Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Next

Trăng Ngả Về Tây - Chương 1

  1. Home
  2. Trăng Ngả Về Tây
  3. Chương 1
  • 10
Next

Chương 1

Cô gái ngồi trên ghế phụ không thể ngồi yên được lúc nào, cô ấy cứ chuyển đi chuyển lại mấy bài hát trên xe và radio, nút điều khiển trung tâm chắc không lâu nữa là có thể xin đi kiểm định thương tích được rồi.

“Không có gì hay để nghe hết. Này, tao muốn nghe bài hát đó, trong xe mày có bài đó không?” Cô gái ngâm nga hát vài câu.

Phương Nhạc không hiểu một nhịp nào, tùy ý nói: “Không có.”

“Mày biết bài hát này à?” Cô gái vui vẻ nói: “Kể mày nghe một câu chuyện cười. Em Viên bạn cùng phòng của tao từng chia tay và không thể vượt qua được, một người bạn của em ấy đã đưa ra một ví dụ, nói rằng trước đây cô ấy từng thích một bài hát, mỗi ngày đều cứ nghe lặp đi lặp lại hơn một tuần, nghe nhiều đến nỗi muốn buồn nôn luôn. Vì vậy, cứ liên tục nghe mãi bài hát mình thích, liên tục ăn món ăn mình thích, dù có thích đến mức nào thì cũng sẽ cảm thấy chán thôi. Cô ấy nói rằng đối với người mình thích chắc cũng sẽ có hiệu quả như vậy đấy, bảo em Viên thử phương pháp này. Sau đó, em Viên liền dán ảnh bạn trai cũ khắp phòng ngủ, mày có biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì không?”

Cô gái tự hỏi rồi tự trả lời: “Bạn cùng phòng khác của bọn tao cho rằng bức ảnh quá xấu, làm tổn thương mắt cô ấy nên đã bảo em Viên xé ảnh xuống, em Viên không đồng ý, hai người bắt đầu cãi nhau, suýt chút nữa đánh nhau luôn. Sau đó, người ta đồn rằng hai người họ là hai cô gái vì giành giật tên cặn bã đó mà đánh nhau, khi tên cặn bã đó nghe được thì tự hào muốn chết, khiến đám em Viên tức đến hộc máu, làm gì còn ai nhớ chuyện thất tình này nữa chứ? Ha ha ha…”

Trong xe dường như đang có mười ngàn con vịt kêu quang quác. Trong lúc chờ đèn đỏ, Phương Nhạc quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời đã tối, chiếc xe ở làn kế bên cũng dừng lại chờ bên cạnh xe anh, cửa sổ ghế phụ hé mở, một khuôn mặt quen thuộc lờ mờ hiện ra.

Lúc mười ngàn con vịt vẫn đang không ngừng kêu, trên mặt Phương Nhạc không có biểu cảm gì, nhưng lúc này Phương Nhạc lại cau mày.

Đèn đỏ chuyển sang xanh.

“Tao dùng điện thoại bật vậy, kết nối với Bluetooth trên xe của mày được không? Nghe kiểu này mới có cảm giác.”

Phương Nhạc chậm hai giây, nhấn ga để đuổi theo xe bên cạnh, hoàn toàn không nghe thấy lời cô gái nói. Cô gái thấy anh phớt lờ thì cho rằng anh đã đồng ý, tự mình kết nối Bluetooth.

Một bài hát cứ lặp đi lặp lại suốt mười lăm sáu phút, Phương Nhạc đi theo chiếc xe phía trước vào một rạp chiếu phim ngoài trời dành cho xe ô tô. Đèn rạp chiếu phim chói lóa, diện tích chiếu sáng rộng lớn, Phương Nhạc nhìn thấy một cánh tay của đàn ông thò ra khỏi cửa sổ ghế lái của chiếc xe phía trước, đối phương kiểm tra vé xong thì lại khởi động xe.

Tình cờ hôm đó là cuối tuần, trong rạp đã có rất nhiều ô tô đỗ. Trần Hề chọn chỗ ngồi không đẹp lắm, số 10 ở hàng thứ sáu có hơi xéo, phải nghiêng cổ nhìn màn hình. Cô cúi đầu điều chỉnh radio trong xe theo hướng dẫn, người đàn ông bên cạnh nói để anh ta làm, hai người cùng nhau cúi đầu vào một chỗ.

“Cốc, cốc.” Trên nóc xe vang lên hai tiếng, Trần Hề quay đầu lại. Cửa sổ hé mở, thứ đầu tiên cô nhìn thấy chính là chiếc khóa thắt lưng phản chiếu, người đến lùi lại một bước, sau đó cô mới quay sang nhìn khuôn mặt tỉnh bơ của chủ nhân chiếc khóa thắt lưng.

Trần Hề hạ cửa sổ xuống chào hỏi: “Trùng hợp vậy à, anh tới đây xem phim hả?”

“Chẳng lẽ đến đi nhờ nhà vệ sinh à?” Phương Nhạc hỏi.

Đổi sang người khác nói câu này có lẽ sẽ giống như một cây xương rồng biết đi, nhưng giọng điệu của Phương Nhạc lại rất bình tĩnh, nghe như một cuộc trò chuyện đơn giản giữa những người quen biết.

Trần Hề thuận theo ý mỉa mai của anh: “Vậy thì anh ngốc lắm, trước cửa rạp chiếu phim có một quán KFC, sao lại tốn hơn một trăm tệ để đến tận đây chứ.” Đi tiểu một vũng như vậy không đáng.

Phương Nhạc không tiếp tục cuộc trò chuyện vô bổ này nữa: “Định xem đến mấy giờ?” Anh hỏi.

