Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tùy Ý Đoạt Lấy - Chương 72

  1. Home
  2. Tùy Ý Đoạt Lấy
  3. Chương 72
  • 10
Prev
Next

Chương 72: Phiên ngoại 8: Nhà chúng ta đã có một sinh mệnh mới

Nguyễn Sơ Tinh muốn trêu chọc cậu một chút, cô ngước mắt lên nói: “Ồ? Anh bảo trò này vui hơn trò chơi sao?”

Hai má Đàm Tễ ửng hồng: “Em muốn nghe bây giờ à? Hình như không tốt lắm đâu?”

Nguyễn Sơ Tinh: ?

Thoạt nhìn thì có vẻ không có gì sai, nhưng khi nói ra thì lại cảm thấy không phù hợp, anh biết không?

Đàm Tễ không biết, cậu chỉ thấy ngại ngùng và xấu hổ khi nói ra điều đó. Nhưng khi lời này lọt vào tai người khác thì lại khác, cư dân mạng sau khi nghe thấy điều này liền rất sốc: [Anh muốn nói về một chủ đề thú vị như vậy giữa thanh thiên bạch nhật sao?]

[Anh đang nói chơi ở đâu? Trên giường à?]

[Ai nói lời nói như sói này nhất định phải ở trên giường? Không thể ở phòng tắm, phòng khách hay phòng bếp sao? Nhất định phải ở trên giường? Xấu xa quá.]

[Làm thế nào mà Đàm Tễ có thể vừa đỏ mặt vừa nói bậy vậy? Cậu mau nhân cơ hội này học hỏi Hứa Đình Thâm đi.]

Nguyễn Sơ Tinh nhặt gối đánh cậu: “Anh rất thích gây sự à?”

Cậu phiền muộn lắc đầu, ngoài chị ra thì cậu không muốn làm gì cả.

Trong những tập tiếp theo của show, bốn gia đình cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, trông rất ấm áp. Điều hợp lý nhất của ê-kíp chương trình chính là họ đã đặc biệt chọn ra hai cặp đôi còn đang yêu nhau và hai cặp đôi đã kết hôn từ lâu, khi hòa hợp với nhau, họ mang đến cho mọi người một cảm giác hoàn toàn khác.

Những người đã kết hôn được vài năm thì có sự thấu hiểu và hòa thuận ngầm, trong khi đó các cặp đôi mới cưới luôn tạo ra tia lửa mỗi khi làm việc gì đó.

Trong chương trình vừa qua, đoàn đã sắp xếp cho những em bé đáng yêu của hai cặp đôi đến đây, Đàm Tễ bị sự đáng yêu của mấy bé chọc cho không thể đi được, cậu chưa bao giờ nhìn thấy những đứa trẻ dễ thương như vậy.

Có lẽ vì người mẹ là con lai nên đứa trẻ có lông mi rất dài, giống như một con búp bê Barbie tinh xảo. Thân hình nhỏ nhắn mềm mại, gò má mũm mĩm khiến người ta muốn nhéo nhéo.

Bề ngoài của Nguyễn Sơ Tinh có vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng cô lại gần như rỉ máu vì sự dễ thương này, cô thật sự rất muốn nựng bé.

Đàm Tễ sao còn nhớ đến chuyện ghen tuông lúc trước, sau khi ghi hình xong cậu nói với cô: “Vợ à, anh cũng muốn có một đứa con…”

Cậu còn chưa kịp nói xong hai chữ cuối cùng ‘với em’, Nguyễn Sơ Tinh đã cố ý trêu chọc cậu: “Được, vậy anh sinh đi.”

“…”

Cậu cũng không phải là nam phụ trong tiểu thuyết về nữ tôn, sao có thể sinh chứ?

Sau khi trở về nhà, Đàm Tễ thì thầm với cô: “Nếu đây là thế giới mà nữ quyền làm chủ, thì anh sẽ sinh cho em.”

Nguyễn Sơ Tinh cũng là người đã đọc nhiều tiểu thuyết, cô không khỏi nhếch khóe môi, thậm chí còn nhẹ nhàng nói: “Vậy anh cũng là người ti cho con à?”

Đôi má của Đàm Tễ đỏ bừng, cậu lắp bắp: “Chị đang đùa giỡn lưu manh à!”

