Trời Quang - Chương 112
Chương 112: Thù dai
Lúc đầu, Dư Trừ thỉnh thoảng ngó vào quán cà phê vài lần.
Chờ đợi hồi lâu, cô chán nản đứng bên đường, ngơ ngác.
Vừa lúc Đồng Gia tag cô trong nhóm Wechat: Cậu ở đâu thế?
Dư Trừ nhanh chóng trả lời: Gần Vĩnh Đại.
Đồng Gia: Khéo thế, bọn tớ cũng ở đó.
Dư Trừ: Bọn cậu?
Đồng Gia: Đúng rồi, lớp trưởng về rồi. Cậu ấy nói nửa cuối năm nay sẽ đi học lại. Bọn tớ đang ở quán trà sữa, cậu tới đây đi.
Dư Trừ: Tới liền!
Địa điểm mà Đồng Gia gửi ở gần đây, đều là người quen từ cuộc thi.
Dư Trừ chào hỏi, gọi một ly nước trái cây rồi ngồi xuống.
Đồng Gia cười hớn hở hỏi cô: “Nghe nói cậu đang yêu đương hả, đối tượng ở Vĩnh Đại sao?”
Dư Trừ đoán rằng cô ấy đã nghe An Khả nói, thoải mái hào phóng thừa nhận: “Ừ.”
“Wow…” Lớp trưởng cụng ly với cô, “Mời bọn tôi ăn bữa cơm thoát ế đi chớ?”
Nhìn thấy vẻ mặt khỏe khoắn của cậu ta, Dư Trừ cũng cong mắt nói: “Vừa khéo chúc mừng cậu có thể sớm ngày đi học lại.”
Đồng Gia: “Người đâu người đâu? Dẫn ra cho bọn tớ xem với nào!”
“Hôm nay…” Dư Trừ ngập ngừng một chút, “Tạm thời không được. Tớ…… Sau này tớ sẽ nói cho các cậu.”
Cô muốn chuẩn bị trước một chút, cũng muốn cho các cậu ấy chuẩn bị tâm lý đã.
Đồng Gia mím môi nói: “Được rồi.”
Uống nước trái cây xong, Dư Trừ nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại, Trình Khuynh hỏi cô đang ở đâu.
Cô không nhịn được cười, lại mím môi dưới, đứng lên nói: “Tớ đi trước, các cậu nói chuyện đi nhé.”
Đồng Gia: “Được rồi, cậu đi đi.”
Nhưng Dư Trừ vừa rời đi, cô liền nổi máu bát quái nhiều chuyện: “Đi đi đi, chúng ta đi xem thử bạn trai của cậu ấy đẹp trai cỡ nào, đứng từ xa nhìn là được rồi.”
Nhóm người không chịu nổi sự xúi giục của cô, đi theo cô như kẻ trộm, cách một khoảng, Đồng Gia nhìn thấy một chiếc ô tô đang dừng bên đường, vội phất tay, dừng ngay tại chỗ.
Cửa sổ xe hạ xuống, Dư Trừ cúi người nói: “Hôm nay dì Út của em có hung dữ không?”
Trình Khuynh: “Không có.”
Dư Trừ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ: “Thật ạ?”
Trình Khuynh ừ một tiếng, “Hôm nay cậu ấy có việc phải làm, mấy hôm nữa chị sẽ mời cậu ấy đi ăn.”
Dư Trừ vui mừng khôn xiết: “Vậy em sẽ mua quà cho dì!”
Trình Khuynh tháo dây an toàn: “Được, hôm nay mua luôn.”
Cách đó không xa, Đồng Gia đang nhìn xem chăm chú.
Đúng lúc này, cửa xe mở ra, một người phụ nữ từ ghế lái bước xuống, qua kính râm không nhìn rõ mặt, nhưng không cần nhìn cũng thấy khí chất và dáng người rất xuất sắc, không cần xem ngũ quan cũng biết là ngự tỷ xinh đẹp.
Đồng Gia ngơ ngác: “Đây, đây là bạn gái sao?”
Lớp trưởng cũng chua chát nói: “Khó trách cậu ấy từng nói… Con trai thì có gì tốt.”
Dư Trừ hoàn toàn không phát hiện, đưa tay tháo kính râm của Trình Khuynh: “Sao chị lại đeo kính râm? Suýt thì em không nhận ra chị.”
