Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2421
Chương 2421: Tai ương ngập đầu
Khi Bạch và Đường Hạo Phi nhìn thấy Ma Linh thì lập tức nhận ra Chủ nhân đã vô cùng thành công…
Ma Linh vẫn mạnh mẽ như trước, khí thế toàn thân hừng hực như một ngọn lửa. Tuy nhiên, cho dù ông ta có áp chế thế nào thì lão Đường cũng không dao động.
Ít nhất là nhìn từ bên ngoài thì cả hai đã ở cùng một đẳng cấp…
Đó là thiên kiêu trong thiên kiêu.
Tốc độ trưởng thành của Ma Linh không thể nào cao hơn Đường Hạo Phi. Trước đây Đường Hạo Phi đã từng bị phân thân của Ma Linh làm cho kinh sợ, nhưng hiện tại…
Ai mạnh ai yếu, chỉ sợ phải đánh nhau mới biết được.
Nhìn thấy chiến sĩ đứng thẳng trước mặt mình, vẻ mặt lạnh lùng, hơi thở không hề kém mình chút nào, nụ cười trên mặt Ma Linh dần dần cứng lại.
“Lúc ấy ta nên tự tay bóp chết ngươi!”
Đây là lời nói trong lòng của Ma Linh.
Đã từng là con sâu mình có thể dễ dàng bóp chết nhưng bây giờ lại cao ngạo đứng thẳng trước mặt mình, hơn nữa mình lại không thể nào làm gì đối phương…
Tâm trạng của Ma Linh lúc này vô cùng phức tạp.
Nhưng bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, bây giờ Ma Linh không thể nào làm gì Đường Hạo Phi được nữa.
Một lát sau, Ma Linh lại tươi cười, ông ta nhìn Bạch và Đường Hạo Phi, chậm rãi lên tiếng.
“Chủ nhân đã chuẩn bị xong rồi chứ?”
“Đúng vậy, Chủ nhân bảo ta nhắn cho ngươi một câu, bây giờ chúng ta lập tức khởi hành, ngươi là chủ lực, chúng ta giám sát, không vấn đề gì chứ?”
Ma Linh nghe xong hơi nghẹn lại một chút.
Mẹ kiếp, Đường Hạo Phi nhà ngươi có thực lực như thế này mà còn đứng giám sát? Ông đây chỉ sợ ngươi sẽ lợi dụng điều đó mà tiến vào trận chiến rồi lấy đầu ta.
Tất nhiên là Ma Linh không thể trực tiếp nói ra những lời này được, hơn 5000 năm qua cũng không phải lãng phí. Ma Linh đã có những chuẩn bị phía sau, thế nên lần này ông ta cũng không có lý do gì vì thực lực của Đường Hạo Phi mà thay đổi kế hoạch của mình.
“Có cần nghỉ ngơi một chút không?”
“Ngươi là chủ lực, ngươi nói thế nào thì là thế đó!”
“Ha ha…”
…
Ma Linh tất nhiên không cần nghỉ ngơi, 5000 năm qua ông ta đã nghỉ ngơi nhiều lắm rồi…
Thế nên cuộc trò chuyện nhanh chóng kết thúc, ba người lập tức khởi hành. Theo trận truyền tống, ba người không ngừng vượt qua từng thế giới một, đến tận khi đến Ma điện tầng 997 thì mới dừng lại.
Cả ba đứng trước cánh cửa truyền tống thông từ tầng 997 đến tầng 998. Ma Linh nhìn sang Bạch.
Bạch thấy thế thì lấy một quả cầu ánh sáng ra ném cho Ma Linh.
Đây là chìa khóa để mở sự phong ấn này.
Có lẽ Chủ nhân đã nói cho Ma Linh biết làm thế nào để phá vỡ phong ấn. Sau khi Ma Linh bắt được chìa khóa thì không hề do dự giơ cao quả cầu ánh sáng lên, chậm rãi đi vào trong con đường truyền tống.
Sau đó, ba người nhanh chóng đụng phải một kết giới màu trắng.
Ma Linh đặt quả cầu ánh sáng lên kết giới, hai luồng ánh sáng lập tức giao nhau. Sau đó, kết giới trước mặt xuất hiện một lỗ hổng, Ma Linh dẫn đầu đi vào trong, Bạch và Đường Hạo Phi nhanh chóng theo sau.
Cơn chóng mặt lại ập tới, khi ba người mở mắt ra lần nữa thì đã đứng trước một nhóm thành phố khổng lồ.
“Chào mừng đến với tầng 998 của Ma điện.”
Ma Linh nhìn khối kiến trúc trước mặt, cười nói.
…
Nhóm thành phố ở tầng 998 Ma điện là những thành phố lớn nhất ở Ma điện. Văn Vũ đã từng sinh sống ở đây một khoảng thời gian, cậu hiểu khá rõ quy mô ở nơi này.
Sau vô số năm sửa chữa và mở rộng, quy mô của những thành phố này còn rộng lớn hơn nhiều so với Yến Kinh, người đến người đi nườm nượp, cao thủ nhiều như mây.
Nhưng tất cả chỉ là quá khứ…
Sau khi mất đi nguồn tiếp viện, tầng 998 nhanh chóng lâm vào tình trạng vật tư không đầy đủ- Trên thực tế, dựa vào đất đai của tầng 998 Ma điện thì căn bản không thể nuôi sống được số lượng nhân khẩu khổng lồ ở đây.
Hơn 5000 năm qua, người ngoài có thể không biết tầng 998 Ma điện trải qua như thế nào, nhưng nhóm ba người Ma Linh chỉ cần nhìn qua đã cảm nhận được sự chật vật của nó.
Nạn đói tràn lan, dân chúng xanh xao vàng vọt, các hệ thống chức năng chính của thành phố đã ngưng hoạt động, toàn bộ thành phố ngập trong sự hỗn loạn.
Cướp bóc, giết người, đổi con cho nhau ăn…
Đủ các loại thảm kịch nhân gian đều xảy ra ở đây.
Trước đây Ma Linh đã dựa vào uy lực của hồ căn nguyên để phá bỏ sự ràng buộc giữa Ma tộc trong Ma điện và Ma giới, thế nên khi Ma giới sụp đổ thì Ma tộc vẫn sống. Lẽ ra đây là một điều tốt đẹp, nhưng khi Đường Hạo Phi nhìn thấy địa ngục trần gian này thì lại chợt thở dài.
Chẳng thà chết sớm cho xong.
Ma Linh nhanh chóng hưởng ứng suy nghĩ của Đường Hạo Phi.
Hồng quang trên người ông ta lóe lên, từng luồng ánh sáng bay khỏi áo choàng của Ma Linh, sau đó nhanh chóng biến hình. Trong vài giây ngắn ngủi, mấy nghìn người dung nham khổng lồ xuất hiện bên cạnh ba người.
Đến tận lúc này Ma Linh mới giải thích một câu.
“Ta tới tiếp nhận thành phố của ta, các vị không có ý kiến gì chứ?”
“Đừng làm mất thời gian là được.”
Bạch vẫn cười ha ha như cũ, Ma Linh cũng hiếm khi nói nhiều hơn hai câu.
“Không cần chúng ta ra tay, chỉ cần giao cho thuộc hạ của ta là được rồi. Các vị, mới theo ta.”
Dứt lời, Ma Linh lập tức đi về hướng trung tâm nhóm thành phố.
…