Tùy Ý Đoạt Lấy - Chương 70
Chương 70: Phiên ngoại 6: Người em thích chính là anh
Kỹ năng kém cỏi ở đây rõ ràng là ám chỉ kỹ năng trên giường, Nguyễn Sơ Tinh suýt chút nữa đã dùng chân đá cậu ra ngoài.
“Rốt cuộc trong đầu anh cả ngày đang nghĩ cái gì vậy?”
“Đều nghĩ về em.”
Nguyễn Sơ Tinh cảm thấy mình không còn lời nào để nói với Đàm Tễ nữa.
Khi show phát sóng tập thứ hai, một lượng lớn Fan CP bất ngờ đổ vào, đồng thời video cũng nhảy lên vị trí thứ nhất trong bảng xếp hạng các nhóm Fan CP.
[Khi nào tôi mới được thấy cảnh Nguyễn Sơ Tinh ngã đây?]
[Hai người họ ngầu quá đi. Một người trông có vẻ lạnh lùng nhưng lại dễ đỏ mặt, còn người kia trông có vẻ ngây thơ nhưng thực ra lại thích nói lời tán tỉnh. A a a hai người bọn họ thực sự rất hợp nhau.]
[Mấu chốt là khi Đàm Tễ công khai thì cậu ấy đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, thực sự rất có cảm giác cậu ấy sẽ từ bỏ cả thế giới vì người mình yêu. Lãng mạn đến mức fan bọn họ khụ khụ…]
Người hâm mộ: Bạn không cần phải lo lắng cho cảm xúc của bọn tôi, bọn tôi thực sự rất ổn.
Nguyễn Sơ Tinh vốn có rất nhiều anti-fan, họ có thành kiến với cô vì cuộc chiến fandom nên cố tình xem show truyền hình này để tìm lỗi sai rồi chế nhạo cô.
Theo họ, một người lạnh lùng như Nguyễn Sơ Tinh có lẽ rất nghiêm túc trong tình yêu. Mặc dù bây giờ mọi người đều biết Đàm Tễ không được Sơ Tinh bao nuôi, nhưng bọn họ vẫn cho rằng Đàm Tễ đang bị mất trí và tạm thời mê đắm cô thôi.
Những tìm kiếm hot trên weibo là tiếp thị, cư dân mạng chỉ trích người khen couple này chính là thủy quân, bọn họ không tin rằng giới giải trí sẽ tồn tại tình yêu đích thực.
Sau khi xem xong, trong đầu mọi người đều có những dấu chấm hỏi to đùng.
Ai có thể nghĩ rằng Đàm Tễ lại dính người như vậy? Ai lại nghĩ được Nguyễn Sơ Tinh lại dễ thương vậy? Hai người này đến đây để đóng phim thần tượng đấy à? Đường nhiều đến mức có thể làm người ta ngọt chết đấy.
Anti-fan không còn cách nào khác ngoài việc lợi dụng sự kiêu ngạo của Nguyễn Sơ Tinh để đăng bài tố cô kiêu căng, giả tạo khi xuất hiện trên các show tạp kỹ. Làm bọn họ không thể không tiếp tục theo dõi chương trình nữa. Dù là anti-fan nhưng bọn họ còn kiên trì hơn cả fan.
Trailer tập ba của chương trình kể về cuộc chiến tranh lạnh giữa Đàm Tễ và Nguyễn Sơ Tinh, đội ngũ chương trình tiếp thị rất tốt, họ cố tình chọn phần này để kích thích thị hiếu của khán giả. Những anti-fan đang tấn công hai người phải vội vàng đứng trước màn hình, cả đám người như muốn bốc cháy khi nhìn thấy đoạn văn này, bọn họ rất muốn nhìn thấy Đàm Tễ suy sụp.
Khi bắt đầu chương trình, bầu không khí giữa Đàm Tễ và Nguyễn Sơ Tinh không ổn, Đàm Tễ vốn luôn sôi nổi và nói nhiều giờ lại im lặng, còn Nguyễn Sơ Tinh lại càng trở nên thờ ơ hơn bình thường.
Trước đây họ ngọt ngào như mật nhưng bây giờ lại còn ngượng ngùng hơn cả người lạ, khi cùng nhau đi hoàn thành nhiệm vụ, hai người còn cố tình giữ khoảng cách với nhau.
Khán giả lo lắng đến mức hỏi: [Có chuyện gì vậy? Họ cãi nhau à?]
[Trước kia họ ngọt ngào như vậy, sao lại cãi nhau rồi?]
[Quả nhiên trước đây đều là giả vờ, đây mới là tình trạng quan hệ thực sự giữa hai người họ.]
