Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2241
Chương 2241: Thái độ quỷ dị 2
Khi chiếc ghế sô pha bốn chỗ xuất hiện trong hội trường của người cai trị, người cai trị ngồi vào chỗ trước, sau đó ra hiệu cho ba người Văn Vũ ngồi vào vị trí của họ.
Xét từ góc độ thái độ, Chủ Nhân triệu tập ba người lần này không phải là vấn đề trách nhiệm, mà là như một bữa tiệc trà đơn giản.
Văn Vũ không biết tại sao, những điều này khiến cho Văn Vũ ở trạng thái phòng vệ lại có một cảm giác cảm thấy thoải mái.
Cậu dẫn đầu ngồi lên sô pha, ghế sô pha với lớp da mềm mại chạm vào lưng cậu, Văn Vũ nằm ngồi ưỡn người, thoải mái như con cá ươn.
Cảnh tượng này khiến cho Bạch và Đường Hạo Phi khó hiểu trong chốc lát, Đường Hạo Phi ngây người ngồi trên ghế sô pha kia, chỉ có Bạch cười lắc đầu, nhìn Văn Vũ bằng ánh mắt trêu chọc.
Lúc này, Bạch chỉ có thể thở dài nhìn Văn Vũ đang đầy tự tin… đồng thời, hắn ta cũng hiểu được thái độ của Văn Vũ đối với chuyện này.
Phân thân đại diện lần này của Văn Vũ, có vẻ không chuẩn bị gì cả!
…
“Uống gì không?”
Khi cả ba người đã vào chỗ ngồi, Chủ Nhân lên tiếng trước.
Được rồi, nó thực sự giống như một bữa tiệc trà mà.
“Trà là được rồi.”
“Tôi cũng thế.”
Mấy người họ lần lượt mở miệng nói, Chủ Nhân vừa xua tay, trong giây tiếp theo trên bàn trà đã xuất hiện bốn tách trà nóng, Văn Vũ cầm tách trà nóng lên nhẹ nhàng nếm thử, không có cảm giác căng thẳng khi gặp chủ nhân như lần trước..
Suy nghĩ của Bạch không hề sai…
Lần này, Văn Vũ đã quyết định từ bỏ thân phận số 1 của Văn Vũ, như câu nói, nếu đã không có khát vọng gì nữa thì hãy mạnh mẽ lên để sống,cái mạng nhỏ của lão tử lão tử còn không quan tâm, thế thì còn sợ Chủ Nhân làm cái quái gì nữa?
Phải nói Văn Vũ có thái độ cực kỳ đúng mực, khiến Chủ Nhân phải nhìn cậu với ánh mắt đầy thú vị.
“Lần này các cậu đã làm rất tốt, đặc biệt là Văn Vũ , cuộc chiến này đã chứng minh rằng Yến Kinh dưới sự lãnh đạo của Văn Vũ có sự gắn kết và quyết tâm mạnh mẽ, điều này rất tốt.”
Chủ Nhân phóng đại Văn Vũ một cách thái quá, mà Văn Vũ cũng không phải không có chuẩn bị, cậu đặt chén trà xuống, cười nói.
“Vấn là do ngươi dạy dỗ tốt.”
À, Văn Vũ cũng không biết Chủ Nhân đã dạy cậu những gì … nhưng chuyện công việc ,bạn như vậy với tôi thì tôi cũng vậy, như thế mọi người đều vui vẻ, như thể không phải rất tốt hay sao.
“Tuy nhiên, vẫn còn một số vấn đề trong việc này, ví dụ, ừm, Văn Vũ, ngươi không nghĩ rằng ngươi nên giải thích kỹ năng phân thân của ngươi một chút sao?”
Thấy đấy, trước tiên đưa cho ăn một quả táo ngọt lịm, sau đó thì đấm cho một đấm, ai là Chủ, ai có thân phận là Chủ Nhân đều phân quá rõ ràng cả..
