Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 2223
Chương 2223: Chất lỏng màu bạc 2
Lúc này Lâm Khuyết đứng ở đội ngũ rút lui cuối cùng, cậu ngẩng đầu nhìn về phía máy móc Thiên Địch phía xa, trên mặt không có cảm xúc gì nhưng nội tâm lại tràn đầy tuyệt vọng.
Những khẩu pháo ánh sáng ma thuật bình thường tất nhiên không thể gây ra thương tổn cho những cường giả có cấp bậc cao như Lâm Khuyết, cho dù phóng đại gấp mười lần cũng không thể nào xuyên thủng hàng phòng ngự của Lâm Khuyết. Nhưng bây giờ những cường giả như vậy trên chiến trường rất ít, đa số là chức nghiệp giả phi phá hạn và thú biến dị.
Thực lực của pháo ánh sáng ma thuật, hơn nữa số lượng lại nhiều như vậy cũng đủ để quét sạch tất cả những chức nghiệp giả chưa phá hạn chưa kịp rút lui.
Đây mới đúng là thanh tẩy!
Chỉ cần một đòn tấn công thì sẽ quét sạch mọi thứ.
Lâm Khuyết vung trường thương chém giết những con ma vật đang nhào tới, sau đó nhìn sang phía Tinh và Victor.
Nếu gặp khó khăn có thể tìm Văn Vũ, nếu không tìm thấy Văn Vũ thì có thể tìm hồn sủng của Văn Vũ.
Đây là thói quen của Yến Kinh những năm gần đây.
Nhưng khi cậu nhìn sang bên phía Tinh và Victor thì lại thấy cả hai không hề căng thẳng chút nào. Tinh và Victor chỉ nhìn chằm chằm vào máy móc Thiên Địch trước mặt, ánh mắt lộ ra vẻ thương hại…
Đúng vậy, Lâm Khuyết không nhìn nhầm, vẻ mặt đó rõ ràng là thương lại, nhưng Lâm Khuyết lại không biết rốt cuộc Tinh và Victor đang thương hại cái gì…
Cho đến tận khi Lâm Khuyết đột nhiên nghe sau lưng có động tĩnh. Cậu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy có một khối chất lỏng màu bạc từ trong cánh cửa truyền tống chảy ra. Chất lỏng màu bạc nhìn như thủy triều cuồn cuộn không ngừng, nó lao ra khỏi cánh cửa truyền tống, nháy mắt bao trùm lên người những chức nghiệp giả chưa kịp rút lui.
“Bùm!”
Pháo đạn lập tức nổ tung, vô số ma quang (ánh sáng ma thuật) từ trên trời giáng xuống, nổ tan ngay trước cánh cửa truyền tống.
Lâm Khuyết cảm thấy mặt đất rung chuyển, nhưng dưới sự bảo hộ của chất lỏng màu bạc thì ngoài việc cảm thấy dưỡng khí không đủ ra thì Lâm Khuyết không hề cảm nhận được uy lực của pháo ánh sáng ma thuật.
Nhiệt lượng, năng lượng công kích, sốc vật lý…
Tất cả đều bị lớp chất lỏng màu bạc này triệt tiêu!
“Đây là…”
Lâm Khuyết sửng sốt không biết chuyện gì xảy ra, mãi đến tận khi một giọng nói quen thuộc vang lên từ trong chất lỏng màu bạc.
“Ông đây đã trở lại rồi!!!”
…
Là Độc Nhãn.
Lâm Khuyết có thể nghe ra giọng của Độc Nhãn.
Mặc dù trong giọng nói có pha trộn một chút âm thanh điện tử, nhưng giọng điệu nghịch ngợm kia không lẫn đi đâu được.
Ngay khi giọng nói này vang lên thì chất lỏng màu bạc chậm rãi biến mất. Lâm Khuyết bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, sau đó thấy được biểu cảm của Victor và Tinh- cả hai dường như vô cùng tin tưởng Độc Nhãn ở trong trạng thái này.
Nhóm chức nghiệp giả vừa được Độc Nhãn bảo vệ đều sống sót, một mệnh lệnh nhanh chóng được truyền đến.
“Rút lui hết đi, phần còn lại cứ giao cho quân tiếp viện của chúng ta.”
Giọng nói của Franke vang lên, âm thanh mang đầy sự tự tin!
Ngụy Thiên ở bên cạnh cũng lên tiếng.
“Tốn mất tám năm, cũng may không làm nhục sứ mệnh.”
Ngụy Thiên bình tĩnh nhìn chất lỏng màu bạc tràn ra khỏi cánh cửa truyền tống, khóe miệng dần dần nhếch lên.
Trong tám năm qua, dưới sự cung cấp tài nguyên vô hạn, Độc Nhãn cuối cùng cũng hoàn thành quá trình chuyển đổi- Từ thể sinh vật chuyển thành thể kết hợp giữa sinh vật và máy móc!
“Vậy bây giờ chất lỏng kim loại màu bạc đó chính là bản thể của Độc Nhãn?”
Franke hơi khó hiểu, ông ta chỉ vào chất lỏng màu bạc trên màn hình, Ngụy Thiên nghe thế thì lắc đầu.
“Phải, mà cũng không phải.”
“Có nghĩ gì?”
“Bởi vì bản thể của Độc Nhãn ở đây.”
Ngụy Thiên chỉ sang một màn hình khác.
Trên màn hình là một phòng thí nghiệm cải tạo Độc Nhãn. Ở trung tâm phòng thí nghiệm, một con chó lớn màu bạc đang nằm rạp trên mặt đất ngủ ngon lành.
“Đây là bản thể của Độc Nhãn sao? Nhìn bên ngoài không khác gì chất lỏng màu bạc.”
Franke lên tiếng dò hỏi.
Franke biết công trình cải tạo Độc Nhãn là lấy tổ chức thân thể của máy móc Thiên Địch làm căn bản. Theo đặc điểm của máy móc Thiên địch, chất lỏng màu bạc này có thể tách ra và biến dạng theo ý muốn. Nói cách khác, xét về thành phần thì con chó màu trắng bạc trong phòng thí nghiệm giống hệt chất lỏng bạc ở cánh cửa truyền tống trong chiến trường chính trong khu bảy.
Trong hoàn cảnh đó, làm sao có thể phân biệt cái nào là chính cái nào là phụ?
Nghe được những nghi ngờ của Franke, Ngụy Thiên chỉ cười nhẹ.
“Tôi không hoàn toàn biến Độc Nhãn thành một máy móc Thiên địch thứ hai.”
“Câu này có ý gì?”
“Có nghĩa là Độc Nhãn hiện tại không hoàn toàn cấu tạo theo tổ chức của máy móc Thiên địch.”
Nói đến đây, Ngụy Thiên chỉ vào con chó lớn màu trắng bạc trong phòng thí nghiệm.
“Trong cơ thể này không chỉ có mẫu mô từ máy móc Thiên địch, mà còn có xương và não của Độc Nhãn. Độc tố của Giấc ngủ vĩnh hằng quả thực rất mạnh, nhưng chỉ giữ lại xương và não của Độc Nhãn, dựa vào Mệnh đấu siêu cấp và Huyết Nhục Chi Chương quả thực có thể chịu được tác động ăn mòn của Giấc ngủ vĩnh hằng. Vì vậy, tôi không động đến não và xương của Độc Nhãn, tôi chỉ thay máu thịt Độc Nhãn bằng chất lỏng màu bạc, chỉ có bấy nhiêu thôi.”