Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2436
Chương 2436: Bị sét đánh 1
Kế hoạch cao chạy xa bay của Văn Vũ tất nhiên cũng bị phá sản theo, hơn nữa còn kéo theo hàng loạt ảnh hưởng.
Ví dụ như Văn Vũ lại bị nhốt ở trái đất.
Đúng vậy, từ “nhốt” dùng để hình dung tình cảnh hiện tại của Văn Vũ tương đối thỏa đáng. Nếu một ngày Chủ nhân chưa tìm được một nửa Viên đá trời ban bị mất tích kia thì Văn Vũ sẽ không thoát được khỏi hiềm nghi. Bây giờ Văn Vũ nhìn có vẻ tiêu sái nhưng trên thực tế lại giống như tù nhân của Chủ nhân.
Bị nhốt ở một nhà tù khổng lồ có tên gọi là “Trái đất.”
Mà hiện tại, Ma Linh lại muốn cướp lấy nhà tù này của Văn Vũ, nơi Văn Vũ đang sinh sống yên ổn, thế nên tất nhiên Văn Vũ không thể bỏ qua.
Càng quan trọng hơn là trong khoảng thời gian Văn Vũ mất tích, Đường Hạo Phi đã chăm sóc đám hồn sủng Độc Nhãn rất tốt. Bây giờ Đường Hạo Phi đang tham chiến, Văn Vũ cũng ôm tâm thái báo đáp, chuẩn bị đi giúp đỡ lão Đường một phen.
Hơn nữa, nói đi cũng phải nói lại, Văn Vũ ở Thần điện Không giới bao nhiêu năm như vậy cũng không phải phí công. Mặc dù tốc độ tăng trưởng thực lực không thể do được với Đường Hạo Phi nhưng cũng có tăng trưởng. Bây giờ, đối với Văn Vũ mà nói, Ma Linh không còn là đỉnh cao không thể vượt qua nữa.
Thậm chí, dựa vào thực lực của Văn Vũ và lão Đường, nói không chừng còn có giam giữ Ma Linh ở chiến trường phân tầng.
Bên này Văn Vũ dìu già dắt trẻ chuẩn bị cho trận chiến, bên kia, tin tức của Đường Hạo cũng truyền đến.
“Cha nuôi, cha con xảy ra chuyện rồi!”
Đường Hạo nói liến thoắng, đem tất cả những gì mình nhìn thấy nói cho Văn Vũ biết. Văn Vũ nghe xong thì đoán ngay ra là Ma Linh đích thân ra tay.
Văn Vũ chỉ nói “Chờ một lát”, sau đó bay đến cánh cửa truyền tống khu 6, chuẩn bị đến tiền tuyến.
Tốc độ của Văn Vũ rất nhanh, nhưng điều đáng xấu hổ chính là tốc độ Ma Linh xử lý Đường Hạo Phi càng nhanh hơn. Thế nên, khi Văn Vũ thuận lợi đi qua cánh cửa truyền tống thì đã không thấy bóng dáng Đường Hạo Phi đâu mà chỉ thấy Ma Linh đang ngồi trên đống đổ nát của tiền đồn khu 10.
“Lão Đường đâu?”
Tiểu linh thú chui vèo vào lòng Văn Vũ, nhóm hồn sủng cũng nhanh chóng tiến vào Hồn cảnh. Giây tiếp theo, đủ loại kỹ năng khác nhau thêm vào thân thể Văn Vũ.
Đã chuẩn bị xong xuôi…
“Đợi lâu rồi, lão Đường đâu?”
Ma Linh nghe được câu hỏi của Văn Vũ, rồi lại nhìn Văn Vũ nhát mắt tiến vào trạng thái chiến đấu thì khẽ cười một tiếng, bình tĩnh trả lời.
“Ta thắng, cậu ta thua, đầu óc tên đó hình như không được thông minh cho lắm.”
