Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2272

  1. Home
  2. Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế
  3. Chương 2272
  • 10
Prev
Next

Chương 2272: Thân tín

“Phòng giam gì còn trang hoàng như vậy, người phụ nữ này thật là……”

Lúc này, chủ nghĩa nam quyền của Văn Vũ bùng phát, không nhịn được tuôn ra hết sự bức ép của Ngọc ra, nhưng khi gặp cấp trên, nghi thức nên có vẫn không thể thiếu, cậu ta chỉ liếc nhìn u bị trói trên giá và đang ngủ thiếp đi, rồi khom người nói với bóng người mảnh mai bên cạnh giá.

“Lại gặp đại nhân.”

Sau khi nói một câu đơn giản, Ngôn đã lặng lẽ bước đến bên Ngọc.

Còn Ngọc lại quay lưng về phía Văn Vũ, một lúc mới lên tiếng.

“Ta đã điều tra thông tin tiểu sử của ngươi, có thể mạn phép hỏi một câu được không, năng lực rèn luyện của ngươi từ đâu mà có?”

Giọng nói lạnh nhạt của Ngọc dường như không có mùi công kích, còn Văn Vũ khi nghe được lời này cũng chỉ thờ ơ vô cảm.

“Tiểu nhân có chút may mắn mà thôi.”

Dưới hệ thống chức nghiệp giả, bảo địa rất đa dạng, không thể nói bảo địa nào có thể sản sinh ra nhiều hoàn cảnh thuận lợi, Văn Vũ nói như vậy, không ai có thể bắt lỗi cả.

Trong giọng điệu của Ngọc, Văn Vũ biết rằng Ngọc đã nghi ngờ bản thân mình rồi, nhưng thứ nhất, bản thân có giá trị lớn đối với Ngọc! Thứ hai, Văn Vũ đã khám phá được bản chất nơi này rất chắc chắn rằng nơi quỷ quái này hoàn toàn có thể hồi sinh vô hạn, Văn Vũ là người thông minh nên vốn dĩ không sợ bất cứ điều gì cả!

Lời nói ra lấy lệ như vậy của Văn Vũ khiến Ngôn trở tức giận, cô ta hung hăng liếc nhìn Văn Vũ, dường như có rất nhiều sự bất mãn đối với Văn Vũ, nhưng Ngọc chậm rãi xoay người lại nhìn Văn Vũ, trong chốc lát khóe miệng hơi nhếch lên một nụ cười.

“Vậy ngươi thực sự có phúc lớn rồi.”

Ngay cả Văn Vũ nói may mắn, nhưng trong lòng biết rằng chuyện này cũng đã qua rồi.

Chủ yếu là Văn Vũ đã chứng tỏ được giá trị của bản thân — cho dù là kiến thức của Văn Vũ hay sức mạnh của Văn Vũ, đây đều là những thứ mà Ngọc cần, cùng với tình hình của Ngọc đã được thăm dò từ trước, không khoa trương khi nói rằng miễn là Văn Vũ không có biểu hiện gì không thích hợp thì Ngọc cũng không thể làm gì Văn Vũ được.

Điều này không khác gì tự phế đi cánh tay của mình!

Đúng vậy, đó là cánh tay!

Khi Ngôn đưa Văn Vũ đến đây, đồng nghĩa với việc Văn Vũ đã lặng lẽ sát cánh bên cạnh Ngọc và trở thành một trong những thế lực nòng cốt của Ngọc.

Chà, một thế lực nòng cốt chỉ có ba người cả chủ và tớ……

…….

Suy nghĩ cẩn thận của Ngọc đương nhiên không thể đánh lừa được Văn Vũ, cậu ta nhìn Ngọc đang nhẹ nhàng ra hiệu với mình và tự giác đứng bên cạnh Ngọc.

Lúc này, tinh thần của Văn Vũ rất bình tĩnh, vẻ mặt điềm nhiên khiến Ngọc không khỏi chú ý tới.

