Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thế Thân Beta - Chương 16

  1. Home
  2. Thế Thân Beta
  3. Chương 16
  • 10
Prev
Next

Chương 16: Trăng dưới nước

Lá vàng nhẹ nhàng rơi xuống.

Cây bạch quả xinh đẹp trước mắt đã sống gần một nghìn năm, nó đã sinh trưởng trước khi sự bùng nổ của nền công nghệ và sự phát triển vượt bậc giữa các hành tinh, chiến tranh và ô nhiễm môi trường gần như đã phá hủy môi trường sống của nó, nhưng có lẽ trời cao rủ lòng trắc ẩn nên mới bảo vệ nó, để nó sinh tồn một cách ngoan cường, tiếp tục đi trên con đường trường tồn vĩnh hằng mặc cho các mùa thay phiên luân chuyển, như thể nó đang hoàn thành một lời thề với đất trời.

Vệ Hành đứng ở dưới lầu, còn Omega thì nằm dưỡng thương ở phòng bệnh trên lầu.

Đã gần một tháng qua không gặp Trần Dương. Ban đầu, vì cú sốc mất con và nỗi đau nhìn thấy người anh vợ bị bắt cóc mà Vệ Hành viện cớ không gặp lại nhau để khỏi đau lòng, sau đó vì nhiều lý do khác nhau, cùng với cảm giác nghi ngờ dâng lên trong lòng, hắn bắt đầu bận rộn với công việc và những thứ linh tinh. Nên mọi chuyện bắt đầu nguội lại.

Nghĩ đến kết luận trong phòng thí nghiệm của Yến Trạch ngày hôm đó, đôi mắt của Vệ Hành dần trở nên lạnh lẽo.

*

Nữ Alpha trước mắt này có mái tóc đỏ dài rất đẹp, lại được chủ nhân chăm sóc kỹ đến nổi có thể thấy chúng óng ả bằng mắt thường. Nhưng dù vậy, vừa bước vào cửa đã nhìn thấy một người sống sờ sờ to cao đang treo ngược người lên trần, khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ với mái tóc đỏ dài bồng bềnh càng thêm nổi bật, nhưng điều đó không làm người ta dễ chịu chút nào.

Vệ Hành thiếu chút nữa không tự chủ được mà vung tay đấm người một cái, trái tim nhỏ bé của hắn đập thình thịch mấy nhịp, mới ý thức được trên vẻ mặt quỷ dị giống như ma nữ bị vẽ sơn dầu theo trường phái kỳ quái kia chính là bạn của hắn, tình cách biến thái lại đi kèm những hành vi kỳ quái, đó là một Alpha không tầm thường.

May mà vừa rồi hắn không co giò chạy trốn, suýt chút nữa thì xấu hổ rồi.

“Yến Trạch…”

Nữ Alpha đang ở tư thế lộn ngược trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ: “Hi, con trai cưng, sao có thời gian đến thăm mẹ vậy? Rốt cuộc cũng biết đến đây báo hiếu rồi à?”

“…”

Đó là lý do tại sao hắn không muốn đến tìm Yến Trạch!

Quá nhiều điều để nói!

Vài phút sau ___

Vệ Hành nắm chặt tay ngồi vào bàn làm việc. Đằng sau chiếc bàn chất đầy những quyển sách lạ, bộ sưu tầm và thú cưng nhỏ. Kế đó một người phụ nữ mặc áo blouse trắng với tư thế tao nhã đang ngồi dựa lưng vào ghế, trên miệng treo nụ cười khó hiểu, mặc dù tay cô đang cầm tách trà nhưng có thể thấy nó hơi run lên, và vết bầm rõ ràng quanh mắt phải đã phản bội hành động của cô.

“Không có thực lực thì đừng nói như những người khác, tôi chưa từng thấy Alpha nào yếu ớt như cô.”

“Hừ, đồ cuồng bạo lực.” Nữ Alpha thấp giọng phàn nàn.

“Anh thật bạo lực và không có gu thẩm mỹ gì cả, cả buổi sáng tôi đã vất vả trang điểm và tạo kiểu tóc đẹp thế này, vậy mà anh đã phá hỏng tất cả…” Yến Trạc vẫn còn lảm nhảm mãi.

Có Alpha nào làm mấy thứ đó giống như của cô chưa? Không có cơ bắp cũng không sao, nhưng sao lại thích ăn mặc trang điểm hơn Omega.

