TÓM TẮT
Nữ chính của truyện là Diệp Ly, một linh hồn xuyên không vào Diệp tam tiểu thư của phủ thượng thư. Trong phủ thượng thư, Diệp Ly gặp được một gia đình cực phẩm. Mẹ nàng mất, cha không thèm để ý, phù thiếp lên làm chính thất, bà nội thì giả tạo, các chị em trong nhà thì đáng khinh, ghen ghét với Diệp Ly. Nhưng mà Diệp Ly chả thèm để ý làm gì, cứ để bọn họ múa qua múa lại, chán rồi thì ngưng, hết chán thì múa tiếp
Diệp Ly có hôn ước với Lê vương Mặc Cảnh Lê, tên này là em trai của đương kim hoàng thượng, được chiều chuộng dữ lắm. Trong nhà nghĩ A Ly của chúng ta không có tác dụng, dù gì cũng là tiểu thư “3 không” nên sắp xếp kế hoạch cho con gái út là Diệp Oánh đi quyến rũ anh vợ tương lai, sau dó thành công cướp vị hôn phu của tỉ tỉ. A Ly của chúng ta cũng chẳng thèm để ý, tỉnh bơ tiếp nhận từ hôn. Sau đó ba ngày hoàng thượng ban thánh chỉ tứ hôn cho A Ly với Định vương Mặc Tu Nghiêu, A Ly cũng bình thản tiếp nhận.
Mặc Tu Nghiêu ấy hả, chàng là nam chính của truyện. Ngày xưa chàng là chiến thần khiến địch quốc khiếp sợ, nhưng năm mười tám tuổi tất cả lại bị hủy hoại. Huynh trưởng bị hại chết, chàng thị bị hại đến hủy dung tàn phế. Có vị hôn thê thì ba tháng sau nàng ta “qua đời”. Từ đây Mặc Tu Nghiêu nhẫn nhịn tất cả, tính tình cũng trở nên âm trầm bất định.
A Ly và Tu Nghiêu gặp nhau lần đầu tiên khi mà A Ly đang tranh cãi với em harem của Mặc Cảnh Lê. Cảnh tượng lúc đó A Ly ngầu lắm, Tu Nghiêu cũng không vừa. Mặc Cảnh Lê vừa mới to tiếng với A Ly một cái, Tu Nghiêu liền xuất hiện khiến gã ta câm như hến.
Mặc Cảnh Lê này tuy là em trai hoàng thượng, nhưng mà gã ta từ nhỏ đến lớn cho đến khi chết luôn ganh tị với Tu Nghiêu. Vì trong suy nghĩ của gã, gã cũng có phụ thân, có huynh trưởng, hơn nữa họ lại là những người quyền lực nhất thiên hạ, vì sao lại luôn thua mọi bề với Tu Nghiêu. Cái này thì chịu rồi, ai bảo gã chỉ là nam phụ, nam phản diện.
Lại nói về hoàng thượng Mặc Cảnh Kỳ của Đại Sở, dù là hoàng thượng, nhưng mà luôn kiêng kỵ ĐỊnh Quốc vương phủ, kiếng kỵ với Mặc Tu Nghiêu. Vì sao, vì hắn ta cũng như Mặc Cảnh Lê, là phụ phản diện, tài năng không bằng Tu Nghiêu nên ghen ghét, hãm hại. Hễ mà có cơ hội là bắt lấy ngay. Tứ hôn cho A Ly và Tu Nghiêu là vì nghĩ A Ly “3 không” đủ “xứng” với Tu Nghiêu tàn phế, nhằm mục đích sỉ nhục. Ai ngờ đương sự của chúng ta bình thản tiếp nhận lắm.
A Ly và Tu Nghiêu lấy nhau về rồi thì cứ như hai người bạn bè bình thường chung đụng á. A Ly làm việc này một tí, việc kia một tí, lại khiến Tu Nghiêu kinh ngạc không nghĩ đến. Chàng suy nghĩ A Ly nhất định là một quyển sách đọc hoài không hết mà. Sau đó hai người gặp thích khách, A Ly trổ võ, rồi xong Tu Nghiêu bắt đầu kèm cặp dạy võ cổ đại cho A Ly.
