Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thế Thân Beta - Chương 35

  1. Home
  2. Thế Thân Beta
  3. Chương 35
  • 10
Prev
Next

Chương 35: Phiền toái ( mới )

Trần Dương đành phải tìm nơi khác để tránh bị Vệ Hành quấy rối. Cậu cũng vừa mới nhớ ra chuyện thầy Tô đã mời các bạn cùng lớp đến thăm xưởng vẽ của mình, bây giờ nếu trốn ở đó thì Vệ Hành sẽ không thể tìm thấy cậu.

Xưởng vẽ của Tô Minh nằm sâu trong khu phức hợp. Sau khi Trần Dương hỏi các bạn cùng lớp, dọc đường đi qua mấy phòng thông tin bị bỏ hoang, mới tìm thấy một cánh cửa nhỏ cạnh thang an toàn sâu trong cùng, suýt chút nữa cậu còn tưởng rằng mình tìm nhầm chỗ. Không để ý kỹ, cậu tưởng cánh cửa này là phòng tiện ích. Một khóm cây xanh ló ra từ ô cửa sổ nhỏ, điểm xuyết lên cánh cửa sắt cũ kỹ lớp sơn bong tróc, tạo nên vẻ đẹp hoài cổ, bình yên.

Vừa gõ cửa, khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng của thầy Tô đã xuất hiện sau cánh cửa. Vẻ đẹp phi giới tính của anh toát lên vẻ diễm lệ khiến người ta không thể rời mắt ngay từ cái nhìn đầu tiên. Trần Dương cũng ngây ngẩn nhìn một lúc.

“Chào mừng các em.” Tô Minh nói.

Trong phòng vẽ là một không gian rộng, lớn hơn nhiều so với lúc nhìn từ bên ngoài, bên trong có hơn chục giá vẽ được dựng lên. Trần Dương nhìn thấy một số bạn học đã tới trước, bọn họ đang đi vòng quanh chiêm ngưỡng những bức tranh trên giá vẽ. Trong phòng chỉ trang trí vài loại cây đơn giản, khung ảnh trống trải, thoang thoảng mùi hương, thật ra những chuyện này đều được Tô Minh tự tay trang trí.

“Mời em qua đây xem.” Tô Minh mỉm cười dẫn Trần Dương tới giá vẽ.

Thầy Tô chỉ ở lại một lúc rồi chuyển sang các học sinh khác. Trần Dương ho hai tiếng, khuôn mặt vốn nóng bừng của cậu mới dần dần hạ nhiệt. Không phải vì điều gì khác, chỉ vì Tô Minh thực sự… quá đẹp trai. Nhìn vào đôi mắt xanh trong veo ấy một lúc, linh hồn của cậu như bị hút đi, lúc này, Trần Dương hoàn toàn hiểu được cảm giác của những Alpha đang đau lòng vì Tô Minh tự tay móc tuyến thể, thật sự quá tàn nhẫn! Nhìn Tô Minh một hồi, cậu cũng cảm thấy rung động không thôi.

Trần Dương nhìn qua bản đồ sao kẹp trên giá vẽ, có hơn chục cái dày đặc. Kỹ năng vẽ tranh và trí tưởng tượng của thầy Tô rất tốt, quỹ đạo hành tinh, chu trình vận hành và hình dạng quan sát được vẽ thủ công gần như giống với số đo thực tế và gần như có thể được sử dụng trực tiếp làm bản đồ đường đi. Trong số đó, một số sáng tạo cá nhân của thầy Tô cũng được đưa vào, chẳng hạn như sự hình thành tinh vân, sự giãn nở của các ngôi sao, vụ nổ siêu tân tinh, sự sụp đổ của lỗ đen, v.v … Nó vừa dựa trên thực tế vừa có tính chất thực tế, mang vẻ đẹp nghệ thuật, với những mâu thuẫn mạnh mẽ và những đặc điểm cá nhân bộc phát xung đột. Trần Dương nhìn một hồi, cảm thấy Tô Minh chỉ dạy vẽ cho bọn họ thôi thì không hẳn là đã tôn trọng tài năng của anh, những tác phẩm của anh đáng lẽ phải được coi là tác phẩm nghệ thuật.

