Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2460
Chương 2460: Vấn đề của ai 3
Chưa nói đến những thứ khác, chỉ đơn gian nói khi Văn Vũ còn là tổng tư lệnh của Yến Kinh, bên trong Yến Kinh, có vài át chủ bài có thể xử lý cường giả cấp mười một. Sau hơn 5.000 năm phát triển, những thứ này đều mất hết rồi?
Không thể, chỉ có nhiều hơn chứ không ít đi, nhưng trong hành động giải cứu lần đầu tiên của Đường Hạo, không có thứ này xuất hiện.
Thậm chí có thể nói rằng trong việc giải cứu Đường Hạo Phi, từ đầu đến cuối, Đường Hạo và những cường giả đó đã xuất lực, Yến Kinh, nói cách khác là Phương Ngọc Kiệt, không hề giúp đỡ một chút nào.
“Kỳ tâm khả tru (*)!”
(*) Kỳ tâm khả tru: Chỉ một người có động cơ không trong sạch hoặc thậm chí có ý định độc ác.
Sơn Khôi cảm khái nói một câu như vậy, Đường Hạo cũng phản ứng lại. Cậu ta nhìn Sơn Khôi, rồi lại nhìn về phía Phương Ngọc Kiệt vẫn bình tĩnh như cũ, trong mắt cậu hiện lên một tia mờ mịt.
Giờ phút này, Đường Hạo quả thực giống hệt cha cậu ta…
Sự im lặng của cả ba kéo dài không bao lâu, ngay sau đó, giữa hình ảnh liền xuất hiện giọng của Độc Nhãn.
“Ngài Tâm Tỏa, việc tìm người giao cho anh.”
“Vù vù vù ~~~”
Có thể thấy từ góc nhìn của phân thân Độc Nhãn, một đoàn ánh sáng tỏa ra ánh sáng dịu dàng quét qua. Đoàn ánh sáng phát ra sóng xung kích, quét khắp quảng trường. Ngay sau đó, tàn ảnh của thị vệ của Đường Hạo Phi liền xuất hiện trước mắt Độc Nhãn và Lạc Lạc.
“Theo kịp tao!”
Độc Nhãn hét lên, dẫn dắt Lạc Lạc nhanh chóng đuổi theo hướng dư ảnh, trong khi Tâm Tỏa và mấy con rối linh hồn cấp Thiên Kiêu khác vẫn giữ nguyên vị trí.
Lần này không cần đến con rối linh hồn cấp Thiên Kiêu ra tay — Một là con rối linh hồn quá chịu thiệt khi đối mặt với Ma Linh, cho dù bản thể của Ma Linh bị Văn Vũ cuốn lấy, nhưng không ai có thể nói Ma Linh không chuẩn bị thủ đoạn để khắc chế con rối linh hồn, Văn Vũ không muốn đánh cuộc.
Thứ hai, với phân thân của Độc Nhãn và sức mạnh của Lạc Lạc cũng đủ để nghiền nát hàng chục con Ma tộc cấp mười một.
……
Khi Đường Hạo từng tìm kiếm dấu vết của Đường Hạo Phi, cậu ta đã sử dụng phương pháp mũi chó để tìm dấu vết.
Người ta nói rằng khả năng truy tung của mũi chó quả thực là mạnh, nhưng Tâm Tỏa cũng không hề yếu, khả năng truy tung của hai người rốt cuộc ai mạnh ai yếu thì đó là vấn đề nan giải, nhưng cả hai đều có thể truy tìm được Đường Hạo Phi, đó cũng là điều không thể chối cãi.
Điều này là đủ rồi.
m thanh của Tâm Tỏa không ngừng vang lên trong đầu, sau khi bay chưa đầy mười phút, Độc Nhãn và Lạc Lạc đã đến vị trí tọa độ do Tâm Tỏa đưa ra.
Nơi nào đó của khu 10.
Mặc dù khu 10 đã bị Ma điện công chiếm, nhưng với khả năng của Độc Nhãn và Lạc Lạc, việc tiến vào khu 10 thông qua sự phong tỏa của Ma điện đơn giản là không dễ dàng hơn.