Có người tưởng chừng như rất ngây thơ, không phải cuối cùng lại là người không nhịn được mà hành động lưu manh sao… Sau khi tiến tổ, Đàm Tễ phải đối diễn với Nguyễn Sơ Tinh, cô đã xem qua kịch bản, chỉ nói: “Em sẽ tìm người khác cho anh.”

“Không được, nếu tìm người khác, em sẽ không ghen chứ?”

Cô tưởng tượng lại cảnh đó, nữ đế sủng hạnh nam tần?

Nguyễn Sơ Tinh mím môi, đầu ngón tay cầm kịch bản ửng đỏ, hợp với nét ửng hồng trên má trông vô cùng động lòng: “Anh lại bày trò đúng không?”

“Anh không có!” Đàm Tễ nói rõ, “Vợ à, anh chưa bao giờ đóng loại vai này. Nếu em không giúp anh, ngày mai anh chắc chắn sẽ không thể diễn tốt. Em nhẫn tâm để anh bị đạo diễn mắng sao?”

Nguyễn Sơ Tinh nếu lại bị lừa lần hai thì thật ngốc: “Nhẫn tâm.”

Cậu nghẹn ngào, lời nói xoay nửa vòng trên đầu lưỡi lại bị nuốt xuống. Cuối cùng, cậu chớp mắt, không còn cách nào khác ngoài ra vẻ nịnh nọt: “Chị, chị, anh rất muốn diễn cùng chị một lần, chị có thể chỉ anh không?”

Cô hơi dao động, nhưng may mắn cuối cùng cô vẫn giữ được điểm mấu chốt của mình: “Không được.”

Đàm Tễ ôm eo cô, vùi mặt vào ngực cô, giả vờ thất vọng nói: “Chị, chị không muốn đồng ý yêu cầu nhỏ như vậy của anh sao? Có phải chị ghét bỏ anh cái gì cũng không biết không?”

Cậu vừa nói vừa rưng rưng nước mắt: “Xin lỗi, sau này anh sẽ thay đổi. Em đừng ghét anh được không? Từ nay về sau… Anh nhất định sẽ phục vụ em thật tốt, anh sẽ không bao giờ…”

“Đủ chưa?” Nguyễn Sơ Tinh che mặt lại, cô thật sự không thể nghe được nữa.

Cậu ợ lên: “Chưa đủ… Anh biết mình chưa đủ tốt, anh cũng không thể khiến em thích tình trạng này…”

Liệu cô có trở thành kẻ cặn bã nếu bọn họ tiếp tục nói chuyện không? Nguyễn Sơ Tinh thở dài, ngăn cản cậu tiếp tục làm bậy: “Được rồi, em diễn với anh.”

Đàm Tễ vui mừng đến mức phải thầm giấu niềm vui trong lòng, cậu sợ Nguyễn Sơ Tinh sau khi phát hiện sẽ hối hận mất.

Cảnh diễn này chính là nữ Đế đã mắc bẫy, nam tần lầm tưởng nữ Đế đã hủy diệt cả gia tộc của mình, cho nên trong lòng rất hận nàng, kiêu ngạo đến mức không muốn bị sỉ nhục. Nhưng mặt khác, hắn lại không nhịn được mà ái mộ nữ Đế.

Đàm Tễ quỳ ở trong chăn, trên mặt lại không có một chút khiêm tốn, ánh mắt kiên định nói: “Nếu hôm nay bệ hạ muốn ta, ta sẽ lập tức tự sát.”

Cô liếc nhìn kịch bản, thản nhiên nói: “Vậy ngươi tự sát cho ta xem đi.”

Trong kịch bản, nữ Đế không lưu tình ném dao găm xuống. Đàm Tễ giả vờ ấn con dao găm sáng loáng vào cái cổ trắng nõn của mình, nhưng lại bị nữ Đế nhéo quai hàm: “Nhưng lớp da này không được phép bị tổn hại, sau khi chết làm thành một con rối cũng rất tốt.”

Ý của nàng là nàng sẽ làm nhục hắn ngay cả khi hắn đã biến thành một cái xác.