Ngoài việc vẽ thiên thể rất xuất sắc, Tô Minh còn rất giỏi vẽ chân dung. Trần Dương lật thêm vài trang và nhìn thấy những bản thảo hàng ngày mô tả lớp học, sân tập, phòng khách và những cảnh tượng khác. Bố cục sống động, các nhân vật sẵn sàng xuất hiện chỉ trong vài nét, một số chi tiết như họa tiết đồng nhất và đường nét cơ bắp được xử lý rất cẩn thận, Trần Dương dường như đã nhìn thấy một góc của cuộc sống bình thường trong khuôn viên trường. Nhưng khi cậu lùi xa hơn, khung cảnh trở nên đơn giản hơn, trong khi việc khắc họa cơ thể con người ngày càng chi tiết hơn, trang phục cũng giảm dần, ngoại trừ nét mặt của tất cả các nhân vật đều trống rỗng.

Trần Dương lật lại mấy bức ảnh cuối cùng, độ rõ ràng của những bức ảnh dần dần khiến anh cảm thấy kỳ lạ. Một số bức sau này không còn có thể gọi là phác họa cơ thể người nữa, vì các tư thế ngày càng khiêu khích và phóng túng… Trong một số bức vẽ, khuôn mặt người vẫn để trống nhưng lại tỉ mỉ vẽ cơ ngực đẹp, bắp tay duyên dáng và cơ đùi săn chắc… Người dang rộng chân, ra hiệu mời gọi… cho đến khi Trần Dương quay sang hình ảnh một cặp đôi…

Trần Dương nhẹ nhàng đóng cuốn album lại, mùi hoa sương chiều xộc vào người cậu. trên khuôn Thầy Tô Minh mặt xinh đẹp nở nụ cười: “Thích không?”

“Bản đồ sao mà thầy vẽ rất đẹp.” Trần Dương nói.

“Thật sao?” Trong giọng nói kéo dài tựa hồ có chút thất vọng, nhưng Tô Minh nở một cười rạng rỡ: “Nếu thích, em có thể đến đây thường xuyên hơn.”

Thầy Tô nói xong liền quay người bỏ đi. Trần Dương không biết những bức tranh mà người khác nhìn thấy có giống với bức tranh của mình hay không, nhưng trong lòng cậu có chút khó chịu. Cậu không dám ở lại lâu hơn nên chỉ ở lại một lúc rồi lấy cớ rời đi. Nếu không nhìn nhầm thì trong bức hình cuối cùng có hai người, một trong số họ có mái tóc dài bồng bềnh…

*

Xem ra phòng làm việc của thầy Tô cũng không phải là nơi tốt nên Trần Dương phải tìm nơi khác. Cũng may trên đường cậu không gặp phải Vệ Hành, sau khi thở phào nhẹ nhõm, cậu cũng bắt đầu cười nhạo chính mình quá đa nghi vì không quen một ngày không gặp Vệ Hành! Xem ra mỗi ngày Vệ Hành đến Quân khoa cũng không nhàn rỗi, sao hắn lại có nhiều thời gian như vậy quấy rầy cậu?

Đúng lúc Đàm Thu rủ Trần Dương đến thư viện để học cùng nhau, Trần Dương nhanh chóng thu dọn đồ đạc và đến đó chăm chỉ học tập. Nền tảng của cậu hơi yếu nên để bắt kịp sự tiến bộ của người khác thì cậu phải cố gắng học hành chăm chỉ hơn những người khác. Rời xa môi trường học tập quá lâu, cậu đã biết cơ hội được ngồi học bài là hiếm có đến nhường nào. Ăn, ngủ và đến lớp đều đặn mỗi ngày là một trải nghiệm vô cùng đáng quý đối với cậu, với người vốn sống ở một hành tinh xa xôi thường xuyên bị chiến tranh tàn phá.

Đàm Thu nhìn thấy Trần Dương, bình tĩnh nói: “Đã lâu không gặp.”

“Ừ.” Trần Dương nghĩ đến việc mình làm gần đây… đã lâu lắm rồi cậu mới có thể yên tâm ngồi học.

Đàm Thu nói: “Chúng ta đều là Beta, nhưng tôi vẫn nhắc nhở cậu…” Nữ beta vẻ mặt bình tĩnh, điềm đạm nói:

“Chúng ta, Alpha và Omega không phải là người cùng một thế giới. Alpha chỉ cần mạnh mẽ, còn Omega chỉ là một công cụ sinh sản để đẻ con. Nếu cậu thân thiết quá với họ… cậu sẽ không có tương lai. Với tư cách là một Beta, cá nhân tôi nghĩ cậu nên đến một nơi tốt hơn.”