Vệ Hành cố nén cơn tức giận đang gồ gân xanh trên trán, hắn vô ý nắm lấy một con thằn lằn xanh chấm đỏ lớn cỡ cánh tay em bé đang bò trên bàn.

“Tùng Nguyệt của tôi!” Alpha nữ đột nhiên hét lên với âm lượng cao tới 100 đề-xi-ben.

Vệ Hành sợ đến mức nhanh chóng ném con thằn lằn đi, Yến Trạch vội vàng ôm con thằn lằn vào lòng như ôm một đứa trẻ: “Tùng Nguyệt là một loài đột biến mà tôi đã mang về từ một chuyến công tác ở Trùng Tộc, tại sao anh lại thô lỗ như vậy!! Anh có biết Tùng Nguyệt của tôi quý hiếm như thế nào không…”

Phải nói rằng đôi khi ngôn ngữ là vũ khí lợi hại hơn cả súng đạn. Vệ Hành ngồi im re nghe Yến Trạch phàn nàn đủ thứ, gì mà về chân tay thô bạo, không có mắt nhìn đồ xịn, đầu óc ngu si tứ chi phát triển, mới nói xong thì vào tai trái lọt ra tai phải… nên hắn vội vàng cầu xin: “Dừng lại, dừng lại đi…”

Chuyện gì đã xảy ra vậy? Hắn nhìn con thằn lằn có vảy huỳnh quang, hình như nó đang tủi thân? Vệ Hành cảm thấy mình bắt đầu không bình thường rồi. Đột nhiên, Vệ Hành cảm thấy cổ hơi lạnh giống như có thứ gì leo lên, nhìn thấy Yến Trạch liếc mắt nhìn vai hắn, Vệ Hành có linh cảm chẳng lành nên thuận tay chạm vào…

“Phong Tuyền! Bỏ Phong Tuyền của tôi ra! Ahhh, đồ sát nhân!” Tiếng hét của cô nhanh chóng xuyên qua mái nhà.

……

Một lúc sau, một con thằn lằn xanh chấm đỏ có gai và một con rắn có cánh màu trắng bạc đều được tập trung trên bàn của Yến Trạch, còn tên “đao phủ máu lạnh” Vệ Hành cẩn thận giữ khoảng cách với chúng.

Vệ Hành cảm thấy chỉ trong vòng nửa giờ sau khi hắn bước chân vào đây thì hắn đã muốn suy nhược thần kinh.

Vệ Hành ôm trán, Yến Trạch an ủi bảo bối nhỏ của cô xong mới quay sang hỏi: “Chú Vệ, anh muốn tôi giúp gì?”

Nhức đầu thật… Có lẽ đến chỗ Yến Trạch là lựa chọn sai lầm… Vệ Hành đưa tay xoa xoa hai bên thái dương, hắn cân nhắc một hồi vẫn không biết nên nói với cô như thế nào, hắn lắp bắp nói: “Cô… có biết thuốc kích thích pheromone…”

Con thằn lằn có hoa văn như màu núi lửa xanh chấm đỏ được chủ nhân của nó vuốt ve thoải mái đến nổi gai trên sống lưng duỗi ra, Yến Trạch nở một nụ cười vô cùng tục tĩu: “Này, chú Vệ, có phải dạo gần đây anh thủ dâm không phê nên mới đến tìm tôi mua thuốc kích dục?”

Dưới sự giám sát của luật pháp đế quốc, bất kỳ loại thuốc nào được phát triển bằng cách sử dụng pheromone của con người làm nguyên liệu mà vi phạm nhân quyền đều bị cấm. Tuy nhiên, pheromone là một công cụ giao tiếp quan trọng đối với con người trong ba giới ABO, mặc dù các loại thuốc chiết xuất ra pheromone bị cấm nhưng nó vẫn liên tục xuất hiện trên thị trường chợ đen. Một trong những tác dụng thường thấy nhất của loại pheromone này là sử dụng chúng như thuốc kích thích tình dục liều mạnh.

Không được đánh bà chằn này… Mẹ dạy không được đánh phụ nữ! Thấy đứa bạn biến thái này bỏ ra một số tiền lớn mua cả một bộ dụng cụ phân tích sinh hóa gần như hoàn chỉnh nhất… Trăm lẻ một điều hối hận, sao khi còn bé không biết nhìn rõ người mà chơi để lớn lên lại dính vào chuyện này??

“Con mẹ cô chứ không được!” Vệ Hành tức giận gầm lên.