“Trên đường nắng chói mắt quá……” Trình Khuynh cúi đầu để cô ấy tháo kính râm xuống, thoáng nhìn ra sau thì bắt gặp Đồng Gia đang ngây ra như phỗng.
“Bé Dứa…” Trình Khuynh bất đắc dĩ cười cười, “Quay ra sau nhìn kìa.”
“Gì ạ?”
Dư Trừ gấp kính râm lại, quay lại nhìn thấy đám người Đồng Gia, cũng ngây người.
Trình Khuynh cười hỏi Đồng Gia: “Muốn lại đây không?”
“Không, không… Tạm biệt, cô Trình…” Đồng Gia điên cuồng lắc đầu, ánh mắt nhìn Dư Trừ cũng kỳ quái: “Tạm biệt, sư mẫu.”
Sư, sư mẫu?!
Dư Trừ suýt thì cắn trúng lưỡi.
Thật là dở khóc dở cười, cô không ngờ những người bạn này lại bí mật theo dõi cô.
Không lâu sau, điện thoại bắt đầu rung lên điên cuồng.
Đồng Gia: @Dư Tiểu Trừ, chào sư mẫu;
Lớp trưởng: @Dư Tiểu Trừ, chào sư mẫu.
Đồng Gia: Uổng công tớ lần nào cũng ráng chép bài cho cậu. Tớ muốn bài giảng của cô Trình cơ 😭😭😭;
Lớp trưởng: Sư mẫu, xin hỏi muốn được cô Trình thiên vị thì phải tốn bao nhiêu tiền ạ?
Đồng Gia: Sư mẫu, xin hỏi cô Trình có hung dữ với cậu không?
Lớp trưởng: Sư mẫu, bọn tôi làm vậy với cậu, liệu cô Trình có đánh rớt bọn tôi không?
Sau đó, ngay cả đội trưởng và những người khác không biết mô tê gì cũng gọi cô là “Sư mẫu”, ôi thật là…
Dư Trừ nhìn dòng chữ “Sư mẫu” đầy rẫy trên màn hình mà choáng váng.
“Em đang xem gì thế?” Trình Khuynh nghiêng người tháo dây an toàn ra cho cô, “Sao lại vừa cười vừa cau mày?”
Khi họ đến bên ngoài Minh Đại, Dư Trừ vừa đi vừa cầm điện thoại di động, bị Trình Khuynh ôm đi.
“Hây dà…” Dư Trừ buông điện thoại xuống, xoa xoa mặt: “Bọn họ đang chê cười em.”
Trình Khuynh mỉm cười, nhướng mày: “Ai dám chê cười em?”
Dư Trừ nhớ lại đám bạn trong nhóm chat nói tới đánh rớt môn, dù biết rõ Trình đại giáo thụ không phải người như vậy, nhưng vẫn vội nói: “Không có không có, thuận miệng nói thôi.”
Vừa đi đến dưới ký túc xá vừa nói chuyện, Dư Trừ hỏi: “Bạn cùng phòng của em đều về nhà cả rồi, chị có muốn… lên chơi không?”
Trình Khuynh nheo mắt lại, như nhớ ra điều gì, gật đầu: “Được.”
Điều kiện ký túc xá của sinh viên Minh Đại rất tốt. Ký túc xá bốn người rộng rãi sáng sủa.
Giường của Dư Trừ ở mép ngoài, trên bàn dán giấy màu xanh hồng, trên đó có hai chồng sách xếp gọn gàng.
“Chị ngồi trước đi…” Dư Trừ kéo ghế ra, “Em đi thu dọn hành lý.”
Khi cô từ Vân thị trở về, cô nóng lòng muốn gặp Dư Đình Thu đến nỗi vali còn chưa kịp dọn.
Trình Khuynh ừm một tiếng.
Cô ngồi trên ghế của Dư Trừ, lật xem lịch trên bàn, tình cờ nhìn thấy một ngày được khoanh tròn có viết ba tháng bên cạnh… Lông mày cô hơi nhướng lên.
Cô đặt cuốn lịch để bàn lại vị trí ban đầu.
Dư Trừ quay lưng lại với cô nói: “Hôm qua Từ ca nói gần đây có quay video, nhưng dự án thực tập sắp bắt đầu rồi nên em không đi được.”
