Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2457
Chương 2457: Hội nghị 2
Ba giờ chiều.
Lúc này, trong hội trường đã chật cứng người- lãnh đạo Yến Kinh, cường giả nhân tộc, thủ lĩnh nhóm sinh vật biến dị, thậm chí cả Thi Khôi, Vân Khôi.
Nhìn qua cũng có không ít cường giả- Dựa theo tiêu chuẩn chọn người lúc trước của Đường Hạo thì chỗ này cậu phải chọn được ít nhất hơn một trăm người nữa…
Nhưng cũng không có ích gì.
Bởi vì thủ lĩnh của nhóm thú biến dị sẽ không bao giờ chấp hành nhiệm vụ có tỉ lệ tử vong cao như cứu Đường Hạo Phi.
Cánh cửa phòng họp đột nhiên mở ra, Phương Ngọc Kiệt đi đầu, đằng sau là Đường Hạo và phân thân Sơn Khôi. Ba người đi vào trong hội trường, bước đến vị trí chủ tịch.
Hội trường lập tức yên tĩnh. Đến tận khi ba người ngồi xuống thì Phương Ngọc Kiệt mới lên tiếng.
“Được rồi, hội nghị bắt đầu.”
“Mục đích hôm nay tôi mời mọi người đến đây… Tôi cũng không nhiều lời nữa. Mọi người chắc hẳn cũng đã biết tình hình ở tiền tuyến như thế nào, bây giờ chúng ta cùng nhau thảo luận cách đối phó với tấn công của Ma điện.”
Hội nghị chính là nơi để mọi người phát biểu ý kiến, sau khi Phương Ngọc Kiệt nói xong thì xung quanh lập tức ồn ào, đủ loại âm thanh và dao động tinh thần rối tinh rối mù. May mà những người ở đây đều là cường giả, mặc dù ồn ào nhưng cũng có được những ý kiến hữu ích.
Nhưng những cái gọi là “Ý kiến hữu ích” thực ra cũng chẳng làm được cái mẹ gì…
“Tôi cảm thấy nên rút khỏi tiền tuyến trước…”
“Rút đi đâu?”
“Rút về khu một, khu một phòng tuyến ngắn, áp lực phòng thủ không lớn.”
“Bây giờ không đủ thời gian để rút đâu, ít nhất thì tộc nhân của chúng ta vẫn còn nhiều người phân tán ở khu bảy.”
“Không còn cách nào khác, đành bỏ xe giữ tướng.”
“Nói thì dễ lắm…”
Mọi người bắt đầu tranh cãi kịch liệt. Phương Ngọc Kiệt, Đường Hạo và phân thân Sơn Khôi chỉ thờ ơ ngồi nhìn. Khoảng chừng ba phút sau, Phương Ngọc Kiệt ho khan một cái, hội trường lập tức yên tĩnh.
“Các vị, nội dung thảo luận của các vị tôi đã nghe được, bây giờ tôi sẽ nói ý kiến của tôi.”
“Đầu tiên, tình huống hiện tại là khu mười bị chiếm, tất cả cánh cửa truyền tống đều bị Ma tộc phong tỏa. Nhưng vấn đề này không lớn, dù sao thì ngay từ khi bắt đầu, khu mười đã thuộc về khu vực chiến tranh.”
“Theo thông tin tình báo của tôi thì sáng nay quân đội của Ma điện đã từ khu mười tiến vào khu chín, nhưng mười phút sau khu vực phong tỏa lại có hiệu lực. Cá nhân tôi nghiêng về phương án Văn Vũ đại nhân chưa chết, chẳng qua là Ma điện đã tìm được sơ hở của khu vực phong tỏa trong chiến trường phân tầng.”
Mọi người nghe được tin “Văn Vũ chưa chết” thì thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù đã hơn 5000 năm chưa hiện thân, nhưng danh tiếng của trình tự số 1 Văn Vũ vẫn vang danh khắp nơi.
Nhưng không ai đặt hết mọi hy vọng lên người Văn Vũ- Nếu Văn Vũ có thể ra tay thì hội nghị này đã không diễn ra.
“Trọng điểm ở khu chín.”
Phương Ngọc Kiệt uyển chuyển dẫn dắt vấn đề sang khu chín.
“Vốn dĩ chúng ta muốn đem khu chín làm nơi quyết chiến nhưng không được. Sau đó lại muốn bảo vệ phòng tuyến khu chín, nhưng tình hình hiện nay các vị cũng biết rồi, Ma Điện người đông thế mạnh, chắc khu chín cũng không phòng thủ được.”
Những người ở đây nghe Phương Ngọc Kiệt nói thì gật đầu- Không ai trong số họ cảm thấy mình có thể so được với cấp mười một, 57 người mà Đường Hạo mang đi chính là vết xe đổ.
“Cá nhân tôi cảm thấy nên từ bỏ khu chín, thậm chí khu tám…”
“Làm thế sao được?”
Phương Ngọc Kiệt vừa dứt lời thì có người phản bác.
Bên dưới lại bắt đầu nghị luận sôi nổi, Phương Ngọc Kiệt chỉ yên lặng chờ cho hội trường yên tĩnh lại rồi mới ung dung nói tiếp.
“Trước khi hội nghị bắt đầu, tôi đã trò chuyện với Sơn Khôi đại nhân, chúng tôi cũng coi như tìm được phương án phòng thủ có xác suất thành công cao nhất.”
Phương Ngọc Kiệt nói đến đây thì nhìn qua Sơn Khôi, Sơn Khôi nhẹ nhàng gật đầu, lên tiếng.
“Khu sáu, cả tôi và tư lệnh Phương đều cảm thấy khu sáu mới là khu vực phòng thủ thích hợp nhất của chúng ta.”
“Khu 6……”
Hai chữ khu 6 vừa được nói ra, mọi người dưới khán đài đều có chút mù mịt.
Hai ngươi riêng tư nói chuyện cảm tình, liền nói đến mức mất khu 9, khu 8, thậm chí là khu 7?
Mọi người nhanh chóng phản ứng lại, sau đó nhìn Sơn Khôi với ánh mắt không thiện cảm…
Mẹ nó, khu 6 chính là địa bàn của con rối linh hồn, khu vực phía trước đều được giải phóng rồi, đến khu 6 thì dừng lại. Chúng tôi rất nghi ngờ liệu có bất kỳ giao dịch ngầm nào giữa hai người không.
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ, Phương Ngọc Kiệt khẽ mỉm cười.
“Đây là bản đồ thu nhỏ của chiến trường phân tầng.”
Theo cái vẫy tay của cậu ta, từng điểm ánh sáng lắc lư rơi xuống, một hình ảnh lập tức xuất hiện phía trên phòng họp.
Trong hình ảnh, quang ảnh loang lổ, các mảng đại lục địa được sắp xếp gọn gàng. Toàn bộ chiến trường phân tầng gần như là hình tròn, một vòng lại một vòng, lấy khu 1 làm trung tâm, khu 10 ở vòng ngoài cùng.
Đây là diện mạo thực sự của chiến trường phân tầng Tinh vực hình tròn.
“Chiến trường phân tầng chia thành mười khu, càng ra xa, diện tích càng lớn.”