“Kỹ năng này, ta đã có nó mười năm trước, nó được gọi là Bát Kỳ, nó có thể phân thân thành tám phân thân, đó là một kỹ năng rất hữu ích, phải không?”
Văn Vũ cũng mỉm cười chặn trước một câu, rồi giải thích?Giải thích thì không thể giải thích, cái thật xen lẫn cái giả, cái giả lẫn lộn với sự thật, ngươi có phân biệt được thật giả hay không, điều đó phụ thuộc vào khả năng của chính ngươi”
Tuy nhiên, sự tức giận như mong đợi đã không xảy ra, Chủ Nhân chỉ đơn giản là chấp nhận lời giải thích của Văn Vũ.
“Hừm, xây dựng được kỹ năng này là một thành tựu lớn, nếu không có kỹ năng này, hạt giống số 1 do ta tuyển chọn sẽ bị Ma Linh mang đi mất, lần này ngươi xử lý rất tốt, khá tốt!”
“Nhưng còn một điều nữa mà ta tò mò hơn, đó là những phân thân còn lại của ngươi bây giờ đang ở đâu?”
Chủ nhân vẫn cười hỏi, vẻ mặt vẫn như thường, ánh mắt trong veo, không thể đoán ra được thái độ của chủ nhân lúc này.
Mà Văn Vũ chỉ nhìn Chủ Nhân nhẹ giọng nói.
“Ma giới!”
“Ngoại trừ phân thân này, bảy phân thân còn lại đều ở Ma giới!”
Không chỉ có như vậy, trước khi tới đây, Văn Vũ số 1 đã gửi nhẫn và Độc Nhãn cho trưởng giám ngục Văn Vũ, bây giờ Văn Vũ có thể nói là không có gì trên người,một chút gì cũng không có!
Vì người không có gì, nên cũng không có gì phải sợ!
“Chậc chậc chậc chậc … Ma giới à…”
Giọng Chủ Nhân kéo dài ra, hắn ta nheo mắt, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó,một lúc sau trôi qua.
“Vậy ngươi có phiền khi mang chúng về và để ta đặt tọa độ cho chúng không?”
Khi chủ nhân nói điều này, một ánh sáng trắng xuất hiện trong tay hắn ta.
Ánh sáng trắng này không chỉ có khả năng theo dõi tọa độ, mà còn chứa sức mạnh nguyên thủy cực kỳ đáng sợ – nó có thể biến thành chiêu thức chết người bất cứ lúc nào.
Lần này, đó hoàn toàn là một lời đe dọa trắng trợn!
Về phần Văn Vũ, chỉ nhìn ánh sáng trong tay Chủ Nhân, sau đó chậm rãi lắc đầu.
“Ta rất phiền……”
Bỏ 1 lấy 7!Nên chọn thế nào Văn Vũ hiểu rất rõ.
Phân thân này , cậu tặng cho hắn ta,tùy hắn ta dày vò , nhưng đối với bảy phân thân còn lại,hắn ta mãi mãi cũng đừng hòng chạm được vào chúng!
Một phần tám sức mạnh tổng thể, tổn thất như vậy là hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Ánh sáng trắng càng ngày càng chói mắt, bỗng nhiên ánh sáng trắng trên tay Chủ Nhân lại đột ngột biến mất, hắn ta nhìn Văn Vũ rồi bỗng nhiên nở nụ cười.
“Ngươi giỏi lắm!”
Chủ Nhân đã nói như vậy.
“Thực ra, việc giữ lại một vài lá bài cuối cùng là một lựa chọn đúng đắn, nhìn ngươi như vậy,giống như nhìn thấy ta trước kia vậy, lúc đó, ta còn trẻ và điên cuồng, ta nóng lòng muốn khoe khoang với mọi người khi ta nhận được thứ gì đó, ầy, vì điều đó mà ta đã phải trả giá không ít…bây giờ nghĩ lại, chuyện đó cũng khá thú vị đó chứ.”