Trình Khuynh nghe đến cái tên này, sắc mặt nhạt đi một chút: “Tiểu Từ hợp tác với ai?”
“Tần tỷ…” Dư Trừ buộc tóc, quỳ xuống đất sắp xếp hộp, động tác lên xuống để lộ vòng eo thon, “Bọn họ làm tốt lắm, chỉ là em không có thời gian tham gia.”
Trình Khuynh khẽ ừm một tiếng, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vừa thu dọn đồ đạc xong, Dư Trừ quay người lại thì bị Trình Khuynh nắm cổ tay kéo lại, ngồi lên đùi cô.
Dư Trừ đỏ mặt hỏi: “Chị làm gì vậy?”
Đây là ký túc xá, mặc dù biết bạn cùng phòng đều đã về nhà, nhưng không hiểu sao cô vẫn lo lắng sẽ có người bước vào.
Trình Khuynh giơ tay lên, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vòng vòng đuôi tóc của cô: “Muốn đi quay video không?”
Dư Trừ: “Cũng bình thường, không muốn lắm.”
Trình Khuynh quay đầu nhìn cô, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa môi cô: “Dư Tiểu La.”
“Sao ạ…” Dư Trừ hơi đỏ mặt vì hành động này của cô ấy, “Có vấn đề gì sao?”
Trình Khuynh cong khóe môi.
Khuôn mặt mộc với môi đỏ tươi đẹp, vừa cấm dục lại mê người.
Đầu ngón tay mảnh khảnh ấn lên môi Dư Trừ.
Cô ấy hạ giọng, giọng nói thanh lãnh êm tai: ‘Em không ngoan.”
Trái tim Dư Trừ lỡ mất hai nhịp, bị giọng nói của cô ấy mê hoặc rồi, nhẹ giọng biện giải: “Không có…”
Vừa nói cô vừa cúi người muốn hôn cô ấy.
Trình Khuynh lại tránh đi, không cho cô hôn mình.
Dư Trừ sửng sốt, trách móc hỏi: “Sao không cho em hôn chị?”
Đối mặt với ánh mắt có chút ủy khuất của Dư Trừ, Trình Khuynh cười như không cười nhìn cô: “Gọi tỷ tỷ.”
Dư Trừ mấp máy môi, xấu hổ không gọi.
Trình đại giáo thụ đúng là thù dai mà… Đã lâu như vậy rồi, cái đồ vừa thù dai vừa tsun này.
Trình Khuynh vẫn mỉm cười nhìn cô, như thể cô ấy sẽ không cho cô hôn nếu như cô không gọi.
Dư Trừ đỏ mặt, ánh mắt hơi rưng rưng, liếc nhìn cô ấy thật nhanh rồi lại cúi đầu, lí nhí nói: “Tỷ tỷ…”
Dư Trừ nghe thấy một tiếng cười trầm thấp du dương vô cùng vui vẻ, làm vành tai cô nóng bừng lên.
“Ừm… Để tỷ tỷ hôn hôn em.”
Một nụ hôn cường thế lại ôn nhu được ấn xuống.
°° vote đi bé °°
– “Tỷ tỷ, Tỷ tỷ, Tỷ tỷ ~~~”- “Ngoan, tối nay thưởng cho em.”- “…”
Sẵn giới thiệu top truyện thù dai mà tui luôn tin tưởng 😌😌😌.
Quý bạn đọc vui lòng dừng lại tại đây nếu cảm thấy không phù hợp ☺☺☺.
°°°°°°
Sau khi làm 1 Trình Khuynh thực tủy biết vị, mỗi thời mỗi khắc đều cảm thấy cô gái trẻ thơm mềm, luôn muốn đè lên ức hiếp người ta, đến nỗi nằm 0 mỹ diệu cỡ nào, cô đã không còn nhớ nữa.
“A ~~~ Tỷ tỷ…… Ưm ~~~”
Dư Trừ mỗi chữ đều mang theo âm rung rõ ràng, ngọt mềm quyến rũ, nghe thấy làm tim Trình Khuynh rung động không thôi, tốc độ quấy lưỡi cũng nhanh hơn.
Cô rất muốn nói với Dư Trừ là thích em lắm, nhưng thời điểm này không thích hợp để thổ lộ nỗi lòng, chỉ có thể dùng tốc độ biểu đạt tình cảm mãnh liệt.