Sau một hồi kích thích sự tò mò của khán giả, ê-kíp chương trình đã tiết lộ sự thật. Hóa ra trước khi khởi hành, Nguyễn Sơ Tinh đang thu dọn đồ đạc, Đàm Tễ đã ôm cô từ phía sau không cho cô di chuyển. Dính vào nhau một lúc mà Đàm Tễ vẫn không chịu buông cô ra, Nguyễn Sơ Tinh cũng không thể thoát ra: “Đã đến lúc thu dọn đồ đạc rồi.”
“Không muốn.”
“Vậy để em đi tắm.”
Đàm Tễ như trẻ con: “Anh không cho.”
Đúng lúc Nguyễn Sơ Tinh có chút mệt mỏi, cô đột nhiên nổi giận: “Sao suốt ngày dính lấy em hoài vậy? Y như con nít thế.”
Bầu không khí giữa hai người không hiểu sao lại lạnh đi, Đàm Tễ thấy mình bị ghét bỏ thì lập tức buông tay. Cậu là người nhạy cảm nên không khỏi suy nghĩ nhiều, chẳng hạn như có phải Nguyễn Sơ Tinh luôn ghét cậu chưa trưởng thành hay không, có phải cô luôn coi mình như đứa trẻ không, thực ra cô cũng không thích cậu nhiều như cậu nghĩ.
Kỳ thật hai người rất dễ xảy ra chiến tranh lạnh, bởi vì Đàm Tễ nhạy cảm, luôn coi trọng lời nói của Nguyễn Sơ Tinh, mà cô cũng có chút kiêu ngạo, không thể hạ cái tôi xuống để xin lỗi cậu.
Đàm Tễ im lặng quỳ xuống giúp cô dọn dẹp, cậu cư xử tốt đến mức khiến người ta cảm thấy áy náy, Nguyễn Sơ Tinh không nói gì bởi vì cô cũng cảm thấy giọng điệu của mình không tốt.
Tổ chương trình rất thích loại xung đột này, càng gay cấn càng thú vị. Thế nên sau khi chứng kiến hai người họ xảy ra chiến tranh lạnh, bọn họ vẫn phải giao cho hai người một nhiệm vụ cần phải tiếp xúc thân mật mới có thể hoàn thành được.
Hai người phải tựa lựng vào nhau, cùng kẹp một quả bóng và đưa quả bóng về tới đích, sau khi về đích họ lại như bị bỏng mà tách ra. Tai Đàm Tễ đỏ bừng, muốn bao nhiêu ngây thơ liền có bấy nhiêu ngây thơ.
Trên đường trở về, sắc trời trở nên u ám, chẳng mấy chốc trời đã bắt đầu mưa, vì chỉ có một chiếc ô nên Đàm Tễ biết Nguyễn Sơ Tinh vẫn còn giận mình, nhất định sẽ không muốn đi cùng cậu, nên cậu liền đưa ô cho cô.
Gần đó không có siêu thị nào, nhưng đi thêm hai ba bước nữa chắc sẽ có thôi.
Đàm Tễ đội chiếc mũ len đen lên đầu, tuy trời đang mưa nhưng cậu cũng không tăng tốc vì muốn tránh mưa, mà chỉ im lặng đi theo Nguyễn Sơ Tinh. Cậu bé đút hai tay vào túi quần, trên mặt lấm lem nước mưa.
Nguyễn Sơ Tinh đi được hai bước, không khỏi quay đầu lại nhìn cậu. Lúc này, phía trước có một chiếc ô tô chạy tới, sượt qua Nguyễn Sơ Tinh, Đàm Tễ giật mình, vô thức nói: “Cẩn thận.”
Cậu nhanh chóng chui vào ô, ôm Nguyễn Sơ Tinh vào lòng: “Có đụng trúng em không?”
Nguyễn Sơ Tinh ho khan, thở ra một hơi khí, may mắn là Đàm Tễ vừa mới nhắc nhở cô. Cô cứng rắn nói: “Không có.”
Sau khi chắc chắn rằng người trong ngực mình không sao, Đàm Tễ mới thở phào nhẹ nhõm.
Vì lo lắng nên giọng điệu của cậu đột nhiên trở nên khó chịu: “Em đi đường không cẩn thận hơn được sao?”
Nguyễn Sơ Tinh chớp chớp mi, giống như muốn nói: “Anh đang trách em à?”
Đàm Tễ mím đôi môi mỏng thành một đường thẳng, ngượng ngùng cúi đầu: “Thật xin lỗi, là do anh lo lắng cho em.”
