Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2286
Chương 2286: Thủ đoạn của Văn Vũ 1
Giọng điệu của Văn Vũ dao động lên xuống, đầy cảm xúc – đây là những điều đã rèn luyện được lúc còn làm tổng tư lệnh Yến Kinh.
Các binh lính ngồi dưới đều bị Văn Vũ làm cho sững sờ, sau khi Văn Vũ thao thao bất tuyệt gần ba mươi phút để khuấy động cảm xúc của mọi người thì mới nói đến mục đích chính!
“Tôi muốn thành lập một tổ chức… Tổ chức này không có nội đấu, chỉ dùng để chống ngoại địch!”
“Chúng ta sẽ là những người bảo vệ đại Thế giới Mosley, và chúng ta sẽ dùng mạng sống của mình để bảo vệ sự tôn nghiêm của đại Thế giới Mosley!”
“Chúng ta sẽ giữ lời thề bảo vệ đại Thế giới Mosley. Chúng ta sẽ là những người giữ lời thề và bảo vệ thế giới này.”
“Vì vậy, xin mọi người hãy cùng tôi!”
Văn Vũ nói xong, liền cúi người xuống để chào binh lính một cái nghi lễ, tất cả mọi người đều xúc động, bọn họ đều tự động đứng lên, việc còn lại thì đơn giản nhiều rồi.
Lửa trại lập lòe, một tổ chức đơn giản hình thành – Thủ thề giả (những người giữ lời thề.)
Thủ thề giả (Người giữ lời thề).
Đây là nhóm mà Mocha đã từng thành lập.
Nguyên nhân ra đời của nó là do là do cuộc nội đấu giữa Thiên Thần và Văn Vũ. Mocha không muốn chứng kiến những cuộc đấu đá vô tận như vậy, nếu đã nghĩ ra chuyện này.
Nếu nói về sự mạnh mẽ thì Thủ thề giả cũng không mạnh. Bây giờ trái đất không có nội loạn nên nhóm người này vẫn được giữ lại.
Bọn họ tự tạo thành một hệ thống, cũng được coi là có thể hô mưa gọi gió.
Tất nhiên, điều càng quan trọng hơn là, thế giới quan của đại thế giới Mosley này lại vừa vặn là một vùng đất thích hợp để nhóm Thủ thề giả này phát triển lớn mạnh.
Quan trọng nhất là có thể chiếm cứ được đại nghĩa.
Đừng coi thường hai chữ “đại nghĩa” này.
Từ những thứ trên người Cực là có thể nhìn ra, mặc dù đại thế giới Mosley này vô cùng vớ vẩn, nhưng lại không thiếu những người hung hãn chính trực, có đại nghĩa, có danh tiếng, việc phát triển lớn mạnh cũng trở thành một việc vô cùng đơn giản.
Văn Vũ muốn phát triển Thủ thề giả, muốn bọn họ lớn mạnh hơn, đơn giản chỉ vì muốn chứng tỏ một điều- Đây là một tổ chức độc lập đứng ngoài mọi phân tranh chứ không phải một tổ chức yếu đuối dễ bắt nạt.
Ngược lại.
Chi phí cho Thủ thề giả trên trái đất là do Yến Kinh chi trả, Mocha làm thủ lĩnh của Thủ thề giả, tốc độ thực lực phát triển cũng tương đối khả quan.
Đây là điều Văn Vũ luôn âm thầm nâng đỡ.
Bởi vì có ích, bởi vì chiếm được đại nghĩa, bởi vì khiến người khác yên tâm, thế nên Văn Vũ mới bằng lòng chi một ít chỗ tốt.
Chỉ cần Văn Vũ chống đỡ thành công Thủ thề giả , nắm được dư luận thì chắc chắn có thể moi được không ít đồ tốt từ các quốc gia.
Chuyện này có hai khó khăn.
Một là có thể cơ cấu được những Thủ thề giả hay không.
Điều này rất đơn giản, thành lập một tổ chức nhỏ, trước đây Văn Vũ hành động một mình thì không được, nhưng bây giờ Văn Vũ đã là tổng tư lệnh Yến Kinh, thế nên cậu có rất nhiều biện pháp.
Thứ hai, moi được chỗ tốt.
Điều này càng đơn giản, bởi vì từ trước đến nay, Văn Vũ đều dựa vào moi chỗ tốt mà tồn tại!
Bên dưới bàn luận rất sôi nổi, nhưng nhìn chung đều là tán thành. Văn Vũ mỉm cười, trong lòng cảm thấy bình tĩnh.
Nếu đã có thành viên tổ chức thì những chuyện còn lại liền đơn giản hơn rất nhiều.
…
Từ sau khi Vũ rời đi, cung đình của đế quốc Ngàn Ngọc quạnh quẽ đi không ít.
Tất nhiên đây chỉ là cảm nhận của Ngôn.
Vũ vừa mới đi, Ngọc liền bổ nhiệm một người mới làm đội trưởng đội hộ vệ cung đình. Hơn nữa, trong cung đình còn có người hầu, tôi tớ, sinh hoạt ở đây đã náo nhiệt hơn trang viên của đế quốc Fert rất nhiều.
Chỉ tiếc là không còn có người để nói chuyện…
Tên kia…
Có vẻ như lại nhớ tới nụ cười ấm áp vui vẻ của Vũ, hai má Ngôn ửng hồng, nhưng rất nhanh cô ta đã bị thu hút bởi những tiếng ồn ào xung quanh.
“Nghe được tin gì chưa? Đội trưởng đội hộ về rời khỏi chúng ta một năm trước đã gây ra những chuyện vô cùng náo nhiệt.”
“Ngươi đang nói về Thủ thề giả?”
“Chứ còn gì nữa, đế quốc Fert sắp xong đời rồi, nhiều người đều vội vàng chia chác địa bàn, nhóm Thủ thề giả còn ở lại khu tám thực sự đúng là một đám dũng sĩ.”
“Có ai nói không phải đâu, mặc dù ta không hiểu mạch não của những người đó, nhưng mà chuyện này thực sự bội phục bọn họ. Ngay từ ngày trước ta đã cảm thấy Vũ đại nhân không phải người bình thường.”
Mấy câu lảm nhảm của hai lính canh đã thu hút sự chú ý của Ngôn.
Cô ta nghe thế thì dừng bước, sau đó lập tức quay về phía hai người lính canh.
Hai người này nhìn thấy bóng dáng của đại tổng quản thì lập tức yên lặng không dám nói thêm gì nữa, đến tận khi Ngôn lên tiếng.
“Các ngươi vừa nói cái gì Thủ thề giả?”
“Đại nhân không biết chuyện này?”
Một người lính canh ngạc nhiên hỏi lại, sau đó lập tức giải thích.
Mặc dù nơi này là cung đình của đế quốc Ngàn Ngọc, nhưng Ngọc không hay sống ở đây, thế nên bầu không khí quản lý ở nơi này cũng khá thoải mái. Hơn nữa Ngôn cũng không quá khắt khe nên hai lính canh này cũng không e dè.