có thai. Nhưng nàng chưa thành thân, lời này không thể nói trước mặt trưởng bối nhà người ta, nên chỉ có thể khéo léo một chút.

Hình Cửu Niên đồng ý, lại dẫn Ân Tiểu Lục đi bận rộn, Triệu Thụy quay đầu qua, phát hiện Tạ Cát Tường vẫn con đang xem xét Kim nhị cô nương.

Giờ phút này, ánh mắt Tạ Cát Tường dừng trên khuôn mặt Kim nhị cô nương.

Bởi vì bọn họ còn chưa lại đây nhìn thi thể, cho nên Hình Cửu Niên vẫn chưa lau đi lớp trang điểm đậm trên mặt Kim nhị cô nương, Tạ Cát Tường đang xem chính là khuôn mặt được trang điểm đậm này.

Trong mắt Triệu Thụy, trang điểm của Kim nhị cô nương không khác gì Ngô Chu thị.

Đều là gương mặt tái nhợt, môi đỏ thẫm, khóe môi bị cưỡng ép giương lên thành một độ cong, phảng phất như người chết đang cười.

Nhưng Tạ Cát Tường lại nhíu mày, nhìn thế nào cũng cảm thấy quái quái: “Trang điểm này không tốt bằng Ngô Chu thị.”

Triệu Thụy rất cổ động: “Sao lại không tốt? Theo ta thấy đều là giống nhau, căn bản không có gì khác.”

Tạ Cát Tường trừng hắn một cái, chỉ vào lớp phấn nền trên mặt Kim nhị cô nương nói: “Nữ tử đều thích dùng phấn nén, cuối cùng đều thích áp một lớp dầu hoa nhài hoặc là hương lộ, như vậy phấn sẽ không dễ bay, sẽ rất mịn màng tinh tế, nhưng phấn trang điểm trên mặt Kim nhị cô nương lại có chút khô ráp, huynh nhìn xem da chỗ khóe mắt đều lộ ra hết đây này.”

Trang điểm có tốt hay không, chỉ nữ nhân mới có thể nhìn ra được.

Triệu Thụy nói: “Ý của muội là, trang điểm này không được tốt bằng Ngô Chu thị? Vậy có phải khi ở Kim gia, hung thủ đang rất vội vàng hay không?”

Bởi vì Kim nhị cô nương là thiếu nữ nhu nhược, giết nàng rất đơn giản, khẳng định cũng thay đổi xiêm y cho nàng rất nhanh, nhưng từ đường Kim gia không thể kém hơn từ đường ở chân núi của Ngô thị, cho dù người hầu rất ít lui tới, nhưng rốt cuộc cũng vẫn có người.

Một khi vội vàng, trang điểm tự nhiên không thể tốt được.

Tạ Cát Tường nhìn chằm chằm khuôn mặt Kim nhị cô nương trong chốc lát, đang muốn với tay lau lớp trang điểm cho nàng, bất quá tay nàng mới vừa duỗi ra ngoài, đã bị Triệu Thụy ngăn cản.

“Không cần muội làm những việc này,” phiến quạt thép trên tay Triệu Thụy nhẹ nhàng đè trên cổ tay mảnh khảnh của Tạ Cát Tường, “Để Ân Tiểu Lục lại đây lau.”

Ân Tiểu Lục tai thính mắt tinh, nghe được nửa âm tên mình, liền tung tăng chạy tới hầu hạ Triệu đại nhân.

Hắn có chút thủ pháp lau mặt người chết, chỉ quét ngang quét dọc một chút, khi nhắc tay lên, gương mặt thanh tú của Kim nhị cô nương lập tức lộ ra ngoài.

Tạ Cát Tường nhìn chằm chằm mặt nàng, trong lòng luôn cảm thấy có chút không đúng: “Bộ dáng nàng và Ngô Chu thị không giống.”

Hai người đều rất thanh tú, đối với nữ tử mà nói đều có thể xứng với chữ đẹp, nhưng hình dạng khuôn mặt hoàn toàn bất đồng, một người mặt tròn, mi thon dài, môi phấn mỏng, một người mặt trái xoan, mày lá liễu, môi cánh hoa, nếu buộc phải nói có chỗ giống, thì có thể nói mắt hai người đều là mắt thon dài, không phải là mắt hạnh to tròn như Tạ Cát Tường.

Tạ Cát Tường nhỏ giọng giải thích cho Triệu Thụy biết: “Căn cứ theo phụ thân ta nghiên cứu, sở thích của loại hung phạm này đều thống nhất, trên người nạn nhân nhất định có đặc điểm nào hắn rất yêu thích, lộ rõ nhất chính là vẻ bề ngoài, tỷ như ngày trước ở Cẩm Châu có một tội phạm giết người, liên tục giết ba người trẻ tuổi, khóe miệng ba người này đều có nốt ruồi, chính là do điểm này, khiến cho tên sát nhân chú ý.”

Ý của Tạ Cát Tường, Triệu Thụy vừa nghe liền hiểu rõ.

“Muội cũng vừa nói, ý bá phụ là phần lớn bởi vì diện mạo khiến cho tên sát nhân chú ý, cũng có khả năng không phải như vậy, ít nhất, hai người chết này đều là nữ tử, đây cũng coi như là một đặc điểm.”