Nguyễn Sơ Tinh cảm thấy có chút áy náy khi nhìn thấy toàn thân cậu ướt sũng, tóc mái vẫn còn nhỏ nước. Ngay khi Đàm Tễ xin lỗi cô, cô không khỏi thì thầm: “Chúng ta có thể làm lành được không?”
Chiếc ô được giơ lên rất cao, tầm nhìn đột nhiên trở nên rộng hơn. Cô sững sờ trong giây lát khi nhìn thấy Đàm Tễ, hàng mi dài và rậm liên tục nháy lên xuống, đột nhiên đôi môi đang mím lại của cậu cong lên, rõ ràng rất vui mừng nhưng lại cố kiềm chế.
Có hạt mưa rơi trên cánh tay cậu, tiếng mưa đập vào tai chợt trở nên không rõ ràng, thiếu niên trước mặt mỉm cười như thể cầu vồng rực rỡ vừa ló dạng.
“Vậy em còn giận anh không?” Cậu cụp mắt xuống, như sợ phải đối mặt với cô, nhưng lại không khỏi lén lút ngước mắt lên quan sát vẻ mặt của cô.
Nguyễn Sơ Tinh thở phào nhẹ nhõm, duỗi tay ra, đan các ngón tay vào với cậu.
Hai người sóng vai nhau đi về phía trước, Đàm Tễ nói: “Anh sẽ không ấu trĩ nữa, nhất định sẽ trở thành người em thích.”
Nguyễn Sơ Tinh như bị cái gì đụng phải, cô dừng lại nói: “Rất nhiều lần em đã muốn nói cho anh biết, anh chính là người mà em thích đó.”
Vậy nên đừng trở thành ai khác, đó không phải là tình yêu mà cô mong muốn.
Bước chân của Đàm Tễ cũng dừng lại tại chỗ, Nguyễn Sơ Tinh hoàn toàn quên mất lời nói trước đó của cô, yêu cầu cậu không được thân mật với cô trong chương trình, cô kiễng chân hôn lên má cậu: “Đi thôi.”
“Ồ.” Đàm Tễ sửng sốt một chút, vành tai đỏ bừng.
Cô nói rằng cậu chính là người mà cô thích, cậu bước đi nhanh hơn, không ngừng lặp lại câu nói này trong đầu.
Vì bị mắc mưa nên Nguyễn Sơ Tinh đã che camera trong phòng tắm lại rồi bắt cậu đi tắm. Sau khi Đàm Tễ đi ra, cô lấy khăn nhẹ nhàng lau tóc cho cậu, đầu ngón tay mềm mại vô tình chạm vào tai cậu.
Yết hầu gợi cảm của Đàm Tễ động đậy, rõ ràng Nguyễn Sơ Tinh chỉ đang lau tóc, nhưng cậu lại như bị kích thích đến mức nói: “Anh, anh sẽ tự làm.”
Nguyễn Sơ Tinh không đồng ý, dù sao bọn họ cũng vừa mới xảy ra chiến tranh lạnh, bây giờ phải nhân cơ hội thân mật mới được, cô cau mày nhỏ giọng nói: “Em lau tóc cho chồng không được sao?”
Chị như vậy… Thực sự là phạm quy.
Tai Đàm Tễ nóng bừng, cậu ước gì lúc này có thể ôm cô hôn cô, nhưng cậu vẫn còn chút lý trí, trong lòng biết rõ Nguyễn Sơ Tinh không thích như vậy.
Cư dân mạng nhìn thấy cảnh này liền kêu lên: [Thật đáng tiếc, sao tôi lại thấy bọn họ còn ngọt ngào hơn trước vậy?]
[Rõ ràng họ không làm gì cả, nhưng tôi lại cảm thấy mình đang bị đút cẩu lương á.]
[Cảm giác giống như mối tình đầu vậy.]
Trong bữa tối, mọi người tụ tập lại để nói về những chuyện thú vị trong quá khứ, nói đến việc cầu hôn, Khương Sơ giơ tay trước: “Tôi chủ động cầu hôn Thâm Thâm.”
Cô ấy còn cho rằng Hứa Đình Thâm sẽ cãi nhau với mình, kết quả anh ta lại nói: “Vậy em phải cưới anh, để anh trở thành con rể của em, ngày nào anh cũng sẽ phục vụ em…”
Lời còn chưa dứt, Khương Sơ đã bịt miệng anh ấy lại, nói: “Câm miệng.”
Thực sự muốn lấy kim khâu miệng Hứa Đình Thâm lại quá đi.
Nguyễn Sơ Tinh cũng nói: “Mặc dù Đàm Tễ đã cầu hôn tôi nhưng tôi không đồng ý. Sau đó, tôi đã chủ động đeo nhẫn và nói sẽ cưới anh ấy. Đó có được coi là lời cầu hôn của tôi không?”