“Ồ… Thế à…”
Chỉ một câu đơn giản Văn Vũ đã có thể phán đoán được Đường Hạo Phi nhất định đã trúng kế của Ma Linh. Chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, đầu óc không đủ dùng thì khi đối mặt với lão âm dương này chắc chắn sẽ phải chịu thiệt thòi!
Trước kia Văn Vũ cũng ăn đủ mấy chuyện thiệt thòi này rồi nên bây giờ cũng tiến bộ hơn một ít. Lão Đường thực sự không có thiên phú về khía cạnh này- đầu óc không đủ dùng, ngay cả hào quang của nhân vật chính cũng không cứu được anh ta…
Mẹ kiếp, nhưng bây giờ lão Đường không có ở đây thì mọi chuyện khó khăn rồi.
Văn Vũ nghĩ đến đây thì lại nhìn về phía Ma Linh.
Lúc này, Ma Linh vô cùng yên tĩnh, không có ý định động thủ.
Văn Vũ thấy thế thì lên tiếng.
“Vậy chúng ta thương lượng một chút đi, ngươi trả lão Đường lại cho ta, cứ như vậy đi, chúng ta không cần đánh nhau, bớt việc…”
“Ha ha…”
Ma Linh cười nhạo, hoài nghi có phải Văn Vũ ở thần điện Không giới lâu quá nên cũng trở nên ngu ngốc rồi không.
Tuy nhiên, Ma Linh còn chưa kịp lên tiếng trêu chọc thì Văn Vũ đã lắc mình bắn về phía trước.
Nơi Văn Vũ đứng vừa rồi có vô số băng phách chui từ dưới đất lên, nhanh chóng kết hợp thành một cái phong ấn… Nhưng dù sao vẫn chậm một bước…
“Biết ngay thằng ranh này không dễ lừa mà.”
Ma Linh khẽ chửi một câu, sau đó đứng thẳng nhìn Văn Vũ, chỉ thấy Văn Vũ khẽ nhìn sang cạm bẫy ở bên cạnh cánh cửa truyền tống rồi lại nhìn Ma Linh.
“Đây chính là thủ đoạn ngươi dùng để giải quyết lão Đường đúng không?”
“Đúng thế, nhưng Đường Hạo Phi đã trúng chiêu. Mặc dù thủ đoạn này đơn giản nhưng dùng rất có hiệu quả.”
Ma Linh nói xong thì cũng bắt đầu cử động thân thể.
“Tuy nhiên, đối phó với ngươi thì không cần phải rắc rối như thế.”
Ma Linh nói xong thì năng lượng trong cơ thể bắt đầu mãnh liệt dao động.
Khí thế khổng lồ phóng thẳng lên cao, thậm chí còn hơn cả khí thế của Đường Hạo Phi vừa nãy chứ không hề kém!
Đúng vậy, thực lực của Ma Linh không thua gì Đường Hạo Phi!
Đối với loại người như Ma Linh, nhìn người đưa cơm đã là trở thành một loại bản năng- lần nào cũng có tác dụng!
(Nhìn người đưa cơm: Tùy vào từng người mà có cách đối xử khác nhau)
Giống như vừa rồi ông ta dùng một thủ đoạn nhỏ để giải quyết Đường Hạo Phi, bây giờ lại chỉ dùng thực lực để xử lý Văn Vũ!
Mà Văn Vũ chỉ nhìn Ma Linh, trên mặt chậm rãi lộ ra một nụ cười lạnh.
Bàn thân dường như bị người ta coi thường…
…
Hơi thở càng thêm mãnh liệt như gió lốc. Lúc này, Ma Linh chỉ đứng yên tại chỗ cũng có thể nhấc lên gió cát khổng lồ. Những dòng năng lượng tỏa ra bốn phía, mặc dù vẫn chưa động thủ nhưng chỉ bằng khí thế của mình, Ma Linh cũng đã khiến đất đai run rẩy, sương mù tràn lan!