“Tôi hy vọng cậu có thể hiểu điều này.” Đàm Thu nói.

Nghe Đàm Thu nói xong, trong lòng Trần Dương đột nhiên có chút xấu hổ, không biết Đàm Thu đã nhìn thấy gì, lại nói với cậu những lời như vậy. Quan điểm của cô ấy… hơi thiên vị nhưng không phải vô lý. “Cám ơn cậu.” Trần Dương đáp. Đàm Thu nói xong lại bắt đầu học, rất nghiêm túc, không lãng phí một phút nào. Trần Dương nhịn không được trấn tỉnh mình lại một chút, Đàm Thu nói không sai, cậu không nên quên lý do mình tới đây là vì cái gì. Cậu và Vệ Hành từ trước đến nay đều là hai thế giới khác nhau, tuy rằng hiện tại Vệ Hành đang quấn chặt lấy cậu không rời, nhưng một ngày nào đó hắn sẽ rời đi.

Sau khi Trần Dương bước vào hệ thống nghiên cứu khoa học quân sự, nhìn thấy những kết cấu máy móc từng khiến cậu choáng váng, cậu nhanh chóng quên đi những lo lắng trước đây và đắm mình trong thế giới tri thức. Đây là cơ hội mà trước đây anh chưa từng có, chỉ dựa vào sự tìm tòi và tự học của bản thân. Sau khi tiếp xúc với những hệ thống này và kiến thức lý thuyết tinh tế, cậu đã hiểu sâu hơn về thiết kế và bảo trì máy móc, nếu được yêu cầu xem xét kế hoạch bảo trì của Huyền Vũ vào lúc này thì cậu sẽ có những ý tưởng sâu sắc hơn…

Thời gian trôi qua rất nhanh… thoáng chốc trời đã tối, cũng đã đến lúc phải nghỉ ngơi, Trần Dương đăng xuất khỏi hệ thống. Cậu cử động cái cổ đau nhức của mình và cảm thấy vô cùng mãn nguyện và hạnh phúc. Thu Đàm là một Beta nữ, mặc dù cô hơi nghiêm túc và thái độ như người ngoài chớ gần nhưng cô vẫn rất tốt tính. Trần Dương nhờ cô giúp đỡ một số câu hỏi mà cậu không hiểu nên cô đã rất nghiêm túc trả lời và giảng cho cậu hiểu, thậm chí còn hẹn nhau lần sau cùng học.

Khi Đàm Thu và Trần Dương cùng nhau trở về ký túc xá, họ nhìn thấy Ngô Việt, tính tình người này vốn hoạt bát và nhiệt tình nhưng khi thấy họ quay lại thì thái hắn hơi khác thường, lặng lẽ trốn trong phòng, chỉ để lại một khe hở trên cửa để tiện quan sát. Đặc biệt là khi hắn nhìn thấy Trần Dương, càng giống như nhìn thấy thứ gì đó khủng khiếp, ánh mắt hắn đảo qua đảo lại giữa Trần Dương và Đàm Thu, có chút kỳ quái, nhưng hắn lại do dự không dám nói.

Trần Dương cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Nhưng Ngô Việt lại không nói gì, nên cậu cũng không đi sâu vào chuyện của người khác. Nhưng khi Trần Dương trở về phòng, cậu đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, từ ngày đó đến hình như cậu đã không còn nghe được tin tức gì về Vệ Hành. Hơn nữa nghĩ tới phản ứng vừa rồi của Ngô Việt… Trần Dương đi tới phòng Ngô Việt gõ cửa.

Sau khi gõ cửa phòng Ngô Việt thì cửa được mở ra một chút. Đôi mắt hắn xuất hiện từ phía sau cánh cửa, khi nhìn thấy Trần Dương, hắn vẫn không có ý định mở cửa, ngược lại nhìn về phía sau Trần Dương như một tên trộm. Trần Dương nói: “Cậu bị sao vậy… “

Có lẽ Ngô Việt cũng biết mình đang thái độ mình hơi khoa trương nên ho khan hai tiếng, đứng lên nói: “Anh Trần, sao vậy?” Nhưng hắn vẫn không mở cửa.