Đôi mắt Đàm Tễ sáng lên: “Vậy anh cũng sẽ làm con rể của em.”
Cậu vui vẻ nói: “Anh cũng có thể dùng cơ thể phục vụ…”
Sau đó có người cũng bị bịt miệng giống như Hứa Đình Thâm.
Có người thảo luận về lời cầu hôn của Nguyễn Sơ Tinh, cô tỏ ra bất lực: “Anh ấy mặc bộ đồ thú bông cầu hôn tôi trong trung tâm mua sắm. Tôi sợ đến mức kéo phải anh ấy bỏ chạy.”
Đàm Tễ vừa thoát khỏi tay Sơ Tinh, không vui nói: “Em đã đồng ý lời cầu hôn của anh trước mặt mọi người, vậy mà trong nháy mắt lại hối hận. Em nói không giữ lời, là một cún con.”
Nguyễn Sơ Tinh nắm lấy tay cậu, suýt chút nữa đã cắn cậu như chó con.
“Lúc đó tôi có thể không đồng ý sao? Nếu tôi không đồng ý, Đàm Tễ sẽ phải cởi bộ đồ đó ra. Khi đó sẽ gây xôn xao dư luận. Với tư cách là người đại diện, tôi thà dùng dây treo cổ tự tử còn hơn.”
Mọi người đột nhiên bật cười, Đàm Tễ thì thầm: “Đừng treo cổ tự tử, anh không chịu nổi.”
Cậu thực sự là một chú chó luôn nói chuyện ngọt ngào, dù cô có nói gì đi chăng nữa.
“May là cậu không lộ mặt, nếu không người hâm mộ sẽ vây cậu ngay tại chỗ đấy.”
Làn sóng dư luận lúc này lại vô cùng kích động——
[A a, mọi người còn nhớ lần trước có người nói mình chụp được ảnh Nguyễn Sơ Tinh được cầu hôn không? Thì ra người đó chính là Đàm Tễ!]
[Lúc đó tôi đang suy đoán bọn họ yêu nhau, tôi nhớ trên diễn đàn có một bài đăng nói rằng ngày đó Nguyễn Sơ Tinh được cầu hôn, Đàm Tễ còn xin nghỉ phép!]
[Các chị em, tôi đã biết rồi. Hẹn gặp lại các chị em trên weibo.]
Rất nhanh có người lấy ra video và ảnh, con thú bông cao lớn trong video trông rất vụng về, đang bị Nguyễn Sơ Tinh ôm chặt, chắc là lời tỏ tình thành công nên mọi người xung quanh không ngừng vỗ tay.
Bài cũ trên diễn đàn đã được đào lên nhưng bình luận vẫn còn đó: [Nghe nói có rất nhiều nhân viên trong công ty Vinh Quang biết bọn họ yêu nhau… Có người còn chụp lại ảnh Nguyễn Sơ Tinh được cầu hôn trong trung tâm mua sắm. Hmm … Đàm Tễ tình cờ được nghỉ phép hai ngày, mọi người đoán xem người cầu hôn có phải là Đàm Tễ không?]
Khi đó có rất nhiều đều nói anh ta quá giỏi nói bậy: [Người cầu hôn người đại diện cũng chưa chắc là Đàm Tễ nhé. Nếu anh ấy xin nghỉ phép vào ngày 520 thì đâu nhất thiết là đi hẹn hò đâu? Làm sao có thể? Suy đoán nhiều như vậy chỉ dựa trên một bức ảnh? Tôi cũng sắp bị cậu thuyết phục rồi đó.]
[Xin nghỉ phép thì có gì sai? Cậu sẽ xin nghỉ phép, chỉ để cầu hôn người đại diện của mình thôi sao? Vậy thì tốt nhất cậu đừng xin nghỉ phép vào ngày lễ tình nhân hay bất cứ ngày tương tự làm gì. Nếu cậu xin nghỉ phép thì cậu cũng chỉ đang hẹn hò mà thôi.]
Kết quả là sau khi mọi người hiểu ra sự việc liền quay lại bài đăng này, họ chợt phát hiện ra cư dân mạng ban đầu có thể nói nhảm đã thực sự phát hiện ra sự thật.
[Lãnh đạo lầu trên còn ở đó không? Mau phân tích giúp tôi xem thần tượng của tôi có yêu đương không đi?]
[Hãy tính giúp tôi xem khi nào tôi mới tìm được bạn gái đây.]
[Mau đoán xem sau này tôi có thể có bạn trai như Đàm Tễ không!]