Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 997
Chương 997: Mặt dày trơ trẽn 2
Văn Vũ, người cảm thấy rằng mình đang thua lỗ, phải sử dụng “những thứ mà coi như một đóng góp cho hòa bình của nhân loại” để thoát khỏi tâm lý đau đớn của mình với sự công bình mà cậu ta chưa bao giờ coi thường.
Với những món khoa học kỹ thuật của Đại Thế Giới Tiên Hiệp không thuộc về bản thân cậu, thì đã bị Văn Vũ quên đi một cách có chọn lọc.
…
Sau khi trao đổi cởi mở với Mặc Huyền xong,Văn Vũ quay đầu nhìn Đường Hạo Phi đang ủ rũ ở bên cạnh.
“E hèm, các bạn từ thế giới khác, đừng lo lắng. Tôi vừa mới giao thiệp với Thành chủ Mặc Huyền. Về việc liên minh giữa hai chủng tộc chúng ta, tôi nghĩ đó là điều bắt buộc. Thôi, để tỏ lòng thành thì bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ để Mặc Huyền- chủ thành Lăng Vân – mở thư viện và viện nghiên cứu của thành Lăng vân để cho các anh có thể tùy ý quan sát các tài liệu nghiên cứu khác. Anh nghĩ sao về sự chân thành này của tôi? ”
Đường Hạo Phi nghe những lời của Văn Vũ nói xong thì sắc mặt đột nhiên cải thiện rất nhiều — Mặc dù thành Lăng Vân chỉ là thành phố ở tầng năm của Thiên Cung, hai thế giới có quá trình phát triển hoàn toàn khác nhau về quá khứ huy hoàng của Đại Thế Giới Tiên Hiệp. Có thể hình dung được rằng chỉ riêng trong Thành Lăng vân này, quân đội thu được những thứ tốt đã có thể vượt quá giá trị của một kỹ năng cấp nội tình rồi.
Đó là bởi vì đứng ở các góc độ và độ cao khác nhau, và quan điểm về mọi thứ cũng khác nhau mà biết được. Còn về phần ai thắng ai thua thì dù sao Văn Vũ cũng thuộc nhóm bạch nhãn tay trống không ấy mà!
“Lần này anh khá có chút để tâm đấy!”
Lợi ích của Văn Vũ đưa ra đã vượt qua sự mong đợi của Đường Hạo Phi. Dù biết rằng Văn Vũ có thể sẽ gây ra một loạt lỗ hổng lớn trong tương lai, nhưng mọi người vẫn phải cúi đầu với anh ấy trong tình hình hiện tại. Ít nhất, lần này quân đội đưa ra một kỹ năng ở cấp độ nội tình không phải là vô ích.
Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Văn Vũ đã cho Đường Hạo Phi hiểu sâu sắc về mức độ keo kiệt của Văn Vũ.
Văn Vũ truyền âm từ trong dao động tinh thần đế cho Đường Hạo Phi.
“Tôi muốn biết tình hình tất cả các trận chiến hiện tại trên trái đất và bản đồ phân bố của những con ma tộc mà quân đội của anh biết tới. Tôi cũng cần anh hứa với tôi rằng khi quân đội nghiên cứu điều gì đó mà hữu ích cho tôi từ những hệ thống khoa học và công nghệ của Đại Thế Giới Tiên Hiệp, thì các anh cần phải cung cấp miễn phí nó cho tôi. Tôi vẫn là cần sự ưu ái của anh. Chỉ là của anh, không phải là Lâm Hải Phong và quân đội!”
“Được!”
Đường Hạo nhanh chóng đồng ý những chuyện nhỏ nhặt này.
“Ngoài ra, một trong những cuốn kỹ năng cấp nội tình của anh vừa đưa ra chỉ là đáp ứng nhu cầu của tôi mà thôi. Nhưng mà, ở Đại Thế Giới Tiên Hiệp, sẽ còn có những món có nhu cầu khác. Tôi sẽ nói với Mặc Huyền và để anh ta không làm khó anh. Nhưng chỉ là hợp tác, anh có hiểu không? Vì là liên minh, và tôi đã cho anh thứ mà anh muốn nhất, thì ít nhất trong khoảng thời gian ngắn, Đại Thế Giới Tiên Hiệp không thể sụp đổ được. Để giúp Đại Thế Giới Tiên Hiệp chống lại ma vật, các anh cũng cần phải cố gắng hết sức mình! ”
Thân phận tối cao của Văn Vũ và những lợi ích có thể nhận được từ thân phận này đều dựa trên tiền đề về sự tồn tại của Đại Thế Giới Tiên Hiệp.
Đại Thế Giới Tiên Hiệp sụp đổ, thì Văn Vũ còn có thể tìm được nơi nào tốt như vậy nữa không?
Đường Hạo Phi bị sốc bởi sự vô liêm sỉ của Văn Vũ —- sau khi anh ta đã cho Văn Vũ ăn no bằng các món tình cảm của mình, anh ta lại phải vật lộn với những người bản địa ở Đại Thế Giới Tiên Hiệp này.
Vậy chức năng của kỹ năng cấp độ nội tình này là gì?
“Ừm, tôi có chút mệt mỏi rồi. Mặc Huyền, tôi giao cho anh xử lý chuyện liên quan đến liên minh với thế giới khác.”
“Vâng, thiếu chủ.”
Tận dụng những lợi thế xong liền bỏ chạy, cách tiếp cận lần này của Văn Vũ thực sự đã làm mới các quan điểm của Đường Hạo Phi.
Nhìn thấy Văn Vũ chầm chậm đi ra khỏi phòng, để lại căn phòng vốn là của cậu cho Đường Hạo Phi và Mặc Huyền. Và lúc này Thành chủ Mặc Huyền lại lần nữa lấy ra 208 hiệp ước mà anh ta ban đầu đã buông bỏ, thì tâm trạng của Đường Hạo Phi lúc này hoàn toàn suy sụp rồi. !
Lão Đường im lặng một hồi, nhìn Mặc Huyền cười nhạt, sau đó lại tiếp nhận 208 hiệp ước.
Ít nhất, một kỹ năng ở cấp độ nội tình đã được đổi lấy một chút công nghệ. Chậc, mặc dù bọn họ phải đồng ý với các điều kiện của người bản địa ở Đại Thế Giới Tiên Hiệp, nhưng đó không phải là mất mát. Ừm, đó không phải là mất mát .. .
Lúc này, lão Đường chỉ có thể dùng thái độ lạc quan, nâng cao tinh thần để an ủi trái tim đang bị tổn thương của mình.
…
Sau khi giao mọi thứ cho Mặc Huyền, tâm trạng của Văn Vũ lúc này phải nói là vô cùng tuyệt vời.
Kỹ năng là nền tảng để trở thành một chức nghiệp, và giá trị của kỹ năng cấp nội tình và đạo cụ cấp độ nội tình không thể có gì so sánh được.
Trong thời gian một ngày, lại đột ngột xuất hiện ra một kỹ năng cấp nội tình đem tới cho cậu, thì lúc này Văn Vũ chỉ cảm thấy bầu trời trong cung điện xanh hơn rất nhiều.
“Thật sảng khoái!”
Với tiếng hét dữ dội từ sâu trong lòng, Văn Vũ quay đầu lại, trực tiếp triệu hồi một người phục vụ.
“Sắp xếp lại phòng khác cho tôi.”
“Vâng, thưa đại nhân.”
…