Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Home
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog
  • Chính sách bảo mật
  • CoHet
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Manga
  • Trang Mẫu
  • Truyện full
  • Truyện hot
  • Truyện mới
  • User Settings
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thế Giới Song Song - Chương 158

  1. Home
  2. Thế Giới Song Song
  3. Chương 158
  • 10
Prev
Next

Chương 158: Bị cắn hay bị biến thành tang thi

Làn da bị móng vuốt của con sói biến dị rạch một đường, trong nháy mắt Quý Cửu Trạch cảm giác được một trận đau nhức ở da thịt bên má phải, mười phút sau anh cảm thấy vết thương bắt đầu nóng lên, từ trong miệng của Dịch Thiếu Khanh anh đã vô số lần nghe được bệnh trạng sau khi bị lây nhiễm, đầu tiên là nóng lên, sau đó móng tay bị vỡ ra hoặc là miệng vết thương bị cắn bắt đầu biến thành màu đen, hư thối, tròng mắt có tơ máu chuyển động… Anh đã bị nhiễm.

Khủng hoảng, sợ hãi hoặc tuyệt vọng, lẽ ra những cảm xúc này sau khi anh bị lây nhiễm nên sinh ra nhưng anh lại không có chút nào, chỉ có chút mờ mịt. Có điều vào lúc này, khi anh nhìn thấy Cố Ninh lặng im mà rơi lệ, thì Quý Cửu Trạch bỗng nhiên sinh ra một chút cảm xúc đau khổ, đây là một loại cảm xúc khiến anh cảm thấy có chút xa lạ. Từ nhỏ tính cách của anh đã đạm bạc, hình như cảm thấy so với người bình thường về mặt cảm xúc thì trì độn hơn rất nhiều, không phải là không biểu hiện hỉ nộ, mà phần lớn thời gian anh cũng không có hỉ nộ gì.

Anh dẫn dụ con sói biến dị rời đi, chỉ cảm thấy có lẽ đây là chuyện anh phải làm. Anh không ngờ Cố Ninh sẽ trở lại tìm anh, chỉ là anh có chút vui mừng, rốt cuộc cũng có người đi cùng anh trên đoạn đường cuối cùng của sinh mệnh trong chốc lát cũng tốt rồi, hơn nữa còn là người không làm anh chán ghét.

Chẳng qua, vì sao cô lại khóc chứ? Khóc thương tâm như vậy.

Quý Cửu Trạch không có quá nhiều thời gian để suy nghĩ, anh nhặt quần áo rơi xuống đất lên rồi đặt lên đầu Cố Ninh một lần nữa, nói: “Đi theo tôi.”

Sau đó anh lôi kéo Cố Ninh tiếp tục luồn lách ra bên ngoài, bởi vì đã bị nhiễm cho nên anh cũng không sợ bị tang thi cào, trực tiếp duỗi tay đem tang thi chặn đường phía trước đẩy sang một bên, những tang thi này phần lớn đều sẽ không có phản ứng gì.

Bởi vì có quá nhiều tang thi, cho dù con sói biến dị có mạnh như thế nào thì cũng phải bị làm cho châm lại, nhưng hai người Quý Cửu Trạch cùng Cố Ninh không thể đi nhanh hơn nên khoảng cách giữa bọn họ vẫn luôn được rút ngắn lại.

Cố Ninh cảm giác tay của Quý Cửu Trạch rất nóng, càng ngày càng nóng… Bất luận là miệng vết thương biến thành màu đen hay là tròng mắt có tơ máu chuyển động thì đều chứng minh anh đã bắt đầu chuyển hóa, chưa cần đến mười phút, anh sẽ lập tức bị nhiệt lượng càng ngày càng cao trong thân thể thiêu chết trong khi đang sống sờ sờ, sau đó biến thành một cái xác không hồn…

“Đi vào tìm một chỗ trốn đi.” Quần áo trên đầu Cố Ninh đột nhiên bị xốc lên, sau đó đã bị Quý Cửu Trạch nhét vào một góc trong cửa.

Cố Ninh duỗi tay túm chặt góc áo của anh, nước mắt tích trong mắt còn chưa tan, vì khóc nên giọng nói ẩn ẩn phát run: “Anh muốn đi đâu?”

Quý Cửu Trạch sửng sốt một chút, sau đó xoay người lại, bỗng nhiên làm một động tác ngoài dự đoán của người khác, anh duỗi tay, khẽ ôn nhu vuốt ve sườn mặt của Cố Ninh, đôi mắt buông xuống nhìn Cố Ninh chăm chú, thấp giọng nói: “Trốn kỹ ở bên trong. Chờ sau khi con sói biến dị đi rồi, thì cô đi ra.” Sau đó lộ ra một nụ cười ôn nhu nhất mà anh có thể làm được, ngay sau đó đè then cửa, cưỡng chế đóng cửa lại, nhìn thoáng qua hướng con sói biến dị đang chạy nhanh lại đây, rồi hướng tới một chỗ mà chạy tới.