Bình thường Trần Hề không có nhiều sở thích, lúc rảnh rỗi thường xem phim, thích xem một lúc hai ba bộ phim liên tục, Phương Nhạc biết thói quen của cô, cô trả lời: “Chắc 12 giờ.” Ước chừng độ dài của ba bộ phim.

Phương Nhạc hỏi: “Nói cho người nhà biết chưa?”

“Họ biết em sắp đi ra ngoài.”

“Về nhà chú ý an toàn.” Phương Nhạc không nói thêm gì nữa, chuẩn bị rời đi.

Trần Hề gọi anh lại: “Vị trí của anh ở đâu?”

Phương Nhạc chỉ vào phía sau anh, số 6 ở hàng thứ tám.

Trần Hề nghiêng người ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy một cô gái cao ráo đứng cạnh chiếc xe kia, trên tay đang cầm cốc uống nước, ánh sáng và khoảng cách đều hạn chế khiến Trần Hề nhìn không rõ mặt đối phương.

Cô gái thấy có người đang nhìn mình thì chẳng ngại ngùng mà giơ tay lên vẫy vẫy tay.

Trần Hề hỏi: “Đó là bạn gái anh à?”

Xung quanh hơi ồn ào, Trần Hề cũng không xác định có phải Phương Nhạc “Ừ” một tiếng hay không.

Trước khi Phương Nhạc rời đi, anh lần đầu tiên liếc nhìn người đàn ông trong xe.

Việc tìm kiếm đài radio trước đó bị gián đoạn, nhưng sau khi Phương Nhạc rời đi, người đàn ông trong xe lại tiếp tục động tác còn đang dang dở. Anh ta hỏi Trần Hề: “Bạn của em hả?”

Trần Hề không chỉnh cùng anh ta nữa, cô trả lời: “Là anh hai của em.”

“Anh hai của em á?” Người đàn ông tò mò hỏi: “Em có anh trai hả? Anh ruột à?”

Trần Hề nói: “Anh ruột khác cha khác mẹ.”

“Ồ?”

Đây cũng là sự thật.

Tính theo số năm thì Trần Hề trước khi lên bảy tuổi là một đứa trẻ bị bỏ lại trong núi sâu, sau khi bà nội qua đời, Trần Hề được bố mẹ đưa ra khỏi núi.

Sau khi cô mười bốn tuổi, cô được cha mẹ Phương Nhạc nhận nuôi, tính toán cẩn thận, thời gian cô ở bên nhà họ Phương không ngắn hơn thời gian cô ở bên người thân ruột thịt là bao.

Trước đây cô còn từng nghĩ đến việc chăm sóc Phương Nhạc cho đến cuối đời, mặc dù hai người bọn họ bằng tuổi nhau.

Hai người tôi một câu anh một câu trò chuyện được một lúc, trước khi bộ phim sắp bắt đầu thì nóc xe lại bị gõ hai lần nữa.

Phương Nhạc rất cao, anh vừa đi tới thì Trần Hề đã nhận, tất cả ánh sáng bên ngoài cửa sổ bên đều bị anh chặn lại.

Phương Nhạc hơi khom người xuống: “Đến xe của anh xem phim không? Chỗ anh có vị trí tốt.”

Tuy hàng thứ tám hướng về phía sau nhưng về cơ bản hàng ghế thứ sáu hướng về phía màn hình, nên vị trí quan sát quả thực tốt hơn.

“Không hay lắm đâu.” Trần Hề khách sáo nói.

“Bạn gái anh vừa mua trà sữa cho hai người đấy.” Phương Nhạc nói: “Để em ngồi ở ghế trước, qua đây đi, đông người lắm.”

Phương Nhạc nói xong liền mở cửa xe cho Trần Hề, Trần Hề gọi người nọ rồi đi theo Phương Nhạc đến hàng thứ tám.

Bước đi của Phương Nhạc bước vừa dài vừa nhanh, Trần Hề không theo kịp, Phương Nhạc chẳng thèm giảm tốc độ để bằng tốc độ của cô, chỉ là nắm lấy cánh tay của cô để cô không bị tụt lại phía sau.

Chân Trần Hề bận rộn, miệng vẫn không quên lễ phép, quan tâm hỏi: “Vậy hai người có muốn ăn gì không, để em đi mua nhé?”

“Không cần.”

Rất nhanh đã đến bên xe, Phương Nhạc mở cửa ghế lái phụ, đẩy Trần Hề vào trong, liếc nhìn người đàn ông còn cách đó vài mét đang đi về phía này.

Phương Nhạc đi vòng tới ghế lái, cửa xe đóng sầm lại.

Trần Hề xoa cánh tay, ngồi vững vàng, muốn chào người ngồi sau, cô quay người lại thì thấy ở ghế sau chỉ còn ba ly trà sữa chưa mở.

Lúc này người đàn ông cuối cùng cũng đến, kéo cửa sau nhưng cửa không mở, anh ta vỗ nhẹ vào cửa sổ để nhắc nhở Phương Nhạc, nhưng Phương Nhạc lại làm ngơ.

Trần Hề định mở cánh cửa bên phía mình ra, quả nhiên cô đã bị Phương Nhạc nhốt vào trong xe rồi.

Trần Hề cuối cùng cũng xác nhận là do cô quá đơn thuần, Phương Nhạc thật sự không còn là xương rồng biết đi nữa, mà anh là một chuỗi pháo biết đi, bén lửa một cái là từng cái đua nhau nổ tung.

Điều này khiến cô nhớ đến lời cảnh báo đầu tiên mà cô nhận được khi mới đến đây vào năm mười bốn tuổi…

Phải giữ khoảng cách chứ Trần Hề!

Next

Bình luận cho chương "Chương 1"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online