Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2391
Chương 2391: Tương ứng chuẩn bị 1
“Khoảng năm mươi năm trước, máy liên lạc này đột nhiên không hoạt động.Không phải do pin đã hết hoặc tín hiệu kém, dù sao thứ này cũng là do phòng nghiên cứu Yến Kinh sáng tạo ra mà…..”
“Chỉ là Franke không nghe điện thoại, tao không biết chuyện gì đã xảy ra ở bên đó.”
Đường Hạo Phi vừa nói, vừa liếc mắt lén nhìn các hồn sủng,chỉ thấy Victor và sáu hồn sủng khác có biểu cảm khác nhau, nhưng nhìn chung đều là rất ngạc nhiên, chỉ có Độc Nhãn vẫn nằm trên mặt đất, vẫy đuôi làm biếng
“Độc Nhãn!”
Victor ngay lập tức hiểu ý của Đường Hạo Phi, nó nhìn Độc Nhãn và hét lên một lạnh lẽo.
Nghe thấy tiếng mắng của Victor, Độc Nhãn ngẩng đầu lên, rồi lại cúi xuống, một lúc sau, Độc Nhãn mới ậm ừ.
“Năm mươi năm?Năm mươi năm trước lão tử đây đã chả còn tin vào điều đó nữa rồi, được rồi, đừng có dùng ánh mắt đó nhìn tao,Trái đất nhất định có điều gì đó không ổn rồi, bao gồm Franke, Đường Hạo, cả phân thân của tao nữa, thậm chí là cả con rối linh hồn, đều xảy ra chuyện rồi… ”
Độc Nhãn than thở, hờ hững, Victor đột nhiên lo lắng khi thấy điều này, nó nhảy ra khỏi vai Đường Hạo Phi, dùng móng vuốt cợt lấy cái đuôi của Độc Nhãn.
“Sao mày không nói chuyện này sớm hơn!”
“có ích gì đâu? Chúng ta còn có thể trở về…”
Nghe được những lời nói của Độc Nhãn, Victor giơ móng vuốt nằm lấy đuôi của Độc Nhãn,nó do dự nhìn bộ dạng củ Độc Nhãn như nhìn một con cá muối, cuối cùng chửi mắng.
“Mẹ nayuf cái con chó ngu ngốc, nóithật cái gì cơ chứ!”
Sau khi chửi bới xong, Victor lập tức chán nản, gục đầu nhảy trở lại vai phải của Đường Hạo Phi, thấp giọng thở dài.
“Anh cũng vậy, sao anh không nói sớm hơn.”
Đường Hạo Phi nở một nụ cười gượng gạo.
“Vậy thì tao sẽ nói một câu thật thà được chứ?”
“Cút!”
…
Bầu không khí như ngừng lại ,một lúc sau, cho đến khi Độc Nhẫn mở lời phá vỡ sự im lặng.
“Bạch đâu, ông ta không có tin tức sao?”
Đường Hạo Phi lắc đầu.
“Bạch không nói gì cả, cả ngày cứ thần thần bí bí, tao cũng không biết ông ta đang làm gì, chuyện này tao cũng đã tìm ông ta nói chuyện ,nhưng rồi ông ta lại chuyển chủ đề sang chuyện khác.”
Kênh thông tin tình báo cuối cùng bị cắt đứt, đột nhiên mọi người lại có cảm giác bị thế giới bỏ rơi, cho đến khi Độc Nhãn lại nói.
“Đừng lo lắng, đừng hoảng sợ, đừng lo lắng về những gì xảy ra, chúng ta có thể làm điều đó khi chúng ta quay trở lại, bây giờ suy nghĩ về những điều này có nghĩa gì đâu,không bằng chúng ta tập trung lại vào chuyện thứ 2 đi. ”
“Theo những gì lão Đường nói, chúng ta phải ở trên khoảng không đầy sao này hàng nghìn năm … chúng ta không thể chỉ nằm ở đây, đúng không? Hãy nghĩ xem chúng ta sẽ làm gì?”
Nghe được những lời nói của Độc Nhãn, tất cả mọi người đều im lặng.
Sau khi từ bỏ việc tìm kiếm Văn Vũ, thì một điều tồi tệ hơn đã xuất hiện …
Không ai biết họ nên làm gì.
Có nhiều lúc, gánh nặng cũng chính là một sự cứu rỗi, còn có gánh nặng “Đi tìm Văn Vũ “, lão Đường cùng mấy hồn sủng còn có cái để làm,không còn gánh nặng đi tìm Văn Vũ , trên mặt ai cũng hiện lên chữ “ cá ươn” rõ ràng”.
“Tao không biết.”
Đường Hạo Phi đúng là quá thật thà, nói một là một hai là 2, cũng không quan tâm hiện tại chính anh ta đang là trụ cột của tất cả mọi người.
“Tôi sẽ đến hư không và tìm kiếm các vật chất kim loại, liên lạc với phân thân ở trái đất cũng đã mất rồi, tôi cần phải luyện thêm một cái nữa.”
Độc Nhãn nói như vậy, rồi đi đến trước mặt Đường Hạo Phi, giơ tay ra, rồi lại nói.
“đưa cho tôi một cái máy liên lạc, để giữ liên lạc bất cứ lúc nào, như vậy mới có chút cảm giác liên kết với nhau.”
Đường Hạo Phi gật đầu khi nghe Độc Nhãn nói những lời đó, làm theo những gì Độc Nhãn nói.
“Tôi sẽ đi với Độc Nhãn.”
Tinh ngẩng đầu lên, nhìn Độc Nhãn.
“Cái đó, không ngại thì cho tôi tham gia với.”
Ibira múa tám xúc tu của phần thân dưới, yếu ớt hỏi.
Nghe vậy, Độc Nhãn vẫy tay.
“Đi!”
…
Sau khi hồn sủng Độc Nhãn, Tinh và Ibira rời đi, Lạc Lạc cũng đứng dậy.
“Tôi sẽ ở lại đây và nuôi dưỡng đàn kiến của tôi trong Thần Quốc.”
Bản thân là ý chỉ của quần thể, Lạc Lạc rất bận, những người khác không có việc gì, nhưng nó có việc phải làm, sau khi rời khỏi trái đất, Lạc Lạc đã đóng gói cả đàn kiến của mình trong Thần Quốc và mang đi, một thiên niên kỷ đã trôi qua , cũng không biết đàn kiến của Lạc Lạc đang phát triển như thế nào …
Có lẽ quy mô của đàn kiến đã lớn và mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
Chà, nghiêm túc mà nói, so với những hồn sủng khác, sự tăng trưởng sức mạnh của Lạc Lạc có thể nói là lớn nhất – bởi vì nó không bị hạn chế bởi các điều kiện bên ngoài.
Nếu bản thân mang theo cả một thế giới bên mình, còn sợ cái gì cơ chứ!
“Tôi sẽ đi cùng quái vật Baru, chúng tôi sẽ đến tổ hư không của ác linh,tọa độ được thiết lập ở đây, cũng sẽ tương đương với việc ở lại đây với Lạc Lạc.”
Người mở miệng chính là Vô Diện, lúc này Vô Diện biến thành bộ dáng của Văn Vũ, đứng bên cạnh quái vật Baru, cùng quái vật Baru gắn bó mật thiết với nhau.