Đầu lưỡi vừa dài lại mạnh mẽ, vẫn luôn ngoáy vào trong huyệt Dư Trừ, cô ngoáy rất sâu, tuy rằng không chạm đến đáy huyệt nhưng cũng đã làm Dư Trừ dục tiên dục tử, khó thể chống đỡ. Huống chi Trình Khuynh vừa ngoáy lưỡi vừa dùng tay xoa nắn âm đế Dư Trừ.
“A ~~~ Ư ~~~ Ưm ~~~” Dư Trừ vì chịu đựng tình cảm mãnh liệt kích động này mà hơi trở mình ngọ nguậy.
“Ưm ~~~ Ha ~~~”
Nhiệt dịch trong tiểu huyệt ngày càng nhiều, bị Trình Khuynh quấy òm ọp òm ọp, nhiệt dịch sản xuất quá nhanh, Trình Khuynh căn bản không nuốt kịp, một ít chảy xuống ga trải giường, một ít theo cằm cô chảy lên cổ.
Tiểu huyệt ngập ngụa nước sốt bỗng co rút lại, kẹp chặt lấy lưỡi Trình Khuynh làm cô không thể nhúc nhích, Trình Khuynh không giãy giụa, cứ để cho cô ấy kẹp, chờ đến khi tiểu huyệt khôi phục trạng thái thả lỏng, cô mới thu lưỡi về.
Dư Trừ bị cô liếm cao trào.
Cảm nhận được Trình Khuynh rút ra, Dư Trừ liền muốn ngã sang bên cạnh, lại bị Trình Khuynh kịp thời đè lại, “Ráng thêm chút nữa, nha em?”
“D-Dạ……” Dư Trừ miễn cưỡng thốt ra một từ trong sự run rẩy vỡ vụn, miễn cưỡng giữ vững thân thể vừa mới cao trào lung lay sắp đổ của mình.
Trình Khuynh ngồi quỳ dậy, tay xoa xoa cái cằm hơi mỏi, sau đó trực tiếp sờ đến chân tâm lầy lội bất kham của Dư Trừ, ngón tay nhẹ nhàng cắm vào trong.
Có sự khai phá vừa rồi, cô cắm vào thật sự thuận lợi, ngón tay nhanh chóng đâm sâu tới đáy huyệt, huyệt thịt mềm mại ướt át lập tức hút lấy ngón tay mảnh khảnh của cô gần như không chừa một khe hở.
Ngón giữa của cô lúc này vừa hay kẹt giữa kẽ mông Dư Trừ, những ngón tay khác và lòng bàn tay dán sát đường cong mông, thoạt nhìn vô cùng dâm mĩ.
Từ phía sau tiến vào và từ trước mặt cắm vào là cảm giác hoàn toàn khác nhau, đây là lần đầu Trình Khuynh trải nghiệm cảm giác bị hút lấy bao trùm vô cùng mới mẻ thế này.
Dư Trừ thích ứng khá nhanh, Trình Khuynh mới đơn giản giật giật ngón tay, hành lang Dư Trừ liền thả lỏng lại, hơn nữa còn chủ động mấp máy phun ra nuốt vào ngón tay cô.
Ngón tay đi vào sâu hơn đầu lưỡi, trực tiếp đâm vào hoa tâm, khoái cảm khiến Dư Trừ suýt thì mềm nhũn, đã cao trào hết một lần, muốn duy trì tư thế này thật sự có hơi cố sức.
Trình Khuynh nâng eo Dư Trừ, ngón tay tiếp tục chậm rãi vận động, tiếng Dư Trừ ưm ư vừa mới hạ xuống lại bắt đầu vang lên.
Trình Khuynh vén hết tóc mình sang một bên, nghiêng đầu hôn lên da thịt mịn màng mềm mại của Dư Trừ.
Môi cô áp lên cánh mông mịn, mông không tính đẫy đà nhưng tròn trịa đàn hồi, mang nét đặc trưng của cô gái trẻ tuổi đôi mươi, vẻ đẹp nằm giữa trưởng thành và non nớt.
Trình Khuynh khi thì nhấp môi áp lên mông du tẩu như chuồn chuồn lướt nước, khi thì lại mở miệng nhẹ mút mông thịt, mút ra tiếng nước hôn môi rõ ràng, sau đó lại hé miệng dùng răng gặm nhẹ lên da thịt mỏng manh, chơi vô cùng vui vẻ.