“Tôi… tôi…”

Vệ Hành ngập ngừng nói với Yến Trạch về lọ thuốc mà hắn tìm thấy trong phòng. Thật đáng tiếc khi cái chai đó bị thất lạc trong lúc hỗn loạn, nhưng Vệ Hành nhớ rõ mùi pheromone trong chai.

“Tại sao Omega lại sử dụng thuốc pheromone? Hay cậu ta là một Omega khuyết tật?” Yến Trạch sờ cằm, nói.

“Có thể, … có lẽ không phải Omega?” Vệ Hành nói.

“Hả?” Ánh mắt cô mang rõ nét dò xét.

Vệ Hành nghĩ đi nghĩ lại, nhưng vẫn bày tỏ cảm xúc. Hắn cảm thấy rằng Trần Linh không phải là người nằm trên giường hắn đêm đó, mà đó là Trần Dương.

Yến Trạch mở mắt to như mắt mèo, vỗ vai Vệ Hành: “Được rồi, Chú Vệ! Tôi còn cho rằng có mỗi tôi là cầm thú, nhưng không ngờ anh còn hơn tôi vài phần!”

Hình như có mỗi cô ta mới dám nói về mình như vậy? Vệ Hành mắng thầm nhưng xét những việc hắn đã làm, nếu mọi chuyện xảy ra là thật thì hắn không phải là cầm thú sao? Sau lưng vợ lén lút lên giường với em vợ là thể loại gì?

“Có lẽ, không chỉ một lần.” Vệ Hành có chút đau lòng nói. Hắn không thể nói cho Yến Trạch biết suy đoán trong lòng mình, có lẽ người ngủ với hắn từ trước đến nay luôn là Trần Dương.

Bởi vì, hương bạc hà thoang thoảng ấy chưa bao giờ thay đổi.

Tuy nhiên, Trần Linh lại mang thai … Vì vậy, ý tưởng này đã bị lật đổ bởi chính Vệ Hành.

Cơ mặt Yến Trạch giật giật vài cái, vẻ mặt cô hưng phấn: “Tôi mới nghe được gì ấy nhỉ?” Em rể Alpha được anh vợ Beta chuốc pheromone? Người ngủ với Alpha không phải người vợ Omega mà là anh trai Beta của vợ? Những tờ báo lá cải hạng ba mà cô xuất bản không dám viết như vậy? “Nói nhiều cũng vô dụng, thôi thì đi xét nghiệm.” Yến Trạch nắm lấy cánh tay Vệ Hành kéo vào phòng thí nghiệm.

Trong phòng thí nghiệm, Yến Trạch – người đang mặc một chiếc áo blouse trắng tự chế mấy thứ kỳ lạ, trông cô càng giống một nàng tiên. Cô nghiêm túc rút một ống lớn máu của Vệ Hành, rồi đẩy Vệ Hành nằm xuống một thiết bị: “Việc sử dụng thuốc pheromone ít nhiều sẽ để lại một lượng lớn thuốc trong cơ thể và tỷ lệ chuyển hóa còn lại thay đổi theo chu kỳ sinh lý. Thuốc pheromone được sử dụng như thuốc kích dục, nó có tác dụng gây mê hay tạo ra ảo giác mơ hồ. Tuy nhiên, tôi vẫn muốn kết hợp kết quả của anh với thời gian sử dụng của thuốc mới tính toán.”

“Nói cho tôi biết—” Yến Trạch cầm lấy màn hình ánh sáng của đoạn ghi âm, đặt một cặp kính không tròng lên sống mũi, “Anh làm bao nhiêu lần rồi, ở đâu, bao lâu, tư thế gì?”

“Cô muốn tôi nói sao?” Vệ Hành rống to.

Nghĩ đến nắm đấm vẫn đnag siết chặt của Vệ Hành, Yến Trạch rụt cổ lại: “Ừm… Thôi, lần sau cứ nói cho tôi biết thời gian cố định là được.”

Kết hợp mỗi lần và số ngày hắn cảm thấy mình bị đánh thuốc mê, cộng với pheromone còn sót lại trong cơ thể Vệ Hành và các số liệu bất thường khác nhau do pheromone ảnh hưởng, chẳng mấy chốc, một báo cáo với nhiều số liệu khác nhau đã được in ra.

Yến Trạch cúi đầu nhìn số liệu, đột nhiên nở nụ cười: “Chú Vệ à, lần này anh bị lừa một vố hơi lớn đấy.”

