Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2240

  1. Home
  2. Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế
  3. Chương 2240
  • 10
Prev
Next

Chương 2240: Thái độ quỷ dị 1

Bạch.

Bạch đứng ở cửa, cho đến khi Đường Hạo Phi, Ca Tu và Arthur hoàn toàn bước vào văn phòng ,khi đó bóng dáng của Bạch mới hiện ra trong mắt Văn Vũ.

Nhìn thấy điều này, Văn Vũ nheo mắt lại, đại khái cũng đoán được nhân quả của sự việc, tuy rằng Văn Vũ đã xử lý toàn và không hề để lộ một cái gì, nhưng Ngữ Văn vẫn luôn là người giám sát ở bên cạnh, Đường Hạo Phi bị Ma Linh bắt là sự thật, nói cách khác Ma Linh chả thể nào lại thả Đường Hạo Phi trở về.

Ma Linh không thấy được tiềm lực của Lão Đường mạnh đến mức nào sao, thả Đường Hạo Phi ra cũng tương tự như thả hổ về núi. Việc này lập trường không giống nhau,Ma Linh cho rằng không thể dùng bất cử thủ đoạn nào trên người Đường Hạo Phi hay sao

Như vậy thì mọi chuyện đã rõ ràng rồi.

Khi Bạch bước vào phòng làm việc và ngồi trên sô pha, Văn Vũ không ngừng nhìn chằm chằm vào Bạch, ánh mắt của Bạch sững sờ, lúc sau, cuối cùng Bạch cũng không thể không lên tiếng trước.

“Đừng nhìn tôi, tôi chỉ ở đây làm khách thôi.”

Làm khách …

Mục đích này, nói thì nghe hay lắm.

Với tư cách là Người bảo vệ số 1 hiện tại, Bạch muốn đến gặp Văn Vũ, chuyện này hoàn toàn không có gì sai cả, mặc dù lệnh truy nã của Bạch vẫn nằm trong Bộ quân sự Yến Kinh , mặc dù ông ta đã bị truy nã nhưng với tấm phù hiệu vàng là người bảo vệ số 1, ngay cả Văn Vũ cũng không thể ra tay với ông ta.

Người chống lưng phía sau ông ta quá lớn rồi…

Trong khi Văn Vũ đang nhìn chằm chằm vào Bạch, Đường Hạo Phi đã nói về cuộc hành trình của anh ta đến ma giới.

“Bạch đã mua được một học giả của ma tộc, sau đó gửi chúng tôi trở lại đây bằng trang bị liệt giới.”

Đây có lẽ là nhân quả- Văn Vũ có biết một chút, và cũng có một chút Văn Vũ không biết, nhưng có thể đoán được, tựu chung lại, ban đầu Văn Vũc muốn dùng bàn tay của ma tộc để đưa Đường Hạo về Tây Thiên, nhưng bây giờ dường như cậu đã nhấc một tảng đá lên và đánh vào chính chân cậu.

Trở về trái đất, dưới sự giám sát của Chủ Nhân, điều đó có nghĩa là Văn Vũ không còn có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.

May mắn thay, Văn Vũ không hề thấy bất kỳ sự nghi ngờ và phòng thủ nào từ biểu hiện của Đường Hạo Phi với Văn Vũ- anh ta không nhận ra rằng đó là một cái bẫy mà Văn Vũ đã giăng ra cho anh ta.

Đây là một tin tốt.

Và rõ ràng, sự trở lại của Đường Hạo Phi chỉ là khía cạnh đầu tiên trong sự “tính toán sai lầm” của Văn Vũ.

Mãi cho đến khi Đường Hạo Phi nói xong và cả văn phòng im lặng, Bạch mới lên tiếng và nói về chuyện thứ hai.

“Văn Vũ,Chủ Nhân có mời.”

“Ừm.”

Văn Vũ đáp lại có chút không vừa lòng, nhưng trong lòng lại đang vô cùng run rẩy.

