Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2258
Chương 2258: Vũ 2
Văn Vũ đột nhiên ngẩng đầu lên, chỉ thấy một bàn tay to che lấp bầy trời, vỗ mạnh lên vị trí của doanh trại này.
Một tiếng “bùm” rất lớn vang lên, toàn bộ doanh trại quân đội lập tức bị san bằng…
Trạng thái mê mang như thể đắm chìm trong giấc mộng xuân thu.
Khi Văn Vũ tỉnh dậy một lần nữa, cậu vẫn đang đứng trong doanh trại như cũ.
Ký ức về cái chết bị nổ tung vừa rồi vẫn còn mới mẻ, cậu nhìn cảnh tượng quen thuộc xung quanh, khẽ nheo mắt lại rồi lập tức nhìn về phía cơ thể của mình. Dáng người cao hơn 2,4 mét, trên người mặc một bộ áo giáp chiến đấu màu lam xinh đẹp, thế nhưng thực lực của bản thân lại hoàn toàn biến mất không dấu vết, chỉ còn lại sức mạnh đỉnh phong cấp mười, cũng chính là thực lực của bản thân “Vũ” này.
Đây cũng là nguyên nhân sâu xa khiến Văn Vũ bị đập chết lúc nãy.
“Chuyện này quả thật…có hơi thú vị đó…”
Nếu như đến tận bây giờ mà Văn Vũ vẫn còn không rõ cái hố mà Mệnh Thú đào cho mình ra sao, thì đúng là mấy năm nay lăn lộn vô ích.
Sức mạnh linh hồn trong đầu nhah chóng tản mát, trong mơ hồ Vân Vũ dường như đã tạo ra được một mối liên kết kỳ lạ nào đó với cơ thể của chính mình, có lẽ chỉ mất vài phút để Văn Vũ có thể phá giải được chiếc lồng giam là “Vũ” này mà Mệnh thú đã bố trí cho cậu, từ đó thoát ra khỏi cạm bẫy này.
Đây là kế hoạch phá vỡ cục diện bằng sức mạnh của Văn Vũ, ông đây mới không thèm chơi mấy trò vớ vẩn này cũng mày đâu…
Thế nhưng khi Văn Vũ vừa mới bắt đầu ý định, thì giọng nói quen thuộc của Vân kia đã vang lên phía trước.
“Vũ! Vũ!”
Hơi thở của Văn Vũ chợt ngưng trệ, dù sao cũng không thể thốt ra được một câu chửi ĐM…
Bởi vì khoảnh khắc khi Vân bước tới đưa mệnh lệnh nhiệm vụ cho cậu, bàn tay to kia lại một lần nữa giáng xuống, phá hủy mọi thứ ở đây.
Tất nhiên Văn Vũ hay nói là Vũ đã chết lần thứ hai dưới bàn tay to kia.
“Lần này không dễ giải quyết vấn đề rồi…”
Lần thứ năm “sống lại” ở trong doanh trại quân đội, tuy vẻ mặt Văn Vũ không hề thay đổi nhưng tận sâu trong lòng lại cảm thấy hơi bực bội.
Mệnh Thú này nắm bắt thời gian vô cùng chính xác. Ở đây Văn Vũ trở thành “Vũ”, tương đương với việc Mệnh Thú đã tròng một lớp vỏ lên người Văn Vũ, hay nói cách khác nó sắp xếp cho cậu một chiếc lồng giam.
Văn Vũ có năng lực phá vỡ chiếc lồng, không cần nghi ngờ về điểm này.
Xét cho cùng Mệnh Thú cũng chỉ là hồn sủng của Ngọc, thật ra thẳng thắn ma nói, nếu như Ngọc có thể sống lại một lần nữa, đấu một trận anh sống tôi chết với Văn Vũ thì cậu cũng chưa chắc đã thua.
Đúng vậy, dù hiện tại Văn Vũ chỉ mới ở cấp chín nhưng bàn về thực lực, cậu chắc chắn sẽ không thua bất kỳ trình tự số một cấp thiên kiều nào cả.