“Căn cứ vào đối tượng thí nghiệm, số liệu trong cơ thể đã chỉ mức độ kích thích do pheromone gây rối loạn, cùng Alpha lứa tuổi này thường trao đổi chất…, ầy, Chú Vệ, có thể cơ thể anh đã phản ứng nhanh hơn bình thường. Đối tượng bị thí nghiệm dùng nó ít nhất mười hai tuần. Tôi đã sử dụng các sản phẩm thay thế pheromone trong thời gian dài, dữ liệu trên dao động theo các cách sử dụng khác nhau, chẳng hạn như tiêm, qua thực phẩm và hít…”

Mười hai tuần… Điều này ít nhất cho thấy rằng việc sử dụng thuốc pheromone có thể đã xảy ra khi lần đầu tiên Omega đến.

Vệ Hành vừa nghe liền hiểu ra, càng cảm thấy nhức đầu hơn: “Đừng nói nữa…” Hắn không cần đọc báo cáo nữa, nhưng vẫn không thể tin được, nên chỉ có thể hỏi một cách tức giận và đau đớn: “Tại sao cậu ta lại làm như vậy? Tại sao?”

Yến Trạch sửng sốt một lúc, nói tiếp: “Tại sao không? Beta đánh thuốc mê anh không phải vì cậu ta chỉ muốn quan hệ với anh sao?”

Đây không phải là lần đầu tiên xuất hiện cảm giác mê muội và rơi vào dục vọng do pheromone gây ra. Nên những nghi ngờ của hắn đã bị chôn vùi từ lâu. Bởi vì hắn đã được đào tạo về cách chống lại pheromone, hắn thậm chí còn nghĩ rằng những phản ứng bất lợi này là bình thường. Hóa ra, hắn chỉ là một thằng ngốc thôi.

“Chuyện này Omega có biết không?” Yến Trạch gõ ngón tay lên bàn.

“Không biết em ấy có biết hay không.” Vệ Hành cười khổ, nói: “Em ấy bị sảy thai.”

“Chú Vệ…” Yến Trạch đứng dậy xoay mấy vòng, gào: “Mày đúng là đồ súc sinh.”

“Cho nên mày không chỉ ngủ với vợ mình, mà còn ngủ với anh trai của vợ hả?”

“Tôi không biết.”

“Thật ra, tôi nên biết sớm… Có mấy lần, Trần Dương… cư xử rất kỳ quái, Omega cũng vậy, có đôi khi làm xong thì Omega không lưu lại mùi của tôi, hoặc là mùi rất nhạt nên tôi mới nghĩ là em ấy đã rửa sạch rồi…”

“Vậy tại sao anh không biết?” Vẻ mặt của Yến Trạch rất là “Làm thế nào mà thằng cha này vượt qua môn sinh lý học ABO và hắn đã cúp bao nhiêu khóa học vậy?”

“Không phải tôi không biết, mà là trong tiềm thức của mình luôn nghĩ cách biện minh… Phải nói là tôi chưa bao giờ nghĩ tới Omega hay là Beta, có thể làm ra chuyện như vậy.”

“Ha ha ha…” Yến Trạch nhịn không được cười ra tiếng, “Tôi nên nói gì đây? Một kẻ ngu ngốc mang định kiến phân biệt giới tính, một tên Alpha tự cao tự đại theo chủ nghĩa Sô vanh*, một thằng chồng gia trưởng!”

“Anh cho rằng Omega là heo nái chỉ có thể sinh con sao? Bọn họ cũng là con người.” Yến Trạch chắp tay hành lễ: “Tôi đã nói với anh từ lâu rồi, chính sách dân số hiện tại của đế quốc là một trong những sai lầm nghiêm trọng, bất kể là giết chết, hay coi thường hoặc đề cao giá trị của một giới tính thì sớm hay muộn sẽ bị loại bỏ. Đây là tờ rơi của tôi, chào mừng anh gia nhập Hiệp hội Quyền Bình đẳng ba giới ABO của tôi. Hiệp hội này cung cấp nhiều chuyến đi chơi, ăn tối, tiệc tùng và các hoạt động vui chơi hàng ngày, đặc biệt phù hợp với Alpha – loại người cần được giáo dục lại đạo đức như anh.”

Vệ Hành chết lặng đưa tay nhận tờ rơi. Để tăng cường hiệu suất quảng bá, tất cả các loại nội dung khiêu dâm về hôn nhân và tình yêu loạn luân, hoặc những chủ đề nóng bỏng và thú vị được in ở mặt sau của tờ rơi, và người đóng góp nhiều nhất ở đây đương nhiên là chính Yến Trạch.

