Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Home
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog
  • Chính sách bảo mật
  • CoHet
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Manga
  • Trang Mẫu
  • Truyện full
  • Truyện hot
  • Truyện mới
  • User Settings
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Thế Giới Song Song - Chương 156

  1. Home
  2. Thế Giới Song Song
  3. Chương 156
  • 10
Prev
Next

Chương 156: Chỉ mong bình an

Chớp lấy thời cơ này, Hạ Cùng té lộn nhào, trốn vào phía sau trạm giao thông công cộng ven đường, bởi vì quá mức khẩn trương mà trái tim đập mạnh trong lồng ngực.

Cố Ninh không đi tìm xem Quý Cửu Trạch đang ở chỗ nào, nhưng biết được Quý Cửu Trạch không rời đi, tâm trạng vốn dĩ đang khẩn trương của cô chậm rãi bình tĩnh lại, vững vàng nâng báng súng, tiếp tục nhắm ngay con thú biến dị đang lâm vào cuồng nộ. Cô thấy hai con mắt màu xanh lục sâu thẳm của con thú biến dị kia đột nhiên biến thành màu đồng, bỗng nhiên nhìn chằm chằm về phía bên này!

Bại lộ rồi! Trong lòng Cố Ninh trầm xuống.

Giây tiếp theo quả nhiên con sói biến dị kia liền điên cuồng chạy về hướng bên này!

Hình thể của nó lớn gấp năm sáu lần so với một con sói bình thường, cái đầu còn lớn hơn đầu ngựa, tốc độ của sói vốn dĩ rất nhanh, huống chi là sói biến dị, vừa mới còn ở trên một con đường khác, trong chớp mắt đã phóng tới phụ cận, có thể thấy được lúc nãy khi nó truy đuổi Hạ Cùng, căn bản không dùng toàn lực, chỉ mới như mèo vờn chuột. Nếu vừa rồi nó dùng toàn lực, chỉ sợ Hạ Cùng chưa chạy được hai bước đã bị một phát cắn chết! Lúc này trên người nó trúng hai vết thương, trong cơn giận dữ, chỉ muốn tìm ra được người làm nó bị thương rồi xé nát, đâu còn cần giữ lại sức làm gì!

Con sói biến dị nhanh chóng phóng tới dưới tàng cây, lao lên trên cây, dựa vào lực chân trước, giẫm một phát đã tới dưới chân Cố Ninh, chỉ cách nhau khoảng một cánh tay! Thân cây bị nó va chạm như vậy khiến cô đang đứng trên nhánh cây lập tức đong đưa một trận! Cố Ninh sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, vội vàng bắt lấy một cành cây khô mọc lan ra để ổn định thân thể, sau đó chỉa họng súng xuống dưới nhắm ngay đầu sói mà bắn!

Con sói biến dị kia như biết được sự lợi hại của viên đạn, nhìn thấy họng súng của Cố Ninh thì nhảy sang bên cạnh, nhảy lên một cái đã tránh được đường bắn của viên đạn nên nó vòng ra đằng sau cây đại thụ, lui ra phía sau vài bước rồi đột nhiên nhảy một cái lên trên cây! Cố Ninh đứng trên hai cành cây khô, ở giữa hai chân cách nhau một cành cây khô khoảng một mét, tạo thành một chữ mã giữa không trung, sau khi ổn định thân mình cũng không kịp nhắm chuẩn mà bắn loạn xạ xuống phía dưới!

Sói biến dị chỉ có thể quay đầu nhảy xuống cây đại thụ, nhưng nó cũng không dễ dàng từ bỏ, vòng quanh cây đại thụ, chậm rãi đi dạo từng bước, con thú đi tới đi lui tìm kiếm Cố Ninh, tựa như nghĩ được biện pháp tốt hơn, vì sao không đem con người đáng giận này đùa giỡn rồi sau đó chén sạch.

Lưng Cố Ninh dựa trên thân cây, cô đã không còn nhìn thấy con sói biến dị kia, nhưng cô biết, nó nhất định còn chưa rời đi, chỉ đang tìm thời cơ thích hợp để kéo cô từ trên cây xuống. Súng của cô không có bộ phận giảm thanh, vốn dĩ chưa đến lúc cần thiết thì cô cũng không muốn dùng súng, chỉ là vừa rồi nghìn cân treo sợi tóc, cô lại không biết Quý Cửu Trạch núp ở chỗ tối, nổ súng một cái lập tức bại lộ vị trí của mình, hơn nữa tiếng súng chắc chắn sẽ kinh động tới đám tang thi ở bốn phương tám hướng.

Đến lúc đó ngay cả khi con sói biến dị đi rồi thì cô cũng sẽ bị vây chết ở trên cái cây này bởi đám tang thi nghe thấy tiếng mà tới…

Cô cần phải nhanh chóng đem con sói biến dị này giải quyết cho xong, nếu không gian của cô còn có thể mở ra, dù mạo hiểm có nguy cơ bị Quý Cửu Trạch phát hiện thì cô cũng phải đem con sói biến dị thu vào trong không gian giống như con gấu đen lần trước, có điều mấu chốt là bây giờ không gian không mở ra được, dị năng cũng không dùng được, đến nửa điểm biện pháp cô cũng không có.

Hạ Cùng từ đằng sau của trạm giao thông công cộng nhô đầu ra nhìn về phía đối diện, đôi mắt dần quen bóng tối cũng có thể mơ hồ thấy được một ít vật, gần như có thể xác định được con sói biến dị kia hướng về phía Cố Ninh. Anh ta cũng nghe thấy tiếng súng vang lên, tự nhiên biết được Cố Ninh vì cứu cậu ta nên mới nổ súng. Nhìn thấy bóng dáng của tang thi, bởi vì khẩn trương, ngực anh ta phập phồng kịch liệt, đồng thời não cũng đang nhanh chóng chuyển động, vắt hết óc suy nghĩ phải trợ giúp Cố Ninh hiện tại đang trong khốn cảnh như thế nào.

Mà Quý Cửu Trạch, sau khi bắn một phát súng kia thì không có thêm động tĩnh gì.

Mặt đất dưới tàng cây đã bắt đầu tụ tập một vài tang thi, bình thường khớp xương của tang thi cứng đờ, không thực hiện được động tác leo cây có độ khó cao cho nên tất cả đều chen chúc ở dưới gốc cây, ngửa đầu hướng lên trên, không ngừng cào thân cây. Nhưng tứ chi của tang thi tiến hóa so với tang thi bình thường thì linh hoạt hơn nhiều, mà cái cây này cũng không quá cao, tang thi tiến hóa chỉ cần bò lên trên một chút là có thể leo lên được. Cố Ninh đứng trên nhánh cây cao nhất, đã không còn phải sợ kinh động tới tang thi, không ngừng nổ súng xuống tang thi tiến hóa đang bò lên trên ở phía dưới.

Đạn của cô đều ở trong ba lô, mà ba lô của cô trong lúc nóng lòng xuống xe chạy trốn cộng thêm phải lