Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2464
Chương 2464: Phản bội 2
Tin tức về việc Bạch bắt Đường Hạo Phi đã được truyền đến cho Văn Vũ và Ma Linh…
Tuy nhiên, một điều thú vị đã xảy ra.
Văn Vũ tin rằng Bạch và Ma Linh đã đạt được thỏa thuận riêng, vào lúc Độc Nhãn chuẩn bị đưa Đường Hạo Phi đi, Bạch đã bắn và cướp Đường Hạo Phi trở lại— khả năng này thực sự có thể xảy ra.
Nói thật, Văn Vũ hiện tại cũng không rõ lập trường của Bạch, cậu nhìn Ma Linh, vừa muốn cùng Ma Linh tán gẫu tử tế một chút, nhưng thấy xác suất bên Cự Thần cao hơn, liền gõ cho Văn Vũ một cái thật mạnh.
Những gì Văn Vũ muốn nói đều bị kìm lại một cách kiên quyết …
Trên thực tế,Ma Linh lại càng thấp thỏm hơn.
Quan hệ giữa Văn Vũ, Bạch, và Đường Hạo Phi không rõ ràng, lúc này Bạch đã cướp Đường Hạo Phi, Ma Linh không thể nghĩ ra nguyên nhân trong thời gian ngắn, nhưng sự biến mất của Đường Hạo Phi rất bất lợi cho ông ta, đây cũng là sự thật không thể chối cãi, lúc này ông ta không hề có ý muốn trao đổi tin tức với Văn Vũ, ông ta chỉ cố gắng hết sức để giết Văn Vũ càng sớm càng tốt.
Sự hiểu lầm đẹp đẽ vừa xảy ra nhưng cũng không kéo dài được bao lâu.
Trong trận chiến khốc liệt, ánh sáng trắng xẹt qua bầu trời, ánh sáng và sức nóng vô tận lập tức tràn ngập khắp cơ thể của Ma Linh và Văn Vũ, nhiệt độ của ánh sáng trắng này mạnh đến nỗi nó làm tan chảy cả Cự Thần của Ma Linh và thần binh hồn độn của Văn Vũ trong tích tắc,nó gây ra tổn hại cho cả hai người họ.
Động tác của Văn Vũ và Ma Linh đột nhiên chậm lại, hai người nhìn nhau rồi tách ra, sau đó hai người đứng cung kính cho đến khi ánh sáng trắng đột nhiên thu nhỏ lại, sau đó, bóng dáng của chủ nhân xuất hiện trước mặt Ma Linh và Văn Vũ.
“Trước tiên dừng tay lại, mọi thứ đã xảy ra thay đổi.”
Chủ nhân nói xong, ánh sáng trắng co rút lại, lộ ra thân ảnh thực sự của chủ nhân.
Văn Vũ và Ma Linh không nói nên lời, cho đến khi Chủ Nhân lại tiếp tục nói.
“Bạch, phản bội ta…”
Giọng nói bình tĩnh, nhưng ý tứ hàm xúc trong lời nói khiến Văn Vũ cùng Ma Linh chết lặng.
Chủ Nhân nói tiếp.
“Ta đã đánh giá thấp gã đó, thật là một sai lầm lớn khi để ông ta trở thành người bảo vệ Bảo địa, giờ đây, ta chắc chắn 80% rằng cái chết của Ma Chủ và sự biến mất của viên đá trời ban có mối quan hệ rất lớn với Bạch. ”
“Hai ngươi có muốn nói với ta điều gì không?”
Chủ Nhân đột nhiên hỏi một câu, Văn Vũ cùng Ma Linh đều trầm tư, lúc này hai người lắc đầu.
“Ta không biết bất cứ điều gì cả.”
“Ta cũng thế……”
Nhưng mà, vào lúc này, Văn Vũ đột nhiên nghĩ tới Phương Ngọc Kiệt.
Cậu ta và Bạch được kết nối với nhau.
Phương Ngọc Kiệt không muốn cứu Đường Hạo Phi nên Văn Vũ đã đi cứu Đường Hạo Phi, vậy mà khi Độc Nhãn thành công, Bạch đột nhiên xuất hiện cướp mất Đường Hạo Phi—có thể mọi thứ chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên,nhưng sau khi Văn Vũ nghĩ kỹ lại , lại thấy bức tranh này rõ ràng có ẩn chưa gì trong đó.
Trên đời này không có quá nhiều sự trùng hợp, cái gọi là trùng hợp chỉ là tính toán ra mà thôi…
Tuy nhiên, Văn Vũ không thể nói với chủ nhân về điều này!
Rốt cuộc, Chủ Nhân vẫn là kẻ thù chứ không phải bạn bè, Văn Vũ thực sự không cần phải làm việc cho Chủ Nhân bằng cả trái tim – điều đó không có ý nghĩa gì.
“Trong trường hợp này, hai ngươi sẽ dừng cuộc chiến trước và cố gắng hết sức để tìm Bạch cho ta, theo manh mối của ta, Bạch có khả năng đang ở trên đại lục của trái đất, Văn Vũ sẽ chịu trách nhiệm về việc này.”
Nghe thấy Chủ Nhân nâng thương hiệu của mình, Văn Vũ lập tức gật đầu nhận lời, nhưng trong lòng đã có quyết định, lát nữa sau khi đi, đến Yến Kinh gặp tổng tư lệnh Phương Ngọc Kiệt.
Về phần có tìm được Bạch hay không, sau khi tìm được Bạch cũng không báo cho Chủ Nhân…
Vâng, tất cả điều này còn cần thảo luận.
Thành thật mà nói, Văn Vũ cũng rất mơ hồ với hình hiện tại, cậu không biết nên làm thế nào mới đúng.
Chủ Nhân nói xong, lại quay đầu nhìn Ma Linh.
“Trước khi tìm thấy Bạch, người của ngươi sẽ tạm ngừng cuộc tấn công của họ trên chiến trường phân tầng,để người của ngươi rút về Ma Điện trước đi.”
Chỉ một câu nói, nó đã xóa bỏ kết quả cũng như nỗ lực vất vả khổ cực của Ma Linh và vô số thủ hạ!
Lúc này, Ma Linh như ngừng thở, ông ta nhìn về phía chủ nhân, trong mắt từ từ lộ ra vẻ tức giận.
Vâng, Chủ Nhân không quan thâm trái đất thuộc về đầu.,
Đúng vậy, đứng cao cao tại thượng, nhìn mọi thứ diễn ra trên thế gian này với đôi mắt lạnh lùng, chẳng khác gì đang xem một trò hề.
Đúng vậy, ông ta mạnh mẽ, ông ta bất khả chiến bại, ông ta phủi sạch mọi cố gắng của người khác trong một câu nói!
Nhưng ông có nghĩ về suy nghĩ của người khác hay không?
Ông không quan tâm! Tôi quan tâm!
Cơn giận dữ của Ma Linh đến nhanh chóng và không che giấu!
Ông ta nhìn thẳng vào Chủ Nhân thế này, ánh mắt dữ tợn của ông ta thậm chí khiến trái tim của Văn Vũ trở nên quặn thắt – cho dù là đối mặt với chính cậu, Ma Linh cũng không lộ ra bộ dáng như vậy.
Ma Linh im lặng một lúc, sau đó mới hít sâu, ông ta Chủ Nhân và nói nhỏ.
“Những gì ngươi đã hứa với ta, tuy không làm đúng như ngươi đã hứa , nhưng ngươi có thể làm được, đúng không?”
“Đúng vậy, ngươi muốn nói cái gì?”
Đối mặt với câu hỏi của Ma Linh, Chủ Nhân hỏi lại với một nụ cười khúc khích.
“Ta muốn nói, ta đã hứa với ngươi, ta sẽ cố gắng hết sức để giải quyết cho ngươi, nhưng ngươi không thực hiện lời hứa của ngươi cũng thôi đi, tại sao lại đi ngăn cản hành động của ta?”
Giọng nói của ma Linh rất nhẹ nhàng, nhưng bất cứ ai cũng có thể nghe thấy rằng ma Linh đang trên bờ vực bùng nổ!
Thấy tình hình tiến triển tốt, Chủ Nhân đã ra mặt nói nhiều điều, rồi bảo Ma Linh rút binh. **