Sau khi toàn bộ cánh mông đều bị cô đùa bỡn qua một lần, môi cô lại hứng thú dạt dào từ mông Dư Trừ hôn hướng lên trên theo đường xương sống, tay lại nắm lấy bầu ngực rũ xuống, đùa bỡn xoa bóp chơi đùa.
Dư Trừ ở dưới lại không vui vẻ như vậy, những chỗ phía sau lưng bị môi Trình Khuynh chạm qua đều ngứa ngáy khó nhịn, toàn thân đều nổi da gà từng cơn, vui sướng cùng thống khổ đan xen tra tấn tinh thần cô, làm cô cao giọng rên rỉ.
Nhiệt độ cơ thể Dư Trừ rất cao, thông qua môi, độ ấm này lại truyền về người Trình Khuynh, hơi thở cô dần nặng nề, tốc độ tay cũng nhanh hơn.
Ngón tay không ngừng ra vào tiểu huyệt, đi vào vừa sâu vừa nhanh, lòng bàn tay vỗ bành bạch vào mông Dư Trừ, phát ra âm thanh sắc tình.
“A ~~~ Ư~~~”
Dư Trừ sướng tê da đầu, ngón tay ngón chân cô không ngừng xòe ra rồi siết lại, ga trải giường dưới thân đã bị cô nắm cho không ra gì.
Trình Khuynh bỗng quỳ đứng lên, tay trái kéo eo thon của Dư Trừ, tay phải vào ra vun vút.
Đôi môi thịt nhầy nhụa nơi huyệt khẩu bị chuyển động nhanh chóng vỗ bay tung tóe nước khắp nơi, phần lớn đều bắn hết lên vùng tam giác của Trình Khuynh, dính đầy lên làn da mịn màng của cô, yên lặng phát ra ánh sáng trong suốt.
Nếp gấp trong vách thịt nhanh chóng bị vuốt phẳng, điểm nhạy cảm thường xuyên bị kích thích, huyệt thịt nhạy cảm làm sao chịu nổi kích thích nhường này, tới mấp máy cũng không nổi nữa, chỉ có thể bị động đón nhận cuộc tiến công mãnh liệt, trầm mặc phun ào ào nước sốt.
“A…… Tỷ tỷ…… Em a a ~~~ Ra ~~~”
Tiếng nói trong trẻo lúc này đã khàn đặc, ở dưới thân Trình Khuynh kêu to, cũng may là ở trong nhà, Dư Trừ không cần cố sức chịu đựng, có thể thoải mái kêu rên.
Rất nhanh, huyệt thịt mềm mại đang ngậm ngón tay liền bắt đầu co rút, ép không khí và nước sốt vọt ra, rồi lại ngậm chặt lấy ngón tay Trình Khuynh.
Độ cong ngón tay, hình dáng móng tay, đốt ngón tay, lòng bàn tay, Dư Trừ đều cảm nhận được rõ ràng, thậm chí còn bao gồm cả vân tay.
Ngón tay bị kẹp muốn sung huyết, Trình Khuynh đau hít hà một hơi, cô không lập tức rút ra, chỉ yên lặng chờ Dư Trừ thả lỏng.
Qua vài phút, dư vị cao trào của Dư Trừ rút đi, cả người đều thả lỏng lại, tiểu huyệt lỏng, thân thể cũng lỏng, lập tức ngã xuống.
Trình Khuynh lắc lắc cổ tay mỏi nhừ của mình, sau đó dùng khăn ướt xử lý thân thể cả hai.
Cô cũng mệt mỏi, không muốn tắm rửa, sau khi xong trực tiếp ngã lên cái giường hỗn độn, ôm Dư Trừ nhắm mắt lại.
Trải qua cuộc làm tình vui sướng tràn trề liền ngủ ngon đến lạ, Trình Khuynh và Dư Trừ một giấc ngủ đến hừng đông, đến khi mở mắt ra, lọt vào trong mắt chính là thân thể trần truồng của đối phương và giường đệm hỗn độn bất kham.
