Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế - Chương 1199
Chương 1199: Triệu tập hội nghị 1
Nghe thấy lời Văn Vũ nói, Đường Hạo Phi cũng cười: “Không phải như cậu nghĩ đâu, có thể không chết thì tôi cũng không muốn chết……”
“Trên thực tế, hai ân huệ đó là tách ra để tính. Đối với cậu mà nói, ân huệ thứ ba rất đơn giản, ân huệ thứ tư có chút khó, nhưng tính nguy hiểm cũng không lớn.”
Văn Vũ híp mắt, ý bảo Đường Hạo Phi tiếp tục nói.
“Đầu tiên là ân huệ thứ ba, tại hội nghị được tổ chức vào ngày kia, tôi cần cậu……”
……
Tần Mẫn yên tĩnh dựa lên vách tường, trạng thái tinh thần tập trung đến mức xưa nay chưa từng có.
Tần Mẫn đại khái hiểu, rốt cuộc hiện tại hai người trong phòng đang thương lượng chuyện lớn!
Cho nên giờ phút này, nhiệm vụ của Tần Mẫn chính là canh giữ ở trong thông đạo này, canh phòng nghiêm ngặt không cho bất cứ ai tới gần.
Đương nhiên, trên thế giới này cũng không có nhiều ngoài ý muốn như vậy, đồng thời cũng không có nhiều gián điệp.
Trong khoảng một tiếng sau, toàn bộ thông đạo không có một tiếng động nào cho đến khi cánh cửa phía sau Tần Mẫn lại được mở ra, vẻ mặt trầm tư của Văn Vũ hiện lên trong mắt Tần Mẫn.
“Nói xong rồi sao?”
Văn Vũ liếc Tần Mẫn một cái, nhẹ nhàng gật đầu: “Nói xong rồi, đưa tôi trở về đi.”
Tần Mẫn quay người đi theo hướng lúc đi tới, để lại Văn Vũ ở phía sau nhìn lại gian phòng nhỏ hẹp bí ẩn, lại nhìn Tần Mẫn dẫn đầu đi phía trước, trong lòng cậu thở dài một hơi.
“Mấy tên này thật sự biết chơi……”
Văn Vũ mất một giờ mới hỏi rõ ràng tất cả chi tiết về hai ân huệ của Đường Hạo Phi, không ngoài dự đoán, Tần Mẫn thật sự sắm vai nhân vật nào đó ở trong đó.
Tên này ăn công lương, đi theo nhân cách thứ hai của Đường Hạo Phi làm ra tiểu đội vũ lực tối thượng này, nhưng trên thực tế vẫn là người phía nhân cách chính của Đường Hạo Phi, tương đương với gián điệp của nhân cách chính của Đường Hạo Phi đặt bên cạnh nhân cách thứ hai, hơn nữa có mối quan hệ không rõ ràng với Lâm Hải Phong…
Toàn bộ kế hoạch đã hoàn toàn chôn vùi nhân cách thứ hai của Đường Hạo Phi trong xương tủy. Có lẽ ngay cả nhân cách thứ hai của Đường Hạo Phi cũng không thể tưởng được, trên thế giới này, căn bản không có ai đứng về phía anh ta, mọi người đều đang nghĩ cách bẫy anh ta —- thậm chí bao gồm cả “anh em” sử dụng chung một cơ thể!
Có câu nói như thế nào?
Tri nhân tri diện bất tri tâm (*)……
(*) Tri nhân tri diện bất tri tâm: Biết người biết mặt không biết lòng.
Đừng nhìn tên Tần Mẫn này trong sạch, nhưng lại thật sự cần mẫn, tâm cơ thủ đoạn cũng không thiếu, tố chất tâm lý cũng không phải mạnh bình thường.
Văn Vũ thật sự muốn hỏi một câu, các người sống như vậy có mệt không?
Mãi đến khi đưa Văn Vũ về phòng, Tần Mẫn mới xoay người tạm biệt —- toàn bộ quá trình lưu loát bí ẩn, dưới hoạt động của Tần Mẫn, không bị bất cứ ai phát hiện.
Hai ngày tiếp theo ăn không ngồi rồi. Tần Thiên dẫn theo Arthur cùng với Vương Phúc Tài, Dương Hoằng mang theo rượu đồ ăn tìm tới cửa. Mấy người cửu biệt gặp lại, ngược lại náo nhiệt một phen.
Vương Phúc Tài và Dương Hoằng đồng thời nhắc tới yêu cầu “để Văn Vũ ra mặt, lôi hai người ra khỏi tiểu đội vũ lực tối thượng”, nhưng lại bị Văn Vũ thoái thác cho qua.
Sau cuộc gặp với Đường Hạo Phi, chuyện này quả thực đơn giản hơn rất nhiều, nhưng đáng tiếc, không phải bây giờ.
Trong khoảng thời gian này, cũng có một số người hâm mộ danh tiếng đến thăm — nói rằng Đường Hạo Phi không có ở đó, Văn Vũ là người mạnh nhất, địa vị cao nhất và tên tuổi lớn nhất trong toàn bộ hang động.
Trong một thời gian, nơi ở của Văn Vũ vô cùng náo nhiệt, đám người lui tới nối liền không dứt.
Đi theo những kẻ vô nghĩa này, vừa có thể coi là quen mặt, cũng có thể coi là giết thời gian nhàm chán.
Cứ như vậy, hội nghị toàn thể lần đầu tiên của tiểu đội vũ lực tối thượng đến như dự kiến.
……
Sáng sớm, Văn Vũ vừa rửa mặt xong, mở cửa ra liền nhìn thấy quảng trường lớn bên ngoài có tượng của Đường Hạo Phi, chắc đã được Tần Mẫn phái người bố trí thỏa đáng.
Biểu ngữ, bàn, ghế, đài chủ tịch, micro, dàn âm thanh, tượng lớn và những thứ khác đều trang trí khắp nơi trong quảng trường trống trải, có vẻ như Tần Mẫn đã chuẩn bị từ tối hôm qua.
Chỗ ở của Văn Vũ ở bên trái quảng trường, may mà cách âm của căn phòng quả thực rất xuất sắc, nếu không Văn Vũ có thể phải mang đôi mắt gấu trúc để hoàn thành toàn bộ buổi lễ.
Nhìn thấy Văn Vũ, Tần Mẫn buông công việc trong tay xuống, trực tiếp đi đến bên cạnh Văn Vũ.
“Chuẩn bị xong chưa?”
Văn Vũ gật đầu.
“Đây là bản thảo phát biểu cho cậu, chỉ cần học thuộc là được.”
Tần Mẫn chuẩn bị rất đầy đủ, ngay cả bài phát biểu cho Văn Vũ cũng chuẩn bị tốt.
Văn Vũ đơn giản nhìn thoáng qua nội dung bên trên, về cơ bản giống với “ân huệ thứ ba” mà ngày hôm qua Đường Hạo Phi giao phó cho mình, cậu nhận lấy bài phát biểu.
“Hội nghị lúc mấy giờ?”
“Hai giờ chiều.”
“Được.”
Sau khi xác định thời gian, Văn Vũ lại quay đầu lại, đi vào trong phòng, chuẩn bị nghiêm túc một chút bài phát biểu của mình —- chỉ là thuộc bản nháp thôi……