Trần Dương rũ mắt xuống, nắm lấy cánh cửa mà Ngô Việt đang định đóng lại, nói: “Vệ Hành đang gây rắc rối cho cậu sao?”

“Ha, ha… sao có thể được? Anh đang nói cái gì vậy, thiếu tướng Vệ á? Làm sao tôi biết anh ta…” Nụ cười trên gương mặt Ngô Việt hơi gượng gạo.

Vậy là sự thật rồi. Trần Dương đột nhiên đẩy cửa phòng Ngô Việt ra, Ngô Việt cũng lùi lại vài bước, ngồi lên giường. Trần Dương nói: “Hắn làm đã làm gì?”

“Ha ha, không có gì… chỉ là nói chuyện thôi mà…” Thấy hắn không giấu được nữa, Ngô Việt đành phải sờ đầu bức tóc rồi nói ra sự thật. Đúng là Vệ Hành không có làm gì nhưng hắn chỉ uy hiếp Ngô Việt tránh xa Beta đó mà thôi. Hắn chỉ chỉ đổ thêm dầu vào lửa và dùng vũ lực để hù dọa Ngô Việt. Bàn về khả uy hiếp của Vệ Hành thì chỉ cần hắn dùng khi chất của mình cũng có thể tạo ra ba điểm tác dụng đối với Ngô Việt. Đó tính cách của một Alpha mạnh mẽ và có tính chiếm hữu, xua đuổi mọi đối thủ đến gần con mồi.

Mà Ngô Việt nghĩ tới nhìn thấy Trần Dương cùng Đàm Thu cùng nhau trở về, liền thận trọng nhắc nhở: “Anh Trần, tôi nghĩ anh nên, ừm, chú ý khoảng cách giữa anh và những người khác… Dù sao, ừm, thiếu tướng Vệ cũng rất quan tâm đến anh… nếu hắn nhìn thấy Đàm Thu…”

Tay nắm cửa do Trần Dương cầm đột nhiên trở nên móp méo. Nó bị móp do sức mạnh đột ngột của Beta tác động. Ngô Việt thấy thế, liền lập tức ngậm miệng lại.

Trần Dương đè nén lửa giận trong lòng, thân là Beta nên cách cậu đối diện với những chuyện không công bằng đều có sức chịu đựng rất cao. Cậu cố gắng nhẫn nhịn một lúc rồi bình tĩnh nói: “Tôi hiểu rồi, cảm ơn cậu đã nhắc nhở.”

“Thật xin lỗi vì đã gây phiền toái cho cậu.” Trần Dương nói.

“Không sao đâu…” Ngô Việt lại nói rõ, hắn làm sao có thể tưởng tượng được Trần Dương và thiếu tướng Vệ lại có mối quan hệ như vậy. Có vẻ như đây là lần đầu tiên hắn chưa bị đánh đã bại. Nhìn thấy hai người này, đầu óc Ngô Việt lại bắt đầu hoạt động, hắn chợt nhớ tới một chuyện rất phổ biến ở Tinh Võng trước đây…

“Tôi sẽ tìm lại công lý cho cậu.” Trần Dương nói.

“Hả?” Trong đầu Ngô Việt còn đang nhớ lại, không ngờ lại nghe được lời nói của Trần Dương. Trước khi hắn có thể ngăn cậu lại: “Ôi! Chờ đã! Anh Trần, tôi thực sự ổn mà!” Nhưng Trần Dương đã quay người rời đi, đóng cửa lại sau lưng.

Nắm đấm của Trần Dương siết mạnh hơn, sau đó cậu lại buông lỏng, cuối cùng dính chặt vào ống quần của mình. Vệ Hành có đối xử với cậu như thế nào thì cậu cũng có thể tha thứ, nhưng tại sao hắn lại phải lôi kéo những người xung quanh vào chuyện này? Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu cho cậu một cuộc sống bình yên sao? Nhưng Trần Dương cũng không có thời gian làm cái gì, bởi vì khóa huấn luyện tập trung cho học viên mới sắp bắt đầu, bọn họ đều bị dồn vào trong khoang mô phỏng huấn luyện thực chiến, tạm thời trước mắt là tránh xa Vệ Hành.

——————————-

Tác giả: Hahahahahahahahaha. Tẩy thằng A thúi này đi

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 35"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online