Thân thể ê ẩm, không muốn dậy chút nào, thấy Trình Khuynh không nhúc nhích, Dư Trừ lại vùi vào trong ngực Trình Khuynh, hai mắt Trình Khuynh nhắm chặt, chỉ có tay chậm rãi vuốt ve thân thể trần trụi của Dư Trừ, hai người lại ôm nhau ngủ tiếp.
Đến khi lại tỉnh dậy, Trình Khuynh cảm thấy bên dưới nhồn nhột, mở mắt ra thì thấy, Dư Trừ lại vùi vào bên dưới khẩu giao cho cô.
Trình Khuynh nhắm mắt lại hít sâu một hơi, bình tĩnh một chút mới nhìn về phía Dư Trừ,
“Em đang làm gì vậy?”
Dư Trừ giương mắt nhìn cô cười: “Đói bụng, ăn sáng.”
Trình Khuynh vươn tay, khẽ vuốt ve mặt Dư Trừ: “Lấy chị làm bữa sáng sao?”
Dư Trừ: “Ùm, ăn ngon lắm.”
Trình Khuynh cười cười: “Đừng nghịch, để chị rời giường, đi nấu bữa sáng cho em.”
Dư Trừ vươn đầu lưỡi đỏ hồng, liếm một cái lên chân tâm Trình Khuynh, “Không cần, ăn cái này là được, chị ướt, ăn ngon lắm.”
“Ưm……” Tối hôm qua quá kịch liệt, đầu óc Trình Khuynh vẫn luôn ở trạng thái hưng phấn, ở trong mộng chiến đấu hăng hái cả đêm.
Thân thể cô vốn dĩ đã nhạy cảm, Dư Trừ lại dùng đầu lưỡi khiêu khích cô, không ướt mới là lạ.
Dư Trừ quả thật rất đói bụng, vừa tỉnh lại bụng liền kêu vang ùng ục, nhưng cô càng thèm thân thể Trình Khuynh hơn, cũng không định buông tha cho Trình Khuynh.
Cô nắm mông Trình Khuynh, môi dán lên huyệt khẩu nhẹ nhàng mút vào, nhiệt dịch bên trong bị cô liếm mút chảy rào rạt ra bên ngoài như là hút thạch trái cây.
“A…… Ưm……” Mới sáng sớm, Trình Khuynh có chút không chịu nổi kích thích mãnh liệt như vậy, tay cô bất giác đan vào tóc Dư Trừ, thân dưới hơi hơi ưỡn lên trên, đưa chân tâm vào trong miệng Dư Trừ.
Dư Trừ được ủng hộ, duỗi đầu lưỡi thăm dò sâu vào trong tiểu huyệt, học theo tối qua Trình giáo thụ làm như vậy với cô, linh hoạt múa lưỡi.
Tiểu huyệt bị cô quấy không ngừng phát ra tiếng nước róc rách, phòng ngủ được nắng sớm chiếu sáng bỗng nhiên lại khôi phục bầu không khí dâm mĩ tối qua, khiến hai người hít thở khó khăn.
Làm tình bất chợt như vậy, Trình Khuynh bị khoái cảm xâm nhập không kịp trở tay, chưa được vài phút, cô đã buông vũ khí đầu hàng trong miệng Dư Trừ.
Dư Trừ dùng lưỡi liếm sạch hạ thể ướt át cho Trình Khuynh, sau đó bò lên trên vùi đầu vào trước ngực Trình Khuynh.
Mới vừa cao trào, Trình Khuynh rệu rã, cô hơi hơi mở mắt ra, trong ánh mắt đờ đẫn mang theo oán trách rõ ràng.
Dư Trừ đã nhận ra, vì thế vùi đầu càng sâu hơn.
– Thật ko dám dấu diếm –
Lần này đã để cho hai nhân vật chính của chúng ta xuyên vào truyện Mối tình đầu ở tuổi 40 của tác giả A Náo (A Nạo).
A Náo, tên đầy đủ A Náo Sợ Móng Tay, là cây bút hoàng văn rất chắc tay của trang mạng Đài Loan PO18.
Bạn đọc yêu thích tác giả A Náo có thể tìm đọc thêm các tác phẩm khác, ví như 2 tác phẩm đã được edit dưới đây:
(Phần truyện Chủ Nhân meo meo em đi)
Chúc cả nhà nghỉ lễ 2/9 vui vẻ nhé 🎇🎇🎇.