Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2382
Chương 2382: Thần điện không giới 1
Sau khi xác định không thể làm gì khác, Ma Linh bỏ qua sự bất mãn trong lòng, lại tươi cười hỏi lại một lần nữa.
“Vậy Chủ nhân có suy nghĩ như thế nào?”
“Chủ nhân cho rằng, chờ đến khi cấp độ xiềng xích cấp mười bị phá vỡ, đến khi đó Đường Hạo Phi và Bạch sẽ đồng hành cùng ông, đây là một lựa chọn không tồi.”
Nói một cách dễ hiểu chính là cài cắm tai mắt bên cạnh ngươi, phòng ngươi làm ra những chuyện linh tinh.
Chủ nhân cảm thấy chờ đến khi cấp độ xiềng xích cấp mười mở ra thì Đường Hạo Phi và Bạch hợp sức lại cũng có thể ngang hàng với Ma Linh.
Còn về Văn Vũ, ừm, Chủ nhân đã hoàn toàn bỏ qua.
Sau khi Văn Vũ đến Ma giới và thăng cấp thì thì dấu vết truy tìm mà Chủ nhân khắc lên Văn Vũ đã không còn giá trị nữa. Nói cách khác, Văn Vũ bây giờ đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của Chủ nhân. Nhưng mọi chuyện cũng đã thay đổi, Chủ nhân cũng không cần Văn Vũ nữa.
Huống hồ Văn Vũ được Ma chủ trọng sinh, âm mưu bên trong thế nào Chủ nhân cũng không rõ. Thế nên so với chuyện dùng Văn Vũ, chẳng thà cứ để Văn Vũ tự sinh tự diệt còn hơn.
Đúng vậy, tình huống bây giờ là chỉ cần Văn Vũ không chủ động nhảy ra thì Chủ nhân cũng không để ý đến Văn Vũ, Chủ nhân cũng đã có đủ quân cờ để sử dụng rồi.
Ma Linh nghe được lời Kim Giáp nói thì rối rắm: “Không thể nhanh hơn một chút sao?”
“Không thể nhanh hơn mà còn phải chậm hơn. Từ hôm nay trở đi, ông phải giảm công kích trên chiến trường phân tầng.”
Đây là Chủ nhân muốn cho Đường Hạo Phi và Bạch có đủ thời gian để trưởng thành.
Cuối cùng, Kim Giáp còn nói thêm một câu.
“Chỉ cần ông không có hai lòng thì trái đất sớm muộn gì cũng là của ông, đây là lời hứa của Chủ nhân.”
Chủ nhân đã nói vậy thì Ma Linh có thể nói gì được nữa?
Ông ta chỉ có thể gật đầu đồng ý, đồng thời cử thuộc hạ đưa Kim Giáp xuống, chiêu đãi ăn ngon uống tốt.
Sau khi tiễn Kim Giáp đi, sắc mặt Ma Linh lập tức thay đổi, ông ta lạnh mặt, siết chặt nắm đấm.
Năng lượng trào dâng khắp cơ thể dường như nói lên tâm trạng của Ma Linh lúc này- Vất vả lắm ông ta mới trở thành lão đại một phương, vật mà mỗi lần nhắc đến Chủ nhân đều vẫn thấp hèn như vậy!
Số 3 đứng bên cạnh Ma Linh cẩn thận lùi lại phía sau, sợ bị lửa giận của Ma Linh bén vào người. Tuy nhiên, Ma Linh dù sao cũng vẫn là Ma Linh, ông ta hít thở sâu một lát đã có thể áp chế xúc động trong lòng.
Sau đó, Ma Linh ngẩng đầu nhìn lên trên.
Tầm mắt dường như xuyên qua hư không, nhìn thẳng lên tầng cao nhất của Ma điện. Ở nơi đó, tầng 998 và 999 được bao bọc trong một luồng ánh sáng trắng, giống như một chốn bồng lai tiên cảnh hoang vắng và độc lập.
“Hừ…”
Ma Linh nghĩ đến đây thì hừ lạnh một tiếng.
“Để ngươi sống lâu hơn một chút, cố gắng tận hưởng nốt khoảng thời gian cuối cùng này đi, đồ khốn.”
…
Đáng tiếc, lời “Chúc phúc” này của Ma Linh lại không được thực hiện.
Nói cách khác, Ma chủ đã sớm tận hưởng xong khoảng thời gian cuối cùng này rồi, bây giờ đã chết rồi.
Chỉ khổ Văn Vũ…
Văn Vũ bị sát thủ vô danh làm cho mắc kẹt trong thần điện không giới, trở thành bia đỡ đạn đánh lừa Chủ nhân- Không biết sau khi Chủ nhân biết chuyện này thì sẽ có biểu cảm như thế nào…
Đồ khốn, ông đây vừa định tha chết cho ngươi mà ngươi lại gây chuyện với ta, nói đi, ngươi muốn chết như thế nào!
Văn Vũ bị hất chậu nước bẩn này lên người, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch…
Tất nhiên là đó là chuyện sau này, bây giờ Văn Vũ không có thời gian nghĩ xem Chủ nhân sẽ cảm thấy thế nào.
Giờ phút này, Văn Vũ đũng trên thần điện không giới, nhìn trận pháp trải khắp không gian mà run cả người.
Sát thủ vô danh kia đã nói cho Văn Vũ biết mọi chuyện, Văn Vũ cũng không phải kẻ ngốc, có một số điều cậu không tin.
Ví dụ như câu: “Ngươi không chạy được đâu.”
Không thử thì làm sao có thể biết là không chạy được?
Tuy nhiên, hiện thực đã giáng cho Văn Vũ một đòn đau điếng.
Trận pháp phù văn được bố trí ở thần điện không giới chỉ cho phép vào chứ không cho phép ra, không những thế cường độ của trận pháp này cao đến mức Văn Vũ chưa từng nhìn thấy.
Văn Vũ nhìn một chút đã cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Tức giận…
Cường độ của thứ này thậm chí còn mạnh hơn lá chắn ánh sáng mà Chủ nhân làm cho Ma chủ! Thứ này muốn phong ấn cường giả cấp mười hai còn được nữa là Văn Vũ, không biết tên sát thủ vô danh kia đề cao Văn Vũ đến mức nào…
Nhưng Văn Vũ không cần sự đề cao này!
Nhưng chùn bước không phải phong cách của Văn Vũ.
Văn Vũ bay lên, nhẹ nhàng vươn tay chạm vào kết giới. Một cỗ phản lực đột nhiên truyền vào trong cơ thể, Văn Vũ giống như bị điện giật, lập tức bay ngược trở về.
Cưỡng ép chắc chắn không thể sử dụng được…
Vậy thì chỉ có thể dùng kỹ thuật.
Văn Vũ nghĩ đến đây thì lại ngẩng đầu nhìn kết giới trên đầu.
Khoảng chừng một tiếng sau, Văn Vũ hung hăng mắng một tiếng, xoay người đi về trong cung điện.
Không phá được…
Chuyện này chẳng khác gì học sinh tiểu học muốn xây dựng một lò phản ứng hạt nhân- Văn Vũ không có được nguồn tri thức mạnh mẽ như vậy.
…