Không biết vì sao, dù biết rõ bản thân sẽ chết, nhưng lúc này anh lại vô cùng bình tĩnh, thậm chí anh bắt đầu hưởng thụ gió đêm lạnh lẽo. Bước chân của con sói biến dị ở phía sau càng ngày càng gần, Quý Cửu Trạch dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy, lục phủ ngũ tạng của anh như bị lửa thiêu cháy, nhưng điều này lại không ảnh hưởng chút nào tới tốc độ của anh, cứ như đang thiêu đốt sinh mệnh cuối cùng.

Quý Cửu Trạch biết, con sói biến dị bị dẫn đi càng xa, thì Cố Ninh càng an toàn, cô thông minh như vậy, nhất định có thể an toàn trở lại trấn.

Không biết chạy bao lâu, anh bắt đầu ho khan kịch liệt, xương cốt cả người đều bắt đầu đau đớn, tốc độ dưới chân càng ngày càng chậm, thân mình càng ngày càng cứng, thẳng cho đến khi rốt cuộc không chạy được nữa. Anh bị vướng vào thi thể của tang thi té ngã trên đất, anh vừa ho vừa đem thân mình gian nan lật qua, nằm ngửa mặt lên, thở phì phò từng ngụm từng ngụm, cảm giác mỗi một lần hô hấp, trong cổ họng giống như bị dao nhỏ nạo ở bên trong, cả người, lại không không biết ở đâu càng đau đớn…

Anh nằm trên mặt đất lạnh băng, híp mắt nhìn bầu trời đêm đen nhánh, bên tai đã vang lên tiếng bước chân của con sói biến dị đang chậm rãi đi dạo tới, anh bình tĩnh chờ đợi thời khắc tử vong, lại nhịn không được mà nghĩ đến việc bị biến thành tang thi hay là bị sói biến dị xé thành từng mảnh nhỏ thì cái nào thảm hại hơn. Từng hình ảnh trong cuộc đời hiện lên ở trong đầu giống như phim điện ảnh, hình ảnh thoáng hiện lên. Cuối cùng dừng lại ở hình ảnh Cố Ninh đang chảy nước mắt trên gương mặt tái nhợt, anh bỗng nhiên suy yếu kéo khóe miệng, cười một chút, sau đó nhẹ nhàng mà khép mi mắt lại.

Con sói biến dị phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp từ trong cổ họng đã gần trong gang tấc, Quý Cửu Trạch lại nằm trên mặt đất không nhúc nhích, giống như đã chết.

Con sói biến dị chậm rãi đi dạo đến gần, đồng tử của nó hiện lên một tia cảnh giác, người này vô cùng xảo trá, buổi tối hôm nay đã khiến cho nó lỗ nặng vài lần, một vết thương dài gần một mét do đao gây ra kéo dài từ cổ đến bụng của nó chính là do người này ban tặng nên mặc dù Quý Cửu Trạch cứ nằm trên mặt đất như vậy, thì nó cũng không dám mất cảnh giác. Nó đi vòng quanh Quý Cửu Trạch một vòng, cuối cùng xác định được người này đã bị trọng thương, nó chậm rãi tiến tới, sau đó mở cái mồm to đầy răng nanh rồi cắn xuống đầu Quý Cửu Trạch!

Con sói biến dị phun ra hơi thở nóng bỏng tanh hôi trong miệng đã bổ nhào vào mặt anh, Quý Cửu Trạch vẫn không nhúc nhích, lửa trong thân thể đã đốt tới đầu óc, không biết bị con sói biến dị cắn vào đầu một ngụm có đau hay không, tuy nhiên, đau đớn trong dự đoán lại chậm chạp không đến. Lông mi Quý Cửu Trạch run vài cái, sau đó vô cùng gian nan mở đôi mắt ra.

Phản chiếu trong mắt chính là cái miệng rộng gần trong gang tấc của con sói biến dị, nhưng khi anh liếc mắt một cái thì thấy dây thừng ở hai bên khóe miệng của con sói biến dị. Đồng tử của anh chuyển động một chút, phảng phất có chút không dám tin tưởng, sau đó gian nan nâng mí mắt như nặng ngàn cân theo dây thừng nhìn lên trên, sau đó nhìn thấy Cố Ninh đang đứng trên lưng con sói biến dị, trong tay túm hai đầu dây thừng, bởi vì dùng sức quá mức, mà đốt ngón tay bắt đầu trở nên trắng bệch, sau đó anh nghe thấy Cố Ninh hô: “Tôi sẽ không để anh chết!” Anh nghe thấy Cố Ninh như hao hết toàn lực mà hét, sau đó cái miệng rộng gần trong gang tấc của con sói biến dị kia đã bị sợi dây thừng phía sau thít chặt miệng nó túm đi! Bị cường ngạnh túm lùi về phía sau vài bước, rời khỏi phía trên thân thể Quý Cửu Trạch.