Triệu Thụy nói như thế, bất quá chỉ để trấn an Tạ Cát Tường, để nàng không cần lo lắng như thế.

Nhưng sao Tạ Cát Tường có thể không lo lắng được?

“Loại hung phạm giết người này một khi đã bắt đầu thì sẽ không có kết thúc, trừ phi hắn bị bệnh hoặc đã chết, không thể lại tiếp tục giết người, thì chuỗi giết chóc này mới có thể dừng lại.”

Tạ Cát Tường sốt ruột chính là điểm này, nàng sợ rất nhanh sẽ xuất hiện người chết tiếp theo.

Nhưng Triệu Thụy lại rất đạm nhiên.

Hắn duỗi tay vỗ vỗ đầu Tạ Cát Tường, thanh âm trầm thấp nặng nề, nhưng lại có ôn nhu người bình thường không thể nghe được.

“Đừng sợ, nếu thật sự xuất hiện sát nhân giết người hàng loạt, bất quá cũng trốn không thoát Nghi Loan Vệ trong thành, chờ điều tra xong chuyện ở Kim gia, ta lập tức gửi sổ con đến Nghi Loan Tư trấn phủ sứ, nhờ hắn tăng mạnh tuần phòng tại Yến Kinh.”

Yến Kinh là vùng đất dưới chân thiên tử, ngoại trừ Hộ Thành Tư, còn có Nghi Loan Tư, Vũ Lâm Vệ, Kim Ngô Vệ bảo vệ xung quanh, tất nhiên không thể sinh loạn.

Được Triệu Thụy an ủi như thế, Tạ Cát Tường hơi nhẹ nhàng thở ra.

“Được rồi,” Tạ Cát Tường nói, “Chúng ta đi ra ngoài dò hỏi nha hoàn Kim nhị cô nương đi.”

Nếu nói mọi thiên kim có gì bí mật, thì người biết rõ nhất chính là nha hoàn cùng ma ma bên cạnh nàng.

Ngô Chu thị tự nhiên không có xuất thân đến bực này, nhưng Kim nhị cô nương lại có.

Chờ hai người đi ra khỏi từ đường, liền nhìn thấy lão đại Kim thị Kim Trạch Long và lão tam Kim Trạch Phong vẫn chờ ở cửa.

Kim Trạch Long là phụ thân ruột của Kim nhị cô nương, mặc dù là đại lão gia tiền tài đồ sộ, lúc này hốc mắt cũng đỏ hoe, có vẻ rất thống khổ.

Triệu Thụy trấn an hắn vài câu, liền nói: “Đối với cái chết của nhị cô nương, Cao Đào Tư khẳng định cần ở lại Kim gia điều tra mấy ngày, bất luận như thế nào, nhất định sẽ trả lại cho Kim gia một công đạo.”

Lời khẳng định này của Triệu Thụy, cho Kim Trạch Long niềm an ủi rất lớn.

Hắn chủ động nắm lấy tay Triệu Thụy, lệ quang lấp lánh trong mắt, nhưng vẫn cố chịu đựng không khóc rống trước mặt người ngoài.

“Đa tạ Triệu đại nhân, xin đại nhân nhất định tra ra chân tướng, đòi lại công đạo cho tiểu nữ.”

Thiếu nữ như đóa hoa quý giá xinh đẹp lụi tàn trong chớp mắt, tâm tình của người làm phụ mẫu sẽ như thế nào, Triệu Thụy và Tạ Cát Tường đều có thể hiểu được.

Ngay cả Triệu đại thế tử mặt lạnh, cũng thấp giọng an ủi vài câu.

Nhưng mà, ngay vào giờ phút này, một quản gia nam dáng vẻ trung niên hoảng loạn chạy vào, hớt hải nói với Kim Trạch Long: “Lão gia, Định Quốc Công gia tới từ hôn.”

Nước mắt trên mặt Kim Trạch Long loang lổ, nhưng vẫn trợn tròn nói lớn: “Cái gì? Bọn họ sao có thể như vậy?!”

💥Long phượng trình tường:

💥 Kết cát tường: hay còn gọi là nút thắt cát tường hoặc nút thắt đồng tâm, đặc điểm các nút thắt cát tường thường được tết từ một sợi dây dài, đầu đuôi nối liền, quấn quýt, liên kết chặt chẽ với nhau, nên nút thắt thường mang ý nghĩa về tình cảm đôi lứa như kết tóc se duyên, vĩnh kết đồng tâm.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 43"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

CÓ THỂ BẠN THÍCH

ma-tuy.jpg
Ma Túy
5 Tháng 12, 2024
sao-em-do-mat-roi.jpg
Sao Em Đỏ Mặt Rồi?
24 Tháng mười một, 2024
thieu-nu-giao-nguoi-hao-hao-lam-nguoi-convert.jpg
Thiếu Nữ Giáo Ngươi Hảo Hảo Làm Người Convert
20 Tháng mười một, 2024
ngan-doa-hoa-dao-no-mot-doi.jpg
Ngàn Đóa Hoa Đào Nở Một Đời
6 Tháng 12, 2024

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online