Đàm Tễ tức giận nhìn nàng, đôi má trắng nõn đỏ bừng, nhưng cậu không biết rằng người phụ nữ trước mặt này rất thích vẻ mặt của mình: “Mỗi lần nhìn thấy ngươi mặc y phục màu đỏ đứng trước cung điện, ta đều cảm thấy rất vui, ngươi có biết ta đã nghĩ gì không?”

“Đồ không biết xấu hổ.”

“Còn có một thứ càng không biết xấu hổ hơn, ngươi có muốn thử không?”

Vốn dĩ đến đây là xong rồi, nhưng lại có người tỏ ra không vui, lập tức cởi quần áo ra dụ dỗ cô: “Chị ơi, chị thử xem.”

“…” Nguyễn Sơ Tinh cạn lời, “Anh còn nhớ là mình dang bị ép không?”

“Thì ra em thích loại chuyện này à.” Đàm Tễ tự nhủ, lập tức quay lại bộ dạng bị ép trước đó, cụp mi xuống, lạnh lùng nói: “Vậy tỷ tỷ, ngươi tới ép ta đi.”

“?” Đó không phải là ý cô muốn nói mà. Tại sao ai đó lại trông rất phấn khích thế?

Nguyễn Sơ Tinh liếc cậu một cái, nói: “Ngươi không phải nữ nhân, chỉ cần cởi áo thì có gì hấp dẫn chứ?”

“…” Đàm Tễ do dự một chút, sau đó yếu ớt nói: “Còn phải cởi quần sao?”

“…” Hôm nay chúng ta không thể nói chuyện thêm được nữa rồi.

Trong đầu Nguyễn Sơ Tinh đầy khói, muốn tìm một cái lỗ dưới đất để chui vào. Tại sao mọi chủ đề nghiêm túc lại đi theo hướng không phù hợp chứ?

Cô mở tủ lạnh lấy chai nước ra, ngồi trên ghế sofa vừa uống một ngụm thì lại có người chạm vào mình, lần này cậu đã mặc quần áo vào rồi: “Thật sự không hấp dẫn sao?”

Ngay sau đó, tay Nguyễn Sơ Tinh đã đặt lên cơ bụng săn chắc của cậu. À… Điều đó cũng không hoàn toàn đúng. Cô có chút nghiện chạm vào nó, cuối cùng khi đi vào vấn đề chính, cô mới nhận ra rằng sắc đẹp đúng là có thể khiến người ta phạm tội.

Cún con cắn cô một cái, sờ vào tủ, ngượng ngùng nói: “Em ơi, sao em… Không có cái đó nữa?”

“Em đã ném nó đi rồi.” Cô quay đi.

“Hả?”

Nguyễn Sơ Tinh ủ rũ, giả vờ bình tĩnh: “Anh không muốn có con à?”

Giọng nói của cô có chút run rẩy, cô còn chưa kịp nói thì thì đã cảm nhận được sự phấn khích của cậu. Nguyễn Sơ Tinh đang muốn cãi nhau với cậu, nhưng Đàm Tễ lại đột nhiên dừng lại, nghiêm túc hỏi: “Chị, chị đã suy nghĩ kỹ chưa?”

“Ừm?”

“Anh nghĩ chúng ta nên thận trọng hơn về vấn đề này. Lúc trước anh cũng chỉ thuận miệng nói thôi, nếu thực sự cần thiết thì chúng ta hãy bàn bạc kỹ càng hơn. Suy cho cùng, cuộc sống của chúng ta có thể sẽ phải thay đổi sau khi có con, chúng ta cũng phải trả giá rất nhiều cho đứa bé….” Đàm Tễ nói rất nghiêm túc, khiến mọi người nghĩ rằng cậu chính là một người cha tốt.

Khi nghe những lời luyên thuyên của cậu, nụ cười trên môi cô ngày càng sâu hơn.

“…” Đàm Tễ cau mày, buồn bực hỏi: “Em có nghe anh nói không?”

“Không.” Trong mắt Sơ Tinh có chút đùa giỡn, nói: “Nếu vậy thì anh có thể mặc quần vào, đi siêu thị mua cái đó.”

Đàm Tễ: “?” Cậu đang cảm thấy rất khó chịu.

