Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2465
Chương 2465: Thành ý
Người của ông ta chiếm được khu mười mà không chảy máu?
Ông ta đã phong ấn Đường Hạo Phi, đều mất trắng hết rồi?
Ông ta là chủ của Ma Điện! Không phải người bảo vệ Bảo địa của Chủ Nhân! Ông ta đang nói về thương mại công bằng với Chủ Nhân, nhưng Chủ Nhân đang chơi kiểu xã hội đen với ông ta, Chủ Nhân có biết không?
Tuy nhiên, trước sự tức giận của Ma Linh, chủ nhân chỉ từ từ nhíu mày, ông ta xua tay và nhẹ nhàng lắc đầu.
“Tình hình hiện tại rất phức tạp, có rất nhiều và hỗn loạn, cuộc chiến giữa hai ngươi sẽ sinh ra nhiều biến hơn, vì vậy…”
“Thật ra, ngươi có thể giúp ta giải quyết Văn Vũ trước, giúp ta chiếm được trái đất, sau đó, ta sẽ giúp ngươi tìm ra Bạch.”
Ma Linh đưa ra một đề nghị có vẻ thích hợp, và Chủ Nhân chỉ lắc đầu, hoàn toàn mất kiên nhẫn.
“Làm theo lời ta nói! Hiện tại đã đủ chuyện rồi, kẻ nào dám thêm phiền toái cho ta, ta sẽ tiêu diệt kẻ đó!”
Nói xong, ánh sáng trắng sáng lên, Chủ Nhân biến mất không tăm tích như chưa từng xuất hiện.
Ma Linh một bụng tức giận không trút ra được, lúc này nghiến răng nghiến lợi, không phòng bị mà nghe thấy tiếng cười ầm ầm của Văn Vũ ở bên cạnh, quay đầu lại nhìn Văn Vũ, chỉ thấy Văn Vũ mỉm cười nhìn chằm chằm ông ta.
Cái nhìn đó, như muốn nói …
“Chơi với cọp, lại bị cọp cắn…”
…
Ma Linh không muốn nghĩ về những gì ông ta đã làm, nó có phải là chơi với cọp hay không, ông ta cũng không muốn nghĩ đến việc bị Chủ Nhân chơi một vố hay không, sau khi ra lệnh rút lui cho Oga, Ma Linh trở lại Ma Điện ngồi trên ngai vàng, mắt mở trừng trừng, nhưng ngọn lửa không tên trong lòng càng ngày càng mạnh mẽ!
Con mẹ nó,càng nghĩ càng tức!
Càng nghĩ càng tức giận! ! !
Ông ta lớn bé gì cũng là chủ của Ma Điện, có thể đánh gãy cổ tay của cường giả cấp 12, bây giờ đã đầu hàng và làm một con chó,Chủ Nhân thật sự cho rằng ông ta là một con chó sao?
Chó làm xong chuyện rồi còn phải thưởng mấy cục xương thịt nữa, ông ta đây là gì?
Ông ta đẻ ra cả Chủ Nhân luôn ấy, hiện tại ông ta tận tâm tận lực hết sức giúp đỡ Chủ Nhân, nhưng kết quả là Chủ Nhân đã không làm được điều đã hứa với ông ta, lại còn khi ông ta đang đầy phong độ,cắt ngang toàn bộ mọi thứ của ông ta.
Với giọng điệu này, Ma Linh thực sự không thể chịu nổi!
Tuy vậy……
Như thể nghĩ đến năng lực của chủ nhân, trong mắt Ma Linh hiện lên sự sỉ nhục, trong chốc lát, sự sỉ nhục tự nhiên lại trở nên bình tĩnh trở lại.
Cái tên Chủ Nhân là một loại răn đe! Ma Linh dù có chán nản đến đâu cũng sẽ bị bẻ gãy răng nanh, vuốt máu trước mặt chủ nhân.
Nổi dậy? Nó không tồn tại … trừ khi ông ta không muốn sống nữa!
