Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2427

  1. Home
  2. Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế
  3. Chương 2427
  • 10
Prev
Next

Chương 2427: Đoàn tụ

Bầu trời là màu xanh quen thuộc, là nắng ấm, gió ấm, từng đợt lúa mì lay động theo gió xa xa, mọi thứ đều khiến Văn Vũ cảm thấy trong lòng dậy sóng.

Vốn tưởng rằng mình không có tình cảm với nơi này, nhưng sự cô độc hơn năm nghìn năm khiến Văn Vũ hiểu rằng có lẽ cậu không mạnh mẽ như trong tưởng tượng ..

“Nơi này, sao rồi?”

Một lúc sau, Văn Vũ hỏi, nhưng Đường Hạo Phi chỉ gãi gãi đầu rồi cười nói.

“Mọi thứ đều ổn, ừm, tốt hơn nhiều so với tôi nghĩ …”

“Là Franke …”

“Được rồi, không cần phải nói với tôi nhiều như vậy đâu.”

Ngay khi Đường Hạo Phi đề cập đến Franke, Văn Vũ đã đột ngột ngắt lời Đường Hạo Phi.

Franke, trong lòng Văn Vũ không có vị trí nghiêm trọng hay quan trọng gì, nếu Franke gặp khó khăn thì Văn Vũ vẫn phải giúp đỡ, nhưng khi trở về Trái đất, Văn Vũ hiển nhiên không muốn tập trung vào Franke.

Cậu quay đầu nhìn Bạch và Đường Hạo Phi, sau đó nhẹ nhàng khoanh tay lại.

“Cảm ơn cả hai vì chuyện vừa rồi đã xảy ra, bây giờ tôi có chuyện khác nữa, nên chúng ta chia tay ở đây thôi.”

Vừa dứt lời, Văn Vũ liền hóa thành hắc quang bay vào phương xa.

Lão Đường và Bạch chỉ biết đứng nhìn Văn Vũ rời đi, lúc sau, Đường Hạo Phi lẩm bẩm.

“Có cần phải nóng lòng như vậy không? Tôi còn muốn cùng cậu ta ăn cơm.”

Bạch trợn mắt cười, im lặng nhìn về hướng Văn Vũ rời đi.

…

Văn Vũ không vội vàng đi tìm hồn sủng của cậu.

Cậu chỉ bay mạnh về hướng mà làn sóng tinh linh phát ra.

Đi qua cánh cổng và trực tiếp đến một mảng lục địa nào đó ở khu 6, khi Văn Vũ vừa mới đứng ở rìa cổng, hai bóng người đã từ xa bay tới,sau đó lao vào vòng tay Văn Vũ.

“Đại ca!Đại ca đi đâu vậy…đại ca à, chúng tôi tìm đại ca rất khổ sở luôn á.”

Chân trước của Tinh ở trạng thái mini nắm lấy vai Văn Vũ, đầu dựa vào cằm Văn Vũ, nước mắt nước mũi đầm đìa, lúc này, Văn Vũ dường như cảm nhận được một trận mưa to trút xuống quần áo của mình, cả người càng lúc càng mát và ướt .

Nhìn Tinh đang khóc nức nở như một đứa trẻ rưng rưng nước mắt , rồi lại nhìn Victor, nhưng Victor nhìn chung vẫn giữ được bình tĩnh, Văn Vũ khẽ thở dài, vẫy tay ôm Victor, lúc này, Văn Vũ mới trầm giọng lẩm bẩm.

“Tao đã trở lại……”

“Oa oa oa…”

Tiếng khóc của Tinh ngày một to hơn, và vẫn không có dấu hiệu dừng lại …

Mặc dù Văn Vũ có một chút xúc động … nhân tiện,Tinh có biết trước kia nó có thể khóc kinh khủng như vậy….

Nhìn dáng vẻ của Tinh, tuy niềm vui đoàn tụ ngập tràn nhưng Văn Vũ cũng ngẩn ngơ sở khóc dở cười, lúc sau, victor cũng cọ cọ vào ám Văn Vũ, nhìn Tinh trẻ con, rồi cười giễu cợt đá cho Tinh một cái, vậy là Tinh càng khóc to hơn.

Văn Vũ không còn cách nào khác, đành phải ôm Tinh rồi lại bay đi.

…

Trên đường bay đến tổng bộ con rối linh hồn, Văn Vũ đã sử dụng sức mạnh của không gian linh hồn để kéo tất cả những hồn sủng còn lại về, cho dù Độc Nhãn đã không còn có thể đi qua không gian linh hồn,trực tiếp xuất hiện bên cạnh Văn Vũ, Văn Vũ cũng sử dụng liên kết tinh thần, bảo Độc Nhãn lao đến mảng lục địa này càng sớm càng tốt.

Lúc này, niềm vui đoàn tụ đột nhiên tăng lên bội phần, trên đường đi, Văn Vũ ôm vài hồn sủng khóc lóc cho đến khi ngã xuống trước bả thể của Sơn Khôi, Độc Nhãn ngay sau đó cũng đã vội vàng quay về từ xa.

Giờ đây, cả gia đình đều ở đây cả.

“Đại ca, đại ca đã ở đâu…”

Cảm xúc của Độc Nhãn không mãnh liệt như Tinh, nó chỉ quanh quẩn ôm cổ Văn Vũ, nhỏ giọng hỏi.

“Vấn đề này là một câu chuyện dài.”

Văn Vũ khẽ thở dài, nhìn Sơn Khôi, Thi Khôi,Vân Khôi, chủ lực chính trong con rồi linh hồn đang đứng trước mặt,rồi Văn Vũ nói.

“Vào trong rồi hẵng nói…”

…

“Chuyện chính là như vậy đó”

Ngồi trên ghế chính của cung điện Sơn Khôi, Văn Vũ vừa uống trà nóng vừa miêu tả cuộc sống vất vả hơn năm nghìn năm qua của cậu. Giọng nói bình tĩnh, không có vui mừng cũng không có buồn bực, mà ngay cả một con rối linh hồn ngu ngốc nhất cũng có thể nghe thấy trong lời nói của Văn Vũ đầy sự oán hận …

Văn Vũ là một con người, có ơn không nhất thiết phải báo, nhưng có oán phải trả! Đây là vấn đề về nguyên tắc.

Bị người nào đó làm cho một vố, rồi nhốt vào thần điện không giới 5 nghìn năm, mối thù này trong lòng Văn Vuc, thật sự không thể nuốt trôi được!

Nhưng thật đáng buồn …

“Ai đã làm nó?”

Victor nghiến răng dường như muốn xé xác kẻ sát nhân vô danh đó, nhưng Văn Vũ chỉ thở dài.

“Không biết……”

Đúng vậy, điều bối rối của Văn Vũ bây giờ chính là không biết trút cơn tức giận vô tận này vào ai …

Khung cảnh bỗng trở nên lạnh lẽo.

Một lúc sau, một giọng nói đột ngột vang lên.

“Woo …Đại ca… Woo … đại ca trở lại là tốt rồi…”

Chà, Tinh vẫn chưa hết khóc …

Tuy nhiên, những tiếng khóc lóc của Tinh đã làm cho sự phẫn uất của Văn Vũ lắng xuống rất nhiều, cậu dở khóc dở cười bế Tinh lên, nhìn những hồn sủng và con rối linh hồn rồi nói.

“Chuyện của tao tạm thời không nói đến,bây giờ, chúng ta hãy nói về chuyện của chúng mày trước đi.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 2427"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online