Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Home
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog
  • Chính sách bảo mật
  • CoHet
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Manga
  • Trang Mẫu
  • Truyện full
  • Truyện hot
  • Truyện mới
  • User Settings
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thế Giới Song Song - Chương 161

  1. Home
  2. Thế Giới Song Song
  3. Chương 161
  • 10
Prev
Next

Chương 161: Quay về

Một lúc sau, Quý Cửu Trạch xuống dưới bệnh viện, mỗi ngày ba bữa cơm, đều tự mình đút vào cho Cố Ninh ăn, lần nào cô cũng cự tuyệt nhưng mỗi lần đều bị ánh mắt cực kỳ có tính áp bách của Quý Cửu Trạch làm cho ngoan ngoãn há mồm.

“Bác sĩ nói tôi chỉ bị thương ngoài da một chút, hơn nữa cũng đã khá lên rồi. Cậu xem, tay tôi đã có thể cử động.” Cố Ninh vô cùng nghiêm túc vặn vẹo cánh tay của mình, đã linh hoạt tự nhiên, tỏ vẻ cũng không phải bản thân đang nói dối.

Cô nằm ở bệnh viện hai ngày, tốc độ khép lại của miệng vết thương khiến bác sĩ cũng phải thắc mắc, vốn dĩ những nơi có vết khâu phải cần vài ngày mới có thể cắt chỉ, nhưng buổi sáng hôm nay lúc bác sĩ tới kiểm tra theo lịch thì phát hiện đã có thể cắt chỉ. Kiểm tra toàn thân cũng đã làm, cả người không có bất kỳ vấn đề gì.

Cố Ninh không hiểu vì sao cô còn cần phải ở lại bệnh viện.

Quý Tảo Đường tập trung gọt quả táo, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Cửu tẩu, chị nói với em cũng vô dụng, Cửu ca bảo em nhìn chị chằm chằm, không cho phép chị ra viện. Cửu tẩu chị cứ yên tâm mà chờ, nếu có chuyện gì thì chờ Cửu ca về lại nói.”

“Tôi nói cậu không cần gọi tôi là Cửu tẩu… cậu có thể trực tiếp gọi tôi là Cố Ninh.” Cố Ninh bất đắc dĩ nói, Quý Tảo Đường này là em họ của Quý Cửu Trạch, buổi sáng hôm nay Quý Cửu Trạch có việc phải đi nên đã kêu cậu ta đến bệnh viện để canh chừng cô. Cậu ta mang theo một đống đồ bổ tiến vào, vừa thấy cô đã gọi Cửu tẩu, nói như thế nào cũng không chịu sửa miệng, khiến cô cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.

“Àaa.” Quý Tảo Đường thuận miệng đáp, sau đó một bên đẩy quả táo được gọt vô cùng cân xứng lên phía trước, một bên khoe ra nói với Cố Ninh: “Cửu tẩu chị xem kỹ thuật của em này!”

“…”

“Cậu không có chuyện cần phải đi làm sao?” Cố Ninh hỏi.

“Không có .” Quý Tảo Đường bổ quả táo làm đôi rồi đặt lên bàn, tiếp tục cầm lấy một quả khác rồi bắt đầu gọt, một bên nói: “Em rất rảnh.”

“Cậu cứ ở phòng bệnh chăm sóc tôi như vậy à, cậu không thấy buồn sao?” Cố Ninh kiên trì không ngừng hỏi.

“Không buồn.” Quý Tảo Đường nói.

Quả thực chính là dầu muối không ăn, đao thương bất nhập.

Một lát sau lại tốt bụng hỏi: “Có phải chị cảm thấy buồn đến phát điên rồi hay không? Cửu ca có dặn, nếu chị cảm thấy buồn đến phát điên thì cứ bảo em dùng xe lăn đẩy chị xuống dưới tản bộ trong viện, hay là chị có hứng thú muốn nói với em một chút chuyện về chị và Cửu ca?”

Cố Ninh: “…”

Giữa trưa, trước khi dùng cơm thì Quý Cửu Trạch quay trở về.

Quý Tảo Đường lập tức ra về, cũng nhiệt tình dặn nếu cần gì thì cứ gọi cậu ta đến bất cứ lúc nào, rồi để lại một đống táo đã được bổ làm đôi đã bắt đầu oxy hoá ở chỗ đó.

Cố Ninh không thể không nói cơm cho bệnh nhân ăn trong bệnh viện này cũng khá được, có điều hiện tại cô không có tâm tình để nhấm nháp hương vị, trong đầu vẫn luôn ấp ủ một việc chờ lát nữa nên đàm phán như thế nào với Quý Cửu Trạch.

“Em có lời muốn nói với anh.” Cố Ninh cầm chén đặt xuống, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc nói với Quý Cửu Trạch.

“Ăn xong rồi nói.” Quý Cửu Trạch hoàn toàn làm lơ vẻ mặt nghiêm túc của Cố Ninh, tiếp tục thong thả ung dung ăn cơm.

