Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 981
Chương 981: Đang vui
Văn Vũ dĩ nhiên nhìn ra điểm chung trên quần áo, nhìn thoáng qua cũng thấy rõ ràng!
“Còn tầng thứ 4?”
“Một sợi chỉ vàng là minh chủ, 2 sợi là trưởng lão, 3 sợi là hộ pháp, 4 sợi là chấp sự.’
Nghe dây yêu thông thiên giải thích, Văn Vũ không nhịn được liếc nhìn áo choàng đen của cậu.
“Còn tôi? Không có cấp ư? Đệ tử ghi tên?”
“Ha ha.”
m thanh như sự giễu cợt phát ra từ dây yêu thông thiên, một lúc sau, người trả lời cho Văn Vũ không phải là dây yêu thông thiên mà là Mặc Huyền đứng trước mặt cậu.
Chỉ thấy Mặc Huyền hai tay cung kính dâng lệnh bài, sau đó quỳ gối, dập nhẹ trán xuống đất, giọng nói đủ để hình dung sự cuồng nhiệt phát ra từ miệng của Mặc Huyền.
“Tham kiến thiếu chủ!”
“Tham kiến thiếu chủ!”
Thổ dân của đại thế giới Tiên hiệp lần lượt quỳ và gọi theo Mặc Huyền, Văn Vũ xém chút nữa phun không ra một ngụm uống cạn trong miệng!
“Thiếu chủ!”
Văn Vũ không có biểu cảm gì nhưng sâu thẳm trong lòng sốt ruột hỏi dây yêu thông thiên.
“Mội sợi chỉ vàng đại diện minh chủ, không có sợi chỉ vàng đại diện trên minh chủ thì chỉ có 3 người có thể mặc đồ này…”
Bỏ qua sự ngạc nhiên của Văn Vũ, dây yêu thông thiên nói tiếp.
“Một người là người sáng lập Vạn Tiên Minh, đồng thời cũng là minh chủ đời đầu của Vạn Tiên Minh, thông thiên tiên đế.”
“Người thứ hai là đại đệ tử của thông thiên tiên đế, cường giả siêu việt cấp 11 đại thế giới Tiên hiệp đứng sau tiên đế, Thiên Đạo. Ừm, bây giờ tên đó chắc sống ở tầng thứ 10 của Thiên cung.”
“Người thứ 3, chính là thân phận tôi sắp xếp cho anh…”
Câu cuối cùng, dây yêu thông thiên nói có vẻ do dự.
Nhưng Văn Vũ vốn không nghe ra sự kỳ lạ trong lời dây yêu thông thiên, cậu bị cái bánh lớn đập vào đầu, lúc này đầu óc quay cuồng nên chỉ hỏi theo bản năng.
“Thân phận gì vậy?”
“Con trai của thông thiên tiên đế, ừm, con một…”
“Con… con trai?”
Văn Vũ như bị một chậu nước lạnh dội lên đỉnh đầu, đột nhiên cậu tỉnh táo lại!
Con trai có nguy hiểm gì không đây?
Văn Vũ vốn không có tâm lý trong sạch, thông thiên tiên đế lớn tuổi như vậy, địa vị cao như thế, tự mình làm cha, thân phận địa vị chắc chắn dư dả, nói không chừng mình còn kiếm chác được.
Chẳng qua, thân phận con một của thông thiên tiên đế, người biết thì chắc chắn không ít, cũng có nghĩa là, thân phận địa vị cao một chút, người tiếp xúc với thân phận này chỉ cần nhìn thấy Văn Vũ thì lập tức có thể vạch trần thân phận giả của cậu!
Văn Vũ cũng có thể sử dụng thân phận này ở tầng dưới Thiên cung nhưng một khi đã lên tầng trên thì ha ha.
Vừa nghĩ tới cảnh mình bị một đám phá hạn giả cấp 10 lấy vật phẩm cấp nội tình đuổi theo chém tới tấp, Văn Vũ chợt cảm thấy ác ý đến từ cả thế giới này.
Có thể là Văn Vũ nảy sinh cảm giác lo lắng, dây yêu thông thiên thở nhẹ.
“Con trai như anh chắc chắn là giả vì thông thiên tiên đế không có con trai…”
“Nhưng thân phận là thật, vì trước khi thông thiên tiên đế chưa thì đã định sẵn thân phận này, trừ cái tên Thiên Đạo kia ra, không ai có thể vạch trần thân phận giả này của anh, hơn nữa…”
“Thiên Đạo cũng biết rõ mọi nguồn gốc của kế hoạch này, anh ta sẽ chủ động che giấu giúp anh.”
“Hay nói cách khác, anh không cần sợ gì cả. Thân phận anh bây giờ chính là con một của thông thiên tiên đế, trước mắt là thân phận cao nhất nhất của cả Thiên cung.”
“Cho nên, chàng trai trẻ, anh hiểu tại sao tôi nói quần áo và lệnh bài mới là thu hoạch lớn nhất khi tới Thiên cung lần này chưa?”
Văn Vũ nặng nề nuốt nước bọt.
Con một của thông thiên tiên đế là ý gì đây?
Có nghĩa là thân phận thứ 2 hoặc thậm chí cao nhất của toàn bộ Thiên cung, có thân phận này trong tay…
Khoan đã, đột nhiên trong đầu của Văn Vũ loé lên một suy nghĩ.
Ánh mắt kỳ quái nhìn đám người Mặc Huyền vẫn còn quỳ tại đó không dám nhúc nhích, Văn Vũ do dự rồi nói một câu với dây yêu thông thiên.
“Ta nói ngươi nghe một đạo lý, ngươi nói, Thiên cung là tẩm cung của thông thiên tiên đế, mọi thứ trong này có phải của ông ta không?”
“Phải!”
Câu trả lời của dây yêu thông thiên vô cùng chắc chắn. Thiên cung vốn chính là tài sản riêng của thông thiên tiên đế.
“Ừm, con trai kế thừa cơ nghiệp của cha, đại thế giới Tiên hiệp của ngươi có cách nói này phải không?”
Dây yêu thông thiên không trả lời câu hỏi của Văn Vũ vì nó đã nghĩ tới cậu muốn nói gì rồi.
Văn Vũ giống như đang tự biên tự diễn.
“Cha ta mất rồi. Ta là con một. Ta nhận quyền thừa kế là chuyện hiển nhiên. Mối quan hệ logic này rất thoải mái. Thiên cung là của cha ta, cha ta mất thì ta nắm giữ cũng không có gì sai.”
“Cũng có nghĩa là, lúc ta có được thân phận này, thực tế ta chính là chủ nhân của Thiên cung rồi, đúng không? Mọi thứ trong Thiên cung đều là của ta, đúng không?”
Dây yêu thông thiên im lặng một lúc.
“Nói thì nói vậy…”
“Nhưng cái quái gì anh cũng dám nghĩ à…”
“Hả? Có gì trở ngại gì sao? Theo cách nói của ngươi, chỉ có một mình Thiên Đạo có thể phân biệt thật giả, hơn nữa anh ta còn giúp ta che đậy, vậy thân phận của ta trên thực tế là thật rồi. Bây giờ ta lấy thân phận là con trai của thông thiên tiên đế, ta muốn lấy thứ gì thì ai dám cản chứ?”