“Grzzz!” Con sói biến dị phảng phất như chịu sỉ nhục thật lớn, phẫn nộ tru lên một tiếng sau đó bắt đầu rung lắc kịch liệt, ý đồ muốn hất Cố Ninh khỏi lưng mình, nhưng Cố Ninh lại trực tiếp ngồi trên lưng nó, trong tay gắt gao túm chặt hai đầu dây thừng, mặc nó rung lắc như thế nào thì vẫn gắt gao mà dán trên người nó giống như một khối thuốc dán.

Con sói biến dị quăng vô số lần cũng không thể đem Cố Ninh từ trên lưng ngã xuống, quả thực giận dữ vô cùng! Hơn nữa con người kia còn cưỡi trên người nó! Nó cảm thấy bản thân đã chịu vũ nhục cực lớn! Nó cuồng nộ gào lên! Con ngươi nhìn chằm chằm vật kiến trúc cách đó không xa, điên cuồng trong mắt chợt lóe lên, sau đó không chút do dự mà vọt tới vật kiến trúc kia! Thời điểm Cố Ninh ý thức được nó muốn làm gì, thì thân mình của nó đã bay lên không, xoay lưng đem Cố Ninh tàn nhẫn đụng vào tường phía trước! Lần này nếu như đụng phải, Cố Ninh ít nhất cũng sẽ bị ném cho xương cốt vỡ vụn, thảm hại hơn chính là trực tiếp bị đâm chết.

Trong nháy mắt khi sắp bị đụng vào trên tường, Cố Ninh xoay cả người xuống, bị lực quán tính thật lớn mang theo, đụng thật mạnh vào bên cạnh mặt tường, phía sau lưng đau nhức một trận.

Con sói biến dị hung hăng đánh vào bên cạnh tường, gần như làm mặt tường chấn động một chút, sau đó nó ném rớt dây thừng trong miệng rồi chậm rãi đứng lên, quay đầu nhìn thẳng Cố Ninh bên này, cả người tản ra hơi thở nguy hiểm cực độ, Cố Ninh đã chọc giận nó hoàn toàn!

Cố Ninh thở hổn hển dựa vào tường đứng lên, ngực nhỏ phập phồng, đôi mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm con sói biến dị nhưng cũng không có nửa phần lùi bước, thậm chí còn mang theo tư thái liều chết, điên cuồng cùng hung ác, phảng phất như bị chọc giận hoàn toàn, cả người tản mát ra một loại khí thế không thua con sói biến dị một chút nào! Sau đó cô lại rút ra trường đao, dưới chân vừa giẫm! Phóng như điên tới chỗ con sói biến dị! Nếu không phải điên, thì sao cô lại muốn trực tiếp đối đầu với con sói biến dị!

Con soi biến dị thấy Cố Ninh không những không lùi bước, mà còn vọt thẳng lại đây thì đồng tử chợt co lại thật nhỏ như châm chọc, nó thế mà cảm giác được hơi thở nguy hiểm giống với gã đàn ông kia từ trên người của con người thoạt nhìn vô cùng nhỏ yếu này!

Cố Ninh một đường phóng tới, khi vọt tới gần dưới chân cô dùng sức khiến cả người bay lên, một chân đạp lên mặt tường, lại từ trên cao nhảy vượt qua con sói biến dị, sau đó đôi tay nắm đao hung hăng mà chém xuống đầu con sói biến dị!

…

Cả người Cố Ninh bị hất quăng ra xa! Quay cuồng vài vòng trên mặt đất, sau đó mới dừng lại được, quần áo trét nội tạng tang thi đã bị cô ném đi, áo khoác lông màu hồng nhạt trên người đã bị xé rách vài đường, dính đầy tro bụi, gần như nhìn không ra nguyên dạng. Khuỷu tay Cố Ninh chống trên mặt đất, chống đỡ nửa người trên lên, thở hổn hển nhìn con sói biến dị cả người đầy máu cách đó không xa đang chậm rãi đi tới bên này.

“Cố Ninh, lại đây.” Quý Cửu Trạch nằm ở đằng sau cách Cố Ninh chưa đến hai mét đột nhiên cất tiếng, giọng nói nghẹn ngào đáng sợ.

Cố Ninh nhìn thoáng qua người đã chắc chắn bản thân có lẽ phải chết nên một chút cũng không vội, so với con sói tang thi muốn giết chết cô, chậm rãi dịch ra đằng sau.