Rốt cuộc thì chuyện gì đến cũng phải đến …

Ngay từ khi chuyện có phân thân bại lộ, Văn Vũ đã hiểu lần này bản thân cậu không thể vượt qua cửa sinh tử của Chủ Nhân mà đi tiếp nữa rồi.

Chỉ không biết thái độ của Chủ Nhân đối với cậu là như thế nào, cũng như cậu cần nghĩ xem phải xử lý việc bại lộ phân thân của cậu như thế nào.

Chuyện gặp mặt Chủ Nhân, với Văn Vũ mà nói không phải là mới một hai lần.

Văn Vũ ra hiệu cho Ca Tu và Arthur để Đường Hạo và Cổ Nhĩ đưa đi, sau đó cậu đứng dậy và nhìn Bạch, chỉ thấy Bạch vươn tay ra và chém một cách mạnh mẽ vào không khí, kèm theo một âm thanh “cọt kẹt”, một khoảng trống không gian lớn được hình thành từ không khí , cảnh vật bên kia có thể được nhìn thấy từ bên này.

Có cỏ xanh, bầu trời trong xanh không có một gợn mây.

Sau khi Bạch hoàn thành xong chuyện này, Đường Hạo Phi đã đứng dậy trước và đi vào khoảng trống.

Văn Vũ không hiểu nên chỉ nhìn Bạch cho đến khi Bạch đưa ra lời giải thích.

“Đường Hạo Phi cũng nằm trong số những người được mời.”

Ngay khi lời này được nói ra, Văn Vũ không nói thêm gì hết, cậu chỉ đi vào khoảng trống trước Bạch.

Sau cú dịch chuyển hoa mắt chóng mặt, Văn Vũ một giây trước còn ở trong phòng tổng tư lệnh, giây tiếp theo liền ngửi thấy hương hoa.

Cho dù không phải lần đầu tiên, Văn Vũ vẫn thở dài về chất lượng cuộc sống của Chủ Nhân.

Nhìn mà xem, nhìn hồ này, nhìn chất lượng không khí này, ồ,người này đúng là biết tận hưởng lắm đó chứ.

Văn Vũ thần nhổ nước miếng khinh bỉ trong lòng, rồi nhìn xung quanh như một khách du lịch cho đến khi Bạch bước vào khoảng trống, đi tới trước mặt Văn Vũ và Đường Hạo Phi.

“Theo tôi.”

Bạch nói xong liền dẫn đầu đi về phía trước.

…

Văn Vũ không thấy nhiều người bảo vệ Bảo địa dọc đường, điều này khác hẳn lần trước.

Cả không gian im lặng và hơi trống trải.

Văn Vũ cũng không hỏi quá nhiều về chuyện này, cậu chỉ đi theo Bạch xuyên qua đồng cỏ, vào trong cung điện, cuối cùng dừng lại trước đại sảnh của người cai trị.

Cả ba đứng im lặng trước cửa cho đến khi Bạch khẽ gật đầu như nghe thấy điều gì đó, một lúc sau hắn ta mới ra mở cửa, cánh cửa mở ra, ông già râu trắng bên trong đã ngồi đó đợi từ lâu.

“Đại nhân ……”

“Đại nhân!”

“Đại nhân.”

Cả ba người họ đều nói, cúi đầu để thể hiện sự tôn trọng, trong khi chủ nhân chỉ gật đầu và nhìn ba người mỉm cười.

Ánh mắt này rất rõ ràng, không có một tia cảm xúc, ánh mắt của hắn ta không nhìn về một tiêu điểm – cho dù Văn Vũ cố ý che dấu thực lực, Chủ nhân cũng không nhìn Văn Vũ một cái nhìn hay biểu cảm gì.

hắn ta nhìn ba người họ trong khoảng hai giây trước khi vẫy tay.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 2240"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online