“Nhưng tại sao họ lại làm điều này…” Vệ Hành tự hỏi. Thực ra hắn vẫn còn nghi ngờ đứa trẻ trong bụng Trần Linh… Nhưng một khi hắn nghi ngờ sự xuất hiện của đứa trẻ trong bụng Trần Linh, suýt nữa thì hắn đã thú nhận rằng mình bị cắm sừng.

“Có thể là do nhiều nguyên nhân.” Yên Trạch thờ ơ nhún vai, nói: “Nếu như tình huống này xuất hiện ngay từ đầu, rất có thể là bọn họ thông đồng với nhau. Tại sao bọn họ lại thông đồng với nhau? Có lẽ bọn họ muốn lấy được gì đó từ anh, hoặc là muốn che giấu điều gì đó…”

“…”

Thật là một màn trình diễn xuất sắc… Bàn tay Vệ Hành siết mạnh vào thành ghế, kể từ khi báo cáo được đưa ra hắn chưa bao giờ bất lực như vậy. Nếu Beta muốn ngủ với hắn thì tại sao cậu ta lại mang bộ mặt lạnh lùng và chán ghét đó vào ban ngày? Vậy điều Omega luôn giấu hắn, rốt cuộc là muốn giấu chuyện gì? Chẳng lẽ là… đứa trẻ! ? Trên tay vịn kim loại của ghế đột nhiên xuất hiện một vết lõm, nghĩ đến đây nghi vấn trong lòng Vê Hành lập tức sáng tỏa!

Nếu tình huống xấu nhất xảy ra là đứa trẻ mà Omega đang mang không phải là của hắn, thì Omega không muốn cùng hắn làm tình cũng có lý. Nếu như vậy thì việc Omega mang thai có thể dễ dàng bị bại lộ trên giường nếu họ quan hệ. Và hai anh em họ đã viện đủ lý do để thông đồng lừa dối mình…

Hóa ra ban ngày Beta im lặng không lộ chút biểu tình hóa ra lại là kẻ dưới thân hắn hằng đêm không chịu nổi dục vọng tra tấn, chỉ dám hé miệng rên rỉ khe khẽ… Khóe miệng Vệ Hành hiện lên một tia giễu cợt, ban ngày hắn yêu thương chiều chuộng Omega kia thì trong đáy mắt của Beta đọng lại cảm giác gì? Cười hắn là một kẻ ngốc không phải sao!

“… Tôi không có bằng chứng.” Vệ Hành nói.

“Có gì khó đâu? Bắt hai đứa BO và thả pheromone Alpha của anh ra dọa thì chẳng phải anh sẽ hỏi ra được sao?” Yến Trạch tiếp tục nghĩ ra những ý tưởng tồi tệ.

Nghĩ đến bây giờ Trần Dương chưa rõ sống chết, lửa giận của Vệ Hành như bị dội một gáo nước lạnh: “Không biết cậu ấy còn sống hay không.”

Rốt cuộc, hắn cũng cảm thấy thương hại hay yêu người đã cùng hắn trải qua những đêm dài tịch mịch. Mà Trần Dương bị tinh tặc bắt cóc trước mắt hắn, điều đó trở thành cái gai trong lòng Vệ Hành. Vào thời điểm đó, khaingr cách bắt được Beta chỉ còn thiếu một chút, một chút nữa thôi… Điều này là không thể chấp nhận được đối với một Alpha mạnh mẽ và luôn đặt trách nhiệm trên vai. Bỏ qua những suy đoán khác nhau bây giờ, suy đoán của họ là vô ích cho đến khi sự thật được tiết lộ. Nếu Beta thật sự vì chuyện này mà mất mạng… thì Vệ Hành sẽ cảm thấy rất có lỗi cho nên đó cũng là một trong những lý do hắn không muốn gặp lại Omega.

Yến Trạch vỗ lưng Vệ Hành, Alpha nữ thường kiên nhẫn hơn Alpha nam: “Cách tốt nhất để tìm ra sự thật trong trường hợp không có bằng chứng là dựng lại hiện trường.”

“Có lẽ vậy…”

Thiết bị đầu cuối trong tay hắn đột nhiên nhấp nháy, Vệ Hành mở ra thì thấy đó là yêu cầu liên lạc của Triệu Xung.

“Này, Chú Triệu? Anh đang nói cái gì vậy! ?”