“Xem ra chúng ta phải chết cùng một chỗ.” Quý Cửu Trạch nghiêng đầu nhìn Cố Ninh chật vật, nhẹ giọng nói, anh đã cảm giác được thần trí của bản thân đang dần dần bị ăn mòn. Cho dù không chết trong miệng của con sói biến dị, thì cũng sẽ biến thành tang thi, hai kết quả này, không thể nói rõ cái nào càng khiến người ta khó có thể tiếp thu được một chút.

Cố Ninh rốt cuộc dịch đến bên cạnh anh, khuỷu tay buông lỏng, sau đó cô nằm xuống, dựa vào ngực trái của anh, cô muốn nói gì đó, nhưng mới vừa mở miệng, trong cổ họng liền dâng lên một cổ tanh ngọt, cô mạnh mẽ nuốt nó xuống, sau đó cười nói: “Anh nói xem biến thành tang thi tốt hơn hay bị sói biến dị một ngụm cắn chết sẽ tốt hơn.”

Trong cổ họng Quý Cửu Trạch như có lửa thiêu, mỗi lần nói một chữ đều như bị dao nhỏ cắt, nhưng anh vẫn mở miệng nói: “Chưa chắc là một ngụm cắn chết.”

Đúng vậy, bị hai nhân loại khiến cho con sói biến dị chật vật như vậy, làm sao sẽ dễ dàng liền cắn chết Cố Ninh như vậy, ít nhất cũng phải tra tấn một phen rồi mới chậm rãi nuốt ăn.

Cố Ninh không nói gì.

Mặc dù đến lúc này, Quý Cửu Trạch cũng không nói được lời an ủi gì, có điều nghĩ đến việc phải bị con sói biến dị một ngụm lại một ngụm cắn xé thịt trên người mình, thì Cố Ninh vẫn có chút không rét mà run.

“Sợ hãi?” Quý Cửu Trạch nói: “Còn sức lực không? Trên eo tôi có một khẩu súng, bên trong chỉ có một viên đạn…” Anh ngừng trong chốc lát mới gian nan nói: “Vốn định để lại cho bản thân, nhưng hiện tại tôi không còn sức nữa… Tặng cho cô vậy.”

Cố Ninh sờ soạng hông anh một chút, quả nhiên lấy ra được một khẩu súng.

“Cô không nên tới.” Quý Cửu Trạch lại nói.

“Đây là lần thứ ba trong buổi tối hôm nay anh nói với tôi những lời này.” Cố Ninh làm như oán giận anh dong dài, đồng thời nắm khẩu súng ở trong tay, nhưng không có nhắm vào mình, mà nâng lên nhắm ngay con sói biến dị.

“Một phát không bắn chết nó được. Lãng phí.” Quý Cửu Trạch tốt bụng nhắc nhở.

“Tôi cao hứng.” Cố Ninh nói, sau đó không chút do dự bóp cò súng.

Pằng một tiếng, tiếng súng vang lên.

Quý Cửu Trạch híp mắt nhìn viên đạn bắn vào trước ngực con sói biến dị, nói: “Cô xem, tôi đã nói rồi.”

“Tôi nói, tôi cao hứng.” Cố Ninh ném khẩu súng sang một bên, thay đổi tư thế nằm cho thoải mái, sau đó giống như Quý Cửu Trạch, híp mắt nhìn con sói biến dị kia bị một phát súng bất thình lình bắn trúng mà lại bị chọc giận lần nữa, điên cuồng phóng nhanh sang bên này, nhưng ngay lúc gương mặt dữ tợn của con sói biến dị dần dần phóng đại trong mắt, Cố Ninh vẫn không nhịn được sợ hãi mà nhắm hai mắt lại… mà Quý Cửu Trạch, trước khi Cố Ninh nhắm mắt lại, cũng đã hao phí tia sinh lực cuối cùng, một nhịp tim đập mỏng manh cuối cùng cũng hoàn toàn ngưng lại, lặng yên khép lại mi mắt.

Hơi thở tanh hôi nóng bỏng làm người ta hít thở không thông ập vào mặt, con sói biến dị mở rộng miệng của nó ra, hung hăng mà cắn xuống đầu Cố Ninh!

Nhưng vào lúc này!

Một luồng ánh sáng màu vàng không hề dự liệu lặng yên xẹt qua…

Ngay sau đó, một tiếng gấu khổng lồ tức giận vang lên!

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 158"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

CÓ THỂ BẠN THÍCH

buong-rem-pha-le.jpg
Buông Rèm Pha Lê
29 Tháng mười một, 2024
can-anh-trang.jpg
Cắn Ánh Trăng
6 Tháng 12, 2024
sau-khi-bi-xa-xa-chan-nuoi.jpg
Sau Khi Bị Xà Xà Chăn Nuôi
29 Tháng mười một, 2024
hoa-no-roi-minh-khai-da-hop
Tập Truyện Ngắn Hoa Nở Rồi
6 Tháng 9, 2024

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online