A Ly của chúng ta kiếp trước là quân nhân, nên kiếp này học võ cổ đại kiên nhẫn lắm, đọc đến đoạn nàng ấy học khinh công, cứ trèo lên trên tường nhà rồi lại rớt xuống, bịch bịch mãi, đến cả Phượng Chi Dao, bạn thân từ thuở nhỏ aka trợ thủ của Tu Nghiêu cũng phải cảm thán mà khen ngợi chị dâu.
Truyện cũng không phải kể về trạch đấu, cung đấu bình thường như bao truyện khác, mà sau hơn nữa, là quá trình chinh chiến khắp nơi của A Ly và Tu Nghiêu, là quá trình A Ly làm bạn bên Tu Nghiêu qua bao nhiêu hoạn nạn, khó khăn.
Truyện có nhân vật phản diện đáng ghét đáng khinh, như Mặc Cảnh Kỳ vì ghen ghét mà hãm hại danh tướng, như Mặc Cảnh Lê vì tư tâm mà bán nước, như một thái hậu vì tơ tưởng quyền lực mà không thèm để ý đến tình mẹ con, như Liễu Quý Phi chỉ đầy ảo tưởng bản thân xứng với Tu Nghiêu, như Tô Túy Điệp vì hư vinh vương phi mà cấu kết với Mặc Cảnh Kỳ hại Định Quốc vương phủ.
Cũng có những nhân vật phụ tỏ sáng, đáng yêu không lời nào tả hết. Từ Thanh Trần dáng vẻ thanh tao không vướng bụi trần, tài giỏi không ai bì được. Phượng Chi Dao giả vờ là hoa hoa công tử cực kỳ si tình, Lãnh Hạo Vũ cà lơ phất phơ chỉ muốn được vợ chú ý.
Hay là bạn bè của A Ly, người thân bên nhà ngoại của A Ly, ai cũng tài hoa đầy mình, trợ giúp cho vợ chồng A Ly trong công cuộc chinh phục tứ phương. Đặc biệt là Mặc Tiểu Bảo đáng yêu, con trai của hai người. Luôn cùng phụ vương giành mẫu phi, co được giãn được, không màng tiết tháo để được mẫu phi chú ý
Truyện không chỉ kể về tình yêu của hai người, mà còn là một quá trình dài chinh chiến khắp nơi, là nhiệt huyết của quân nhân trên chiến trường, là quyết tâm để bảo vệ bá tánh, lòng trung thành với đất nước, trung thành với tư tưởng.
“Thịnh thế đích phi” với một hoàn cảnh đồ sộ, nhưng không phải ập vào một lúc mà là từ từ, từ từ mở rộng ra, khiến độc giả sẽ không cảm thấy khó hiểu mà từ bỏ ngay, lại càng ngày càng phải sa sâu vào. Mỗi một chi tiết trong truyện, dù là to hay nhỏ, đều được tác giả trau chuốt vô cùng kỹ lưỡng. Mạch truyện không từ từ, cũng không vồn vã. Nó rất bình thường, chỗ nhanh cần nhanh, chỗ chậm cần chậm. Ổn định cực kỳ.
Hơn nữa truyện được nhà tamvunguyetlau edit hoàn rồi, bản edit cũng kỹ cực kỳ nha, không cảm thấy khó nuốt như đang đọc convert đâu.
Nhiệt liệt đề cử truyện.
“Mặc Tu Nghiêu… chàng thích ta?”
“Đúng vậy, không phải A Ly đã sớm biết sao.”
“Đã như vậy, Bản vương phi cho phép chàng thích ta.”
“A Ly, chỉ là thích còn chưa đủ đâu.”
“Như vậy bản vương phi cho phép chàng yêu ta.”
“Nếu như cái giá lớn là nàng vĩnh viễn không thể rời khỏi ta, nàng cũng cho phép sao? A Ly.”
“Vĩnh viễn…có lẽ là có thể. Như vậy, tương tự, chàng cũng chỉ thuộc về ta?”
“Như vậy… ta yêu nàng. A Ly… như nàng mong muốn, kiếp này, chỉ mình A Ly …”