Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2454
Chương 2454: Rút lui
Dao động tinh thần nhanh chóng truyền đến bên tai đồng đội, nhưng pháp sư không gian đang chuẩn bị mở cánh cửa truyền tống thì ánh mắt của một con Ma tộc vẫn còn năng lực căn nguyên lại sáng lên.
Ánh sáng màu đỏ giống như laser từ xa phóng tới, một đòn công kích kèm theo năng lực căn nguyên xuyên thẳng qua đầu pháp sư không gian. Đầu pháp sư không gian lập tức nổ tung, dao động kỹ năng trong tay lập tức biến mất…
“Muốn chạy? Mơ đẹp nhỉ!”
Con Ma tộc bên cạnh Đường Hạo lên tiếng chế nhạo, thế công sắc bén, năng lực căn nguyên điên cuồng tuôn ra- Mặc dù thế, nó và hai con Ma tộc khác cũng chỉ có thể miễn cưỡng cầm chân Đường Hạo.
Thực lực của Đường Hạo khá mạnh, ít nhất cậu có thể lấy sức mạnh cấp mười đối phó với năng lực căn nguyên. Nếu như chiến đấu đơn độc thì đừng nói đám Ma tộc ở dưới này, cho dù là đội trưởng và đội phó của chúng cũng không phải đối thủ của Đường Hạo.
Nhưng thực lực của những người còn lại kém Đường Hạo quá xa…
Thấy pháp sư không gian đã bị Ma tộc giết chết bằng ánh mắt laser, Đường Hạo lập tức suy nghĩ cách giải quyết. Nhưng khi cậu quay đầu lại lần nữa thì đã thấy nhóm 54 người của mình đã bị 28 Ma tộc vây lấy.
Bọn chúng có những kỹ năng riêng biệt, có dù lấy ít địch nhiều nhưng còn năng lực căn nguyên thì vẫn có thể phong tỏa mọi phương hướng!
Không thể trốn được…
Lúc này, trong mắt Đường Hạo lóe lên tơ máu. Cậu không né tránh những đòn công kích chính diện nữa, chỉ mở miệng hét lớn!
“Chết đi!”
Một nắm đấm mạnh mẽ được tung ra, đầu con Ma vật đối diện Đường Hạo lập tức hóa thành vũng máu- Năng lực căn nguyên của nó đã bị Đường Hạo làm cho cạn kiệt.
Nhưng hai con ma vật còn lại chỉ mỉm cười, giống như đang nhìn con thú bị vây hãm.
…
Trận chiến khốc liệt dần dần đi đến cao trào…
Giờ phút này, Đường Hạo cũng chẳng phân tâm nữa, cậu nhìn chằm chằm đối thủ của mình, những làn sóng năng lượng cuồn cuộn không ngớt. Đối mặt với một Đường Hạo đang dốc toàn lực ứng phó, ba con ma vật cũng bắt đầu cảm nhận được áp lực cực lớn.
Nhưng ánh mắt của đội trưởng từ trên cao nhìn xuống giống như một thanh kiếm treo trên đỉnh đầu làm chúng không dám thả lỏng!
Sau gần ba phút, con Ma tộc đầu tiên cạn kiệt năng lực căn nguyên đã phải dùng đến phương pháp hồi sinh cuối cùng. Nó đang định chạy trốn thì bị Đường Hạo gắt gao giữ lại, sau đó “rắc” một tiếng, con ma vật bị vặn gãy đầu, trên mặt còn mang theo nỗi sợ hãi không thể tả.
Thiếu đi một người thì hai con ma vật còn lại càng thêm khó khăn, bọn chúng chỉ có thể cố gắng cầm chân Đường Hạo, vây khốn kẻ giống như con mãnh thú nổi điên này.
Nhưng năng lực căn nguyên của Ma vật càng dùng càng ít, còn thể lực của Đường Hạo lại giống như vô tận.