Cố Ninh chờ đến khi Quý Cửu Trạch ăn xong, lại nhìn anh thong thả ung dung dọn dẹp bàn, sau đó mới ngồi xuống, ý bảo cô có thể tiếp tục nói.

“Em chuẩn bị sẽ đi hôm nay.” Cố Ninh nói.

“Không cho phép.” Quý Cửu Trạch nói xong sau đó lại vô cùng tự nhiên hỏi: “Mới vừa cơm nước xong, muốn xuống dưới đi dạo một chút trong viện không?”

Cố Ninh ngẩng đầu lẳng lặng mà nhìn anh, một lúc lâu sau mới nói: “… Anh cũng không thể mãi giữ em ở bên này.”

Cô một chút cũng không vì Quý Cửu Trạch cự tuyệt mà kích động, chỉ là vô cùng bình tĩnh nói: “Bên kia còn có ba mẹ, bạn bè em… Còn có bạn bè của anh. Em cần phải gánh vác trách nhiệm. Lúc trước em vốn dĩ có thể lựa chọn ở lại thế giới này, xem những chuyện xảy ra ở thế giới kia đều trở thành một cơn ác mộng. Nhưng khi đó em không làm như vậy, nên hiện tại cũng sẽ không.”

Quý Cửu Trạch trước sau đều vô cùng an tĩnh nhìn Cố Ninh, thẳng cho đến khi Cố Ninh nói xong những lời này anh cũng không có phản ứng, giống như đang chờ đợi cái gì. Ngay lúc Cố Ninh lại chuẩn bị nói chút gì đó, thì tiếng cửa phòng bệnh được gõ vang lên.

Sau đó có người đẩy cửa tiến vào.

Cố Ninh nhìn thấy người tới sửng sốt một chút, người tới nhìn thấy Cố Ninh cũng sửng sốt một chút, hơn nữa cô ấy nhanh chóng thấy được quần áo bệnh nhân trên người Cố Ninh: “Cố Ninh? Cô làm sao vậy?”

Người tới có một mái tóc ngắn, chính là Lâm Đạt đã từng làm quen ở tổng bộ Lữ đoàn Năm Sao, tay trái cô ấy ôm một bó hoa lớn, tay phải kéo theo một cái rương màu đen đi đến, thuận tay khóa trái cửa lại, sau đó đem cái rương đặt trên mặt đất, nghe âm thanh phát ra, có vẻ đồ vật trong cái rương này vô cùng nặng.

Cô ấy đi tới quan tâm hỏi: “Cô không sao chứ?” Rồi đặt hoa lên bàn: “Tôi không biết là cô nằm viện, xảy ra chuyện gì sao?”

Cố Ninh nói: “Tôi không sao, chỉ là không cẩn thận nên té ngã một cái, đã tốt rồi. Cô tới để tìm đội trưởng à.” Cô nhìn về phía Quý Cửu Trạch, xem ra Quý Cửu Trạch chính là biết Lâm Đạt sẽ tới, cho nên mới không tiếp tục cái đề tài kia với cô, Lâm Đạt trợn trắng mắt: “Còn không phải sao, tôi vì một cú điện thoại của Quý đội mà ngay cả cơm cũng chưa ăn đã chạy tới đây.” Cô ấy liếc Quý Cửu Trạch nói: “Xem như phí công vất vả, một bữa cơm cũng không thể thiếu nhỉ?!”

“Tôi tin tưởng Thất ca sẽ rất vui lòng mời cô dùng chung bữa tối.” Quý Cửu Trạch nói: “Hiện tại cô có thể đi ăn cơm, đồ ăn ở nhà ăn trong bệnh viện cũng không tệ lắm.”

Lâm Đạt vừa mới chuẩn bị ngồi xuống liền nghe thấy Quý Cửu Trạch nói lại lập tức đứng lên, trừng mắt nhìn Quý Cửu Trạch một cái, sau đó nửa thật nửa giả nói với Cố Ninh: “Cố Ninh, tôi thật sự không biết mỗi ngày cô cùng anh ta ngây ngốc làm việc chung như thế nào, trên tinh thần tôi phải tỏ ra đồng tình sâu sắc với cô. Tôi đây đi trước.”

Cố Ninh mỉm cười nói: “Gặp lại sau. Cảm ơn hoa của cô.”

Lâm Đạt tiêu sái đưa lưng về phía cô vẫy vẫy tay, sau đó cứ như vậy đi mất.

Ánh mắt Cố Ninh vô cùng tự nhiên chuyển từ cửa xuống cái rương toàn màu đen mà Lâm Đạt để lại trên mặt đất, nhưng cũng không mở miệng hỏi.

Quý Cửu Trạch đứng lên đi qua, nhấc cái rương lại đây, sau đó đặt lên bàn cơm trước mặt Cố Ninh, lúc cái rương được đặt lên bàn thì phát ra tiếng loảng xoảng, anh giải mật mã, sau đó đi đến một bên ý bảo Cố Ninh tự mình mở cái rương ra.

Cố Ninh do dự mà xốc cái rương lên, lúc nhìn thấy đồ vật bên trong cái rương thì cô có chút nghẹn họng nhìn trân trối.