“Ngay trước mặt bên trái.”
Sau khi Tâm Tỏa nói xong, thì anh ta hoàn toàn im lặng. Trong nhận thức, Tâm Tỏa đã rút lui và rời khỏi chỗ, biến mất ngay lập tức — anh ta đã trở lại sào huyệt ở khu 6…
Xét cho cùng là trước có Ma Linh, sau có Yến Kinh, cả hai đều có thể giải quyết được các con rối linh hồn. Thành thật mà nói, thứ đã thay đổi rõ ràng nhất trong năm nghìn năm qua chính là sự tồn tại của các con rối linh hồn.
Nếu Văn Vũ không trở về, tình cảnh của chúng chỉ có thể được mô tả như đang đi trên lớp băng mỏng…
Độc Nhãn cũng không để ý đến việc Tâm Tỏa rời đi. Lạc Lạc ở trên đầu Độc Nhãn, ánh mắt của nó rơi vào vị trí tọa độ do Tâm Tỏa cung cấp. Một lát sau, rune trên phân thân của Độc Nhãn chợt lóe, một luồng sóng điện từ thô to được phun ra từ trong miệng!
Quang mang từ bốn phía của kết giới phòng ngự bắn ra, triệt tiêu đòn tấn công của Độc Nhãn, sau đó, có tới năm mươi con Ma tộc cấp mười một bước ra từ hư không.
Tại thời điểm này, hai bên đang đối lập với nhau.
Vẻ mặt của phân thân của Độc Nhãn và Lạc Lạc thư thái, nhìn hơn năm mươi con ma vật có vẻ mặt ngưng trọng.
Cho dù đã biến mất hơn năm nghìn năm, thì tên tuổi của Độc Nhãn và Lạc Lạc vẫn còn lưu truyền trong Ma điện.
Hồn sủng thứ hai và Hồn sủng thứ sáu của Văn Vũ…
Đây không phải là những con cá tạp đã từng ngay cả cấp mười một cũng không có.
Cho dù Ma tộc lại gia cố thêm hàng chục Ma tộc cấp mười một, cho dù thực lực của chúng đã được nâng cao hơn rất nhiều so với trước đây, nhưng dù vậy, khi đối mặt với phân thân của Độc Nhãn và Lạc Lạc, thì đội trưởng Cổ Ma vẫn có biểu hiện ngưng trọng, cơ bắp căng cứng.
Trong vòng một phần nghìn giây, đội trưởng đã đưa ra lựa chọn chính xác nhất.
“Các ngươi chống đỡ, bọn ta đi trước!”
Sau đó, đội trưởng và đội phó cầm quả cầu phong ấn Đường Hạo Phi, quay đầu bay về phía xa. Mà đám Ma tộc còn lại ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, trong chốc lát, chúng đột nhiên gầm lên, rống lên rồi lao về phía Lạc Lạc và Độc Nhãn.
……
“Mày đuổi theo hay là tao đuổi theo?”
Nhìn năm mươi con Ma tộc đang xông lên từ phía trước, Độc Nhãn nói với Lạc Lạc. Lạc Lạc không chút do dự. Sau đó, không gian xung quanh như bị bóp méo, trong chốc lát, hơn năm mươi con kiến hộ vệ có chiều dài gần chục mét xuất hiện xung quanh nó.
Những con kiến hộ vệ này đều được ngưng tụ từ những con kiến đỉnh phong cấp mười, chúng cực kỳ mạnh, mà Lạc Lạc đã thăng cấp lên cấp mười một, cũng có thể gia trì Căn Nguyên Chi Lực của mình cho kiến hộ vệ.
Đúng lúc này, khi kiến hộ vệ vừa tiếp xúc với Ma tộc, giữa hai bên lập tức nổ ra một trận chiến. Theo như hiện trường thì kiến hộ vệ của Lạc Lạc cũng không hề rơi vào thế hạ phong.