Tám phút sau, cả ba con ma tộc cấp mười một đã bị Đường Hạo vặn đầu hết.
Đường Hạo thở phì phò, những vết thương trên người nhanh chóng khép lại. Cậu kiểm tra số đạo cụ hồi sinh của mình, chỉ còn lại một nửa so với lúc ban đầu. Đường Hạo ngẩng đầu nhìn về bốn phía.
Cảnh tượng trước mắt khiến hai mắt Đường Hạo dại đi.
…
Nói là núi xác biển máu thì cũng không thỏa đáng, bởi vì tổng cộng số người tham chiến chưa đến một trăm.
Nhưng thực sự vô cùng thảm thiết…
Ở phía xa, bên trong Lồng giam tử đấu có năm cỗ thi thể xếp chồng lên nhau, còn có một người đang liều mạng giãy dụa trong tay ma vật, nhưng căn bản không nhìn ra chút hy vọng sống nào.
Trong năm cỗ thi thể kia, Đường Hạo có thể nhìn thấy rõ ràng chiếc đầu của Minh Minh bị ném vào một góc, hai mắt mở to, máu tràn ra ngoài…
Đó là thi thể.
Còn có rất nhiều người đến xương cốt cũng không còn.
Phương Bạch, Tần Thiên đã hóa thành Cốt kiếm, Hải vương, Mũi Chó, Pháp sư không gian, thậm chí càng lúc càng nhiều…
Trước khi khai chiến, nhóm Đường Hạo có 58 người. Nhưng đến thời điểm hiện tại, tính cả Đường Hạo thì cũng chỉ còn lại năm người.
Mặt Khỉ của tộc vượn dựa vào khả năng chiến đấu mạnh mẽ mà miễn cưỡng sống được đến hiện tại, bên cạnh đó là Arthur.
Phía ngoài còn Lâm Khuyết và Ca Tu…
Đường Hạo cảm thấy đầu óc trống rỗng, bốn cường giả kia nhanh chóng thoát khỏi vòng vây của kẻ địch, tụ tập lại bên người Đường Hạo.
Ma tộc không lợi dụng lúc này để công kích mà tụ lại gần phía lồng giam tử đấu. Đến lúc này Đường Hạo cũng nhận ra cường giả của Ma tộc cũng ít đi hơn một nửa.
Lúc khai chiến là ba mươi người, đến giờ chỉ còn lại mười tám người, trong đó chỉ còn hai người còn năng lực căn nguyên.
Không thể nói là hoàn toàn thất bại… Ít ra thì bọn họ cũng đã xử lý được mười hai Ma tộc cấp mười một.
Trong tình huống bình thường thì đây đã được xem như một chiến tích vô cùng ghê gớm. Nhưng giờ phút này Đường Hạo lại không cảm thấy vui vẻ chút nào.
Mọi chuyện không phải tính toán như vậy…
Cậu dẫn đến đây 58 người, đây chính là những người giỏi nhất trái đất. Còn đối phương chỉ là một tiểu đội Ma Linh cử đi canh giữ phong ấn của Đường Hạo Phi- địa vị của hai lực lượng chênh lệch nhau quá lớn!
Đến tận khi giọng nói của Ca Tu vang lên, đánh gãy suy nghĩ của Đường Hạo.
“Còn đánh không? Tôi thấy đám ma vật nhãi con kia cũng không muốn đánh nữa rồi…”
Mười tám con Ma tộc còn lại chỉ có hai con còn năng lượng căn nguyên. Dựa theo tình huống vừa rồi thì một khi chiến đấu, Đường Hạo có khả năng giết chết tất cả đám ma vật còn lại này- Nhưng tiền đề là Ca Tu, Mặt Khỉ, Arthur và Lâm Khuyết chết hết…
Nhưng hiện tại bọn họ cũng không quá để ý đến sống chết của mình.
“Đánh tiếp! Mẹ kiếp!”