Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2455
Chương 2455: Ngăn cách thời không
Mặt Khỉ cáu kỉnh mắng một tiếng, nhe răng trừng mắt nhìn về phía nhóm Ma tộc phía xa- Vừa rồi con vượn hung hăng này đã xé nát một ma tộc cấp mười một với năng lực căn nguyên hùng hậu!
Nhưng Đường Hạo lại chỉ nhìn về phía cha mình đang bị phong ấn, rồi lại nhìn hai con Cổ ma đang bình tĩnh nhìn về phía này, một lúc sau khẽ lắc đầu.
“Không đánh được đâu, lui lại đi.”
Dứt lời, bốn người còn lại đều im lặng.
Bọn họ cũng không quên vừa rồi hai con Cổ ma này vừa nói xong thì đám ma vật bên dưới lập tức như phát điên, chiến đấu không màng sinh tử.
Có lẽ đám Ma tộc này chỉ là lính quèn, boss chân chính vẫn ẩn giấu phía sau…
Nhóm năm người Đường Hạo nhanh chóng rời đi, vô cùng dứt khoát và nhanh nhẹn, thậm chí đến cả thi thể của đồng đội cũng không kịp thu dọn.
Những Ma vật còn lại thật ra cũng muốn đuổi theo, nhưng đội trưởng của chúng đột nhiên lên tiếng.
“Không cần đuổi theo, mau chóng rời đi. Còn nữa, thông báo cho Ma Linh đại nhân để ngài ấy tăng thêm nhân lực.”
Mặc dù đội trưởng cảm thấy sau trận chiến này thì đám cường giả trái đất đã bị tiêu diệt gần hết, trái đất không thể điều động thêm lực lượng cứu viện được. Nhưng việc canh giữ phong ấn Đường Hạo Phi là chuyện vô cùng quan trọng, đội trưởng cảm thấy cẩn thận một chút vẫn hơn.
Mọi chuyện nhanh chóng được quyết định.
Sau khi đội phó liên lạc với Ma Linh thì tiểu đội lại tiếp tục ẩn nấp, không biết bay về hướng nào.
…
Trận chiến xảy ra bên trên hư không, thế nên cũng không có mấy người biết đến.
Cuộc xâm lược của Ma điện cũng không vì chuyện này mà dừng lại.
Hoặc có thể nói Ma điện không biết được những thu hoạch lớn trong trận chiến này.
Nhưng cường giả trái đất lại biết rõ… Muốn bồi dưỡng một cường giả thuộc danh sách trình tự cần có thời gian và tài nguyên nhiều không tưởng tượng được! Chỉ trong trận chiến cứu Đường Hạo Phi mà trái đất đã tổn thấy năm mươi ba cao thủ, thế nên một cảnh tượng xấu hổ đã xuất hiện.
Những cao thủ còn lại trên trái đất thiếu kỹ năng, mà Ma điện thì lại như bông hoa nở rộ, tung hoành khắp chiến trường phân tầng, tấn công các thành phố. Mặc dù cao thủ Yến Kinh đến chi viện kịp thời nhưng cũng không tránh được cảnh lấy ít địch nhiều…
Một cường giả cấp mười phá hạn phải đánh với mấy ma vật cấp mười một và hàng chục con rối linh hồn coi như cấp mười một…
Một từ bi thảm không đủ để hình dung.
Tình huống này sau khi nhóm Đường Hạo trở về cũng không có gì thay đổi.
Đến lúc này, Yến Kinh cũng nhìn ra được sự chênh lệch giữa mình và Ma điện- Không tính tiểu đội canh giữ Đường Hạo Phi, Ma điện có ít nhất gần trăm cao thủ có thể sánh với cấp mười một!
Thế nên, trái đất càng lúc càng lùi về sau. Mặc dù nhóm con rối linh hồn của Văn Vũ cũng tham gia chiến đấu nhưng cũng không thể thay đổi được tình hình.
Cứ như vậy, một tháng sau Ma điện đã phong tỏa tất cả cánh cửa truyền tống của Ma điện, hoàn toàn chiếm lĩnh khu mười!
Lại xuất hiện thêm một vấn đề nữa…
Văn Vũ vẫn còn ở khu mười, thế nên nhóm quân đội của Ma điện đang đóng quân ở khu mười không thể tiến vào khu vực phong tỏa của chiến trường phân tầng được…
Bộ chỉ huy chiến lược Ma điện không tìm được phương pháp giải quyết, bọn chúng nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn thông qua Oga báo cáo tình hình này cho Ma Linh.
…
Nếu nhìn từ trên cao thì chiến trường phân tầng khu mười đại khái là một vòng tròn.
Là khu vực ngoài cùng của chiến trường phân tầng, diện tích của vòng tròn này rất lớn. Nhưng sau khi chiến tranh bùng nổ thì giữa khu mười bỗng xuất hiện một điểm mù.
Giống như trong vòng tròn có một khu vực bị gặm mất.
Những người không trong danh sách trình tự tất nhiên không nhận được tin tức này, còn những người trong danh sách trình tự lại nhắm mắt làm ngơ, coi như không thấy khu vực này.
Quân đội cường giả của hai bên đều có ý thức tránh khỏi nơi đó.
Bởi vì nơi đó là nơi phân tranh của hai đấng tối cao.
Ma Linh và Văn Vũ.
Đó là chiến trường của bọn họ!
Chiến khu chủ của khu mười đã hoàn toàn biến mất, những trận gió lốc kinh hoàng đã xóa sổ hơn ba mươi hai lục địa gần đó, nhưng hai người đang trong trận chiến lại không hề quan tâm.
Chiến đấu giằng co hơn một tháng mà vẫn chưa phân thắng bại…
Văn Vũ không biết rốt cuộc Ma Linh có bao nhiêu năng lực căn nguyên, cậu chỉ biết đến thời điểm này, Cự thần của Ma Linh vẫn không hề có chút dấu hiệu suy yếu nào. Ma Linh cũng thế, ông ta không biết Văn Vũ có bao nhiêu Quang hợp linh văn, ông ta sợ mình đã tiêu diệt mấy ngàn vạn Quang hợp linh văn của Văn Vũ mà Văn Vũ cũng không thèm để ý.
Cự thần và Thần binh hỗn độn lại va vào nhau, năng lực căn nguyên và năng lực hỗn độn chồng chất, phát ra những tiếng “Chi chi chi”. Cự thần đá bay Thần binh hỗn độn, nhưng ngay sau đó Thần binh hỗn độn lại khôi phục như cũ.
Đơn giản, nhàm chán.
Giống như hai người đàn ông da dày thịt béo cầm mấy viên phấn viết bảng ném nhau…
Nhưng Ma Linh cũng không quan tâm lắm- Sau khi phong ấn Đường Hạo Phi, Văn Vũ chính là cửa ải khó khăn nhất trong việc xâm chiếm trái đất. Bây giờ ông ta cầm chân Văn Vũ, thuộc hạ của ông ta tấn công thành phố, sớm muộn gì cũng thành công.
Mà Văn Vũ cũng không có biện pháp nào…
Chạy thì vẫn có thể chạy- Văn Vũ muốn thoát khỏi trận này vô cùng dễ dàng, nhưng chạy xong thì sao?