*

Trước đây, hắn đã đến Bắc Đẩu 7, nhưng đó là một quyết định tùy hứng của hắn vì do quá tức giận để chứng minh giá trị của mình nên hắn mới chuyển về Tử Vi tinh, nhưng rồi cuộc sống của hắn đã trở lại đúng quỹ đạo. Và những người và những gì đã xảy ra trong Bắc Đẩu 7 lặng lẽ như sương sớm bị gió thổi khô. Liệu Beta không được chú ý đó có bị lãng quên sau hàng loạt tin tức hấp dẫn của xã hội này không?

“A Hành.”

Trước khi kịp nhận ra chuyện gì, hắn đã bước đến phòng của Omega.

Trần Linh đang mặc áo choàng trắng của bệnh viện và y ngồi lặng lẽ trên xe lăn.

“Thật xin lỗi, anh có rất nhiều việc phải làm nên không có thời gian đến gặp em.”

Omega khẽ cười nói: “Không sao, em rất vui khi anh đến thăm em, công việc của anh vẫn bận rộn là chuyện bình thường mà.”

“Hôm nay em cảm thấy thế nào?” Vệ Hành nói.

“Em đỡ hơn nhiều rồi, chắc là sắp được xuất viện.” Omega quan sát sắc mặt Vệ Hành.

“Bác sĩ nói, sức khỏe của em đại khái đã khá hơn, nhưng em vừa mới từ làn ranh sinh tử trở về, để tránh hậu phẫu thuật sinh ra cảm xúc căng thẳng thì vẫn nên nghỉ ngơi một lát.”

“Được.” Trần Linh cúi đầu.

Vệ Hành nhìn phòng bệnh, trong phòng sạch sẽ ngăn nắp, có một bó hoa loa kèn tươi tắn còn đọng sương mai.

“Ai đã ở đây?”

Trần Linh do dự và nói, “Anh ấy nói họ đến… từ gia đình họ Hàn …”

“Em đừng quá lo lắng về họ.” Vệ Hành cau mày. Không có cơ hội luồn cúi thì bọn họ sẽ chết sao? Vị thiếu gia thứ tư của Vệ gia đã lặng lẽ kết hôn và trở về Đế Tinh, mặc dù họ không công khai rầm rộ nhưng những người nên biết chuyện đều biết nên muốn đến đây tìm hiểu.

“Lần sau có người tới, trừ phi anh dặn dò thì em không cần để ý đến bọn họ.”

“Đúng rồi.”

Nói vài câu, Vệ Hành cũng cảm thấy mình không còn gì để nói, liền đứng dậy nói: “Anh còn có việc phải làm, anh phải đi… “

“Anh phải đi sao?” Trần Linh nói.

“Đúng.”

“A Hành!” Cảm giác được góc áo của mình bị kéo nhẹ, Vệ Hành quay đầu lại, bắt gặp đôi mắt trong veo như nước của Omega, nỉ non: “Xin anh đừng rời xa em…”

Alpha đã không gặp hắn gần một tháng, mặc dù hắn đã được chăm sóc rất tốt trong bệnh viện quân đội, nhưng sự thờ ơ rõ ràng của Alpha vẫn khiến Trần Linh cảm thấy bất an.

“Làm sao có thể chứ?” Vệ Hành nhìn Trần Linh khẽ cười nói.

Trước đây, hắn không thích Omega luôn tỏ vẻ đáng thương, ngây thơ và yếu đuối, nhưng bây giờ thái độ của hắn đã bình thường.

“Nhân tiện, anh có một tin vui muốn thông báo với em, anh đã tìm thấy Trần Dương.”

Tác giả muốn nói:

Ngày 29.08: Tôi đã sửa đổi một phần suy đoán của Yến Trạch, bọn họ sẽ không nhanh như vậy đoán ra toàn bộ sự thật. Chỉ là cô ấy sẽ cảm thấy có khả năng Vệ Hành đã xảy ra quan hệ với Trần Linh và Trần Dương.

——————————-

*Chủ nghĩa Sô vanh (chauvinism) là một chủ nghĩa dân tộc cực đoan cho rằng nhóm hoặc dân tộc của mình là thượng đẳng và chính nghĩa còn những dân tộc hay nhóm khác là yếu đuối, hạ đẳng và đáng khinh.

Heana có lời muốn nói:

=)))))) Em đã thành công thu hút sự chú ý của tôi. Chị Yến Trạch mắng hay như hát. Chị iu 10 điểm.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 16"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online