Sau khi suy nghĩ về nó một lúc lâu, Ma Linh cuối cùng thở dài.
Ngoài việc ngoan ngoãn, ông ta không thể tìm ra giải pháp nào cả …
Tuy nhiên lúc nào cũng có chuyện từ trên trời rơi xuống, con người ta một khi gặp xui xẻo sẽ lại gặp may mắn, Ma Linh vừa trải qua một sự việc bất ngờ đã sớm mở ra một sự kiện bất ngờ thứ hai.
“Hiện tại ngươi đã biết, chủ nhân không đáng tin cậy, đúng không?”
Một giọng nói đột ngột vang lên từ bên tai của Ma Linh , Ma Linh sửng sốt một lúc, rồi quay lại nhìn về phía sau.
Phía sau ông ta, không có ai …
“Ai?”
Ma Linh thấp giọng hỏi, ngay sau đó, với sự biến động của không gian phía sau, bóng dáng quen thuộc xuất hiện trước mặt con quỷ.
Hai người nhìn nhau, trong chốc lát, ma Linh đột nhiên bật cười.
“Thủ đoạn hay lắm!Thủ đoạn của ngươi hay thật đấy… ngay sau khi phản bội Chủ Nhân lại đến tìm ta,ngươi không sợ ta sẽ kiện với chủ nhân để Chủ Nhân giết ngươi,giết chết cái tên giấu đầu lộ đuôi như ngươi sao!”
“Ngươi sẽ không.”
Bạch đã nói như thế này.
Ông ta bước tới bên cạnh Ma Linh với bộ dạng sáng ngời, nhìn quanh những đồ trang trí trong Ma Điện, vẻ nhàn nhã, như đang đi dạo quanh nhà của chính mình.
Một lúc sau, Bạch lại lên tiếng.
“Ngươi hiện tại còn chưa trả lời câu hỏi của ta, ngươi biết chủ nhân không đáng tin cậy rồi chứ?”
Ma Linh im lặng …
Một mặt, ông ta đang suy nghĩ về việc tìm kiếm mục đích của chính mình trong vô vọng, mặt khác, ông ta cũng đang suy nghĩ về vấn đề của Bạch.
Điểm đầu tiên nằm ngoài suy nghĩ của Ma Linh, nhưng đối với điểm thứ hai, ma Linh thực sự quan tâm đến nó.
Ông ta chợt cười nhạt.
“Ngay từ đầu ta đã biết rằng chủ nhân không đáng tin cậy … nhưng ta có thể làm gì?”
“Sức yếu thì phải ôm chặt lấy chân của phái mạnh thì mới có thể sống tốt được, trên đời này không ai có cái chân to và dày hơn Chủ Nhân.”
“Những gì ngươi nói cũng có chút thú vị.”
Bạch gật đầu, coi như là ông ta đồng ý triết lý sống của Ma Linh, sau đó liền đổi chuyện.
“Nhưng là trước kia, hiện tại… Chủ Nhân không nhất định là cái chân to nhất…”
Ngay khi Bạch vừa nói xong, Ma Linh lập tức nảy ra lời chế giễu, nhưng ông ta chưa kịp nói ra thì trong đầu ông ta chợt hiện lên một tia sáng.
“Một nửa viên đá trời ban của Chủ Nhân thật sự ở chỗ của ngươi?”
Ma Linh thấp giọng hỏi,Bạch chỉ gật đầu sau đó lại lắc đầu.
“Có liên quan đến ta, nhưng không có ở chỗ ta ,nếu nửa viên đá trời ban kia thật sự ở trên người ta, lúc trước ta có dám lang thang bên cạnh Chủ Nhân không.”
Lời nói của Bạch có lý, ma Linh gật đầu rõ ràng,sau đó ông ta hỏi.
“Vậy thì tại sao ngươi lại đến đây tìm ta?”
“Ta chỉ muốn giúp ngươi…”
Bạch nói xong liền đứng thẳng người.