Chuyện này sau đó mới được đem ra bàn bạc, Đàm Tễ không chỉ mua rất nhiều sách để học mà còn mời bố mẹ Nguyễn Sơ Tinh đến thảo luận. Cha Nguyễn và mẹ Nguyễn bề ngoài rất bình tĩnh, nhưng sau khi trở về nhà, họ thậm chí đã nghĩ ra tên cho cháu trai/ cháu gái của mình rồi. Cuối cùng, Nguyễn Sơ Tinh không thể chịu đựng được nữa, nói rằng cứ để thuận theo tự nhiên đi.

Sau khi Đàm Tễ tiến tổ và hoàn thành quay xong bộ phim nữ Tôn, một phóng viên giải trí đã phỏng vấn cậu: “Tại sao anh lại nghĩ đến việc quay chủ đề này?”

Khi chính thức công bố nhận phim này, Đàm Tễ đã bị chế giễu mấy ngày liền vì kịch bản trông quá giống phim truyền hình trực tuyến kinh phí thấp và chẳng có nhân vật nào đặc sắc cả.

Cậu thản nhiên nói: “Bởi vì nó vui.”

“Ồ, ý anh là kịch bản này thú vị hơn nên anh đã quay nó phải không?” Phóng viên giải trí ngập ngừng, “Vậy người đại diện của anh cũng đồng ý à?”

Có người vốn không muốn tham gia cuộc phỏng vấn, nhưng khi nghe cô ấy nhắc tới Nguyễn Sơ Tinh, ánh mắt cậu đột nhiên sáng lên, kiêu ngạo nói: “Cô ấy chưa bao giờ yêu mến một nghệ sĩ nào nhiều như vậy, ngoại trừ tôi.”

“…” Được rồi được rồi, cả thế giới đều biết hai người rất ân ái.

Cư dân mạng ban đầu nghĩ rằng Đàm Tễ sẽ bối rối trong bộ phim này, nhưng ai biết rằng sau khi bắt đầu phát sóng, nó đã ngay lập tức gây sốt trên các diễn đàn và các nền tảng xã hội khác.

Có người hỏi cậu về kế hoạch diễn xuất trong tương lai, Đàm Tễ có chút xấu hổ nói: “Tạm thời tôi không thể đi diễn được.”

“Vậy anh sẽ quay trở lại ca hát hay là có kế hoạch khác?”

“Tôi thực sự có kế hoạch khác.” Đàm Tễ mím môi, như đang cố gắng kiềm chế điều gì đó, nhưng nụ cười vẫn lộ ra trong mắt cậu, “Một sinh linh nhỏ sắp chào đời trong gia đình chúng tôi, vì vậy tôi phải chăm sóc vợ thật tốt.”

“…” Tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt, ngay cả người quay phim cũng quên bấm chụp.

Điều này có nghĩa là Nguyễn Sơ Tinh đang mang thai hả? Nhanh quá vậy?

Nếu cuộc hôn nhân của Đàm Tễ là một đòn nặng nề đối với người hâm mộ của cậu, thì việc sinh con trong thời gian ngắn như vậy đã hoàn toàn dập tắt những ảo tưởng cuối cùng của họ.

Các tìm kiếm nóng về vấn đề này một lần nữa lại làm phần mềm bị tê liệt.

[Ít nhất những người hâm mộ khác còn đang kiểm tra xem thần tượng mình đã thực sự chia tay được ba trăm sáu mươi lăm ngày chưa? Còn tôi thì sao? Còn tôi thì sao?]

[Cầu vồng bé nhỏ ngọt ngào của tôi vừa trở thành chồng của người khác, vừa trở thành cha của người khác, chết tiệt.]

[Tôi luôn cho rằng Đàm Tễ là một liếm cẩu. Bây giờ tôi thực sự nghi ngờ việc anh ấy muốn trói chặt vợ mình.]

Trên thực tế, khi Đàm Tễ biết tin, ban đầu cậu rất vui mừng, sau đó lại cảm thấy trách nhiệm của mình thật nặng nề. Cuối cùng, cậu lại cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn.

Vậy là cậu và Nguyễn Sơ Tinh đã có một mối ràng buộc chặt chẽ. Cậu giống như một hạt giống trôi nổi, lang thang một mình trong không trung, cuối cùng cũng bén rễ trước khi mùa xuân đến.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 72"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online