Trong rương đặt hai khẩu súng và một bộ phận giảm thanh, cùng với từng hàng đạn được bày biện vô cùng chỉnh tề.

Cố Ninh kinh ngạc nhìn Quý Cửu Trạch: “Đây là……”

Quý Cửu Trạch nhìn cô, nhàn nhạt nói: “Anh nói rồi, anh đủ hiểu rõ em. Chỉ là anh cần một chút thời gian để chuẩn bị cho em một ít đồ vật, để em có thể an toàn trở lại trấn.”Anh nói: “Phòng bệnh này vô cùng an toàn, nếu không được em cho phép, thì sẽ không có ai được phép tiến vào, em có thể yên tâm biến mất, sẽ không bị bất kỳ kẻ nào phát hiện.”

Cố Ninh ngơ ngẩn nhìn anh nói không nên lời.

Quý Cửu Trạch tiến lên phía trước một bước, duỗi tay ôn nhu ôm Cố Ninh còn đang ngẩn ngơ vào lòng, chiều cao của anh vừa lúc để cằm anh đặt trên đỉnh đầu cô, anh nói: “Chỉ cần ngày mai lúc 9 giờ em có thể đúng giờ gọi điện cho anh.”

Cố Ninh ở trong lòng anh gật gật đầu, tràn đầy cảm động trong lòng, cô chôn đầu ở ngực anh rầu rĩ nói: “Cảm ơn anh.”

“Không cần cảm ơn anh.” Quý Cửu Trạch nhàn nhạt nói: “Tất cả những thứ này đều là thủ đoạn dùng để lấy lòng em.”

Cố Ninh sửng sốt một chút, sau đó khóe miệng hơi cong lên: “Ừ, rất thành công.”

Quý Cửu Trạch hơi ngẩn ngơ, sau đó đuôi mắt hơi cong, trong mắt cũng nhiễm ý cười nhàn nhạt, nhưng giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ: “Trong dự kiến.”

…..

“Anh thật sự muốn tận mắt nhìn thấy em đi sao?” Cố Ninh hỏi lại lần nữa.

Quý Cửu Trạch nói: “Thời điểm lần đầu tiên ở bên kia không được nhìn thấy kỹ, lần này là cơ hội khó có được.”

“Được thôi.” Cố Ninh một tay nhấc cái rương nặng lên, sau đó cười tươi với Quý Cửu Trạch, nụ cười tươi này nở rộ nháy mắt, cả người Cố Ninh đột nhiên biến mất—— Quý Cửu Trạch nhìn Cố Ninh biến mất ở trước mắt, giống như trước nay đều chưa từng xảy ra, một lúc lâu sau anh mới chậm rãi ngồi xuống, biểu tình bình tĩnh, giống như cái gì cũng chưa phát sinh.

Cố Ninh trở lại không gian, nghĩ đến Quý Cửu Trạch, nỗi lòng vẫn có chút khó bình thản được, một lát sau mới ngồi xổm xuống, lấy ra hai khẩu súng từ trong rương rồi gắn bộ phận giảm thanh lên, băng chứa đầy đạn, sau đó thay quần áo, cầm đạn nhét đầy túi, hít sâu một hơi sau đó mới từ cánh cửa đen phía sau đi ra ngoài.

Đàn tang thi tụ tập ở chỗ này không biết đã du đãng đi đâu, thi thể tang thi bị cô chém giết nằm đầy đất lại còn tản ra mùi tanh tưởi dày đặc ở chỗ đó, phía xa là con sói biến dị bị gặm ăn chỉ còn lại thi thể trơ xương, Cố Ninh đi qua, nhặt tinh hạch màu xanh lục lăn trên mặt đất lên rồi cất vào trong túi, sau đó trong bóng đêm đi ngược về hướng đã đến.

Thời gian bên này là 7 giờ sáng, đã trôi qua một ngày, dựa theo ước định của bọn họ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì lúc này có lẽ Hạ Cùng đã an toàn tới trấn.

Cố Ninh nhanh chóng tìm thấy cái xe vận tải nhỏ của mình được đỗ ở ven đường, tay phải trống không, chìa khóa xe liền xuất hiện ở tay cô, đáng được ăn mừng chính là, hình như không gian lại thuận buồm xuôi gió lần nữa.

Cố Ninh trước tiên lấy vật tư trong không gian ra rồi nhét đầy vào thùng xe ở phía sau, sau đó mới khởi động xe chạy về hướng trấn.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 161"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

CÓ THỂ BẠN THÍCH

khac-cot.jpg
Khắc Cốt
24 Tháng mười một, 2024
16-nam-10-tuoi-1-lan.jpg
16 Năm, 10 Tuổi, 1 Lần
26 Tháng mười một, 2024
bi-toan-dia-cau-duong-nguoi-trong-sach-duong-convert.jpg
Bị Toàn Địa Cầu Đương Người Trong Sách Dưỡng Convert
20 Tháng mười một, 2024
ga-vai-ac.jpg
Gả Vai Ác
2 Tháng 12, 2024

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online