Trong mắt Ngọc có chút kinh ngạc, dường như cảm thấy bản thân đã phát hiện ra được một nhân tài, còn Văn Vũ chỉ có vẻ thờ ơ, nhưng sâu trong lòng lại không khỏi thở dài với sự xấu hổ của vị trình tự số 1 tương lai – Ngọc này.

Đúng vậy, chính là xấu hổ…… quá xấu hổ rồi! Thật xấu hổ khi được mệnh danh là trình tự số 1 cấp Thiên Kiều!

Văn Vũ sớm phát tài rồi, từ cấp 1 liền trở thành trình tự cấp 2, nhưng Ngọc thì khác — Cô ta xấu hổ đến mức tới cấp 8 rồi còn thu nhận một em trai làm bia đỡ đạn và còn vui mừng khôn xiết.

“Ọe! Quá buồn nôn rồi!”

Trong lòng Văn Vũ ghê tởm, nhưng vẻ mặt vẫn rất nghiêm túc, giống như bộ dạng của một người hầu trung thành vậy.

“Yên tâm đi, sau này ta sẽ không đối xử tệ với ngươi đâu.”

Ngọc an ủi Văn Vũ một câu, Văn Vũ mỉm cười gật đầu đồng ý, mãi đến khi hai người chủ tớ đều đang vui mừng thì Ngọc mới nhìn u đang bị trói trên giá.

Lúc này, với sự bùng nổ của ánh sáng màu tím, không gian bên tay phải của Ngọc đột nhiên nứt ra, sau đó, một sinh vật màu xanh nhạt trắng nõn và thon dài giống như một con rắn bò ra khỏi không gian hồn cảnh và từ từ quấn lấy cơ thể của u.

…….

Mặc dù Ngọc “bụng đói vơ quàng” nhưng không tới mức cả người cũng muốn ăn chứ.

Văn Vũ dùng “trí tuệ” và “sức mạnh” để gây ấn tượng với Ngọc, nhưng dưới con mắt của kẻ cai trị, luôn có các hình phạt đi kèm với phần thưởng, những lời tử tế của Ngọc đối với Văn Vũ vừa rồi có lẽ tương đương với phần thưởng, và cảnh tiếp theo, trên lý thuyết thì có lẽ là hình phạt rồi.

Cô ta cần sự răn đe, răn đe đối với cấp dưới của mình, cũng do đó, cô ta phải thể hiện các thủ đoạn của mình ra.

Một thủ đoạn mà “nếu như ngươi dám phản bội ta, ta sẽ khiến cho ngươi sống không bằng chết”.

Vì vậy, u tội nghiệp đã trở thành con gà trong thủ đoạn “giết gà dọa khỉ” rồi.

Hồn sủng dạng rắn chậm rãi quấn lấy thân thể u, thân thể trắng nõn nhìn Văn Vũ tới lạnh sống lưng, khi con rắn lớn chui vào giữa cổ u, nó đột nhiên giương nanh múa vuốt, hai răng nanh dài một đỏ một xanh ánh lên vẻ sắc bén dưới ánh đèn của nhà kho.

Con linh thú nhỏ bé trên vai u không ngừng nhảy lên, như thể dự cảm được sự dày vò khủng khiếp sắp tới mà chủ nhân của nó sẽ phải chịu đựng.

Một giây tiếp theo, con rắn sà vào và cắn một phát vào cổ u!

Một tiếng hét thảm thiết xuyên tim trong nháy mắt vang lên trong nhà kho, cơ thể của u vẫn không thể cử động, anh ta chỉ có thể há to miệng và dùng giọng nói của mình để thốt lên sự dày vò của chính bản thân.

Cơ thể anh ta bị lở loét trong thời gian ngắn, chỉ sau hai giây, anh ta đã trở thành một bộ xương, nhưng sức sống trên người không hề suy yếu, mà vẫn tăng lên trông thấy.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 2272"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online