Vậy thì sự phân chia sức mạnh rất rõ ràng, một hồn sủng không có chủ có thể mạnh hơn Văn Vũ bao nhiêu chứ? Điều đó là không thể!
Nhưng trong địa bàn của Mệnh Thú, hay nói cách khác là đang trong cơ thể của nó, Văn Vũ muốn phá vỡ chiếc lồng này cũng cần một khoảng thời gian nhất định chỉ vài phút ngắn ngủi mà thôi.
Tuy nhiên Mệnh Thú hoàn toàn không cho cậu bất cứ một cơ hội nào.
Văn Vũ chết đi sống lại mấy lần, thế nhưng việc thoát khỏi lồng giam này lại chỉ còn thiếu mấy phút này thôi, dưới tình huống này làm sao không khiến Văn Vũ bực bổi nổi đóa được đây?
“Vũ! Vũ!”
Giọng của Vân lại vang lên một lần nữa, nhưng lần này Văn Vũ hoàn toàn không thèm đáp lại anh ta, cậu chỉ liếc nhìn xung quanh, cùng lúc đó dao động tinh thần lặng lẽ lan truyền khắp mọi nơi.
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Lúc này Văn Vũ muốn trực tiếp trao đổi cùng Mệnh Thú.
Nhưng cũng không biết có phải Mệnh Thú này thẹn thùng hay không, dao động tinh thần lan tràn nhưng Văn Vũ lại không hề nhận được bất cứ phản ứng đáp lại nào cả.
Áp lực trên đỉnh đầu dần tăng lên, bàn tay to hủy diệt mọi thứ sắp giáng xuống, Văn Vũ thấy Mệnh Thú sống chết cũng không chịu chít một tiếng, cuối cùng chỉ khẽ lắc đầu.
“Tên nhóc muốn chơi đùa ta ư…Vậy thì ngươi thật sự tìm nhầm đối thủ rồi.”
Cùng với luồng dao động tinh thần cuối cùng được truyền ra, cơ thể của Vũ lập tức xảy ra thay đổi.
Bảy luồng năng lượng linh hồn đáng sợ xuyên qua các giới mà tới, nó xuyên qua Ma giới cùng với cấp bậc xiềng xích, chọc thủng bảo địa số 444, trong nháy mắt hòa vào cơ thể của Văn Vũ đang nằm trên mặt đất.
Đúng lúc này, sức mạnh linh hồn của Văn Vũ trực tiếp tăng lên gấp bảy lần, năng lượng linh hồn điên cuồng rít gào cuồn cuộn dâng trào, chúng tràn vào cơ thể của Vũ, trong nháy mắt nổ tung thân thể của Vũ.
Cùng với một tiếng “bùm” vang lên, bàn tay to từ trên trời giáng xuống, nhưng Vũ đã nổ tung thành đống thịt nhão trước đó rồi.
Cùng lúc đó Văn Vũ khẽ nhúc nhích một chút trong màn sương màu tím, chậm rãi mở mắt ra.
Màn sương màu tím vẫn còn bao quanh, Văn Vũ nằm trên mặt đất nghỉ ngơi một lát, sau đó xoay người từ trên mặt đất ngồi dậy.
“Thế nào rồi? Không sao chứ?”
Giọng nói của Số 7 vang lên trong đầu cậu, còn Số 1 chỉ khẽ lắc đầu.
“Không sao, chỉ có điều…”
Văn Vũ vừa nói vừa kiểm tra cơ thể của mình, nhưng đột nhiên trở nên sững sờ.
Bởi vì cơ thể của cậu đã xuất hiện một số thay đổi cực kỳ rõ ràng.
“Sức mạnh linh hồn đã tăng lên đúng không? Thể chất cơ thể cũng tăng lên rồi, tuy nhiên vẫn không tăng nhiều như sức mạnh linh hồn.”
Giọng nói của Số 7 lại vang lên, cậu ta vừa cười vừa nói.
“Vừa rồi cảm ứng giữa chúng ta đã đã bị quấy nhiễu, chúng tôi không biết cậu đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện tốt như vậy…tôi có thể làm phiền cậu lại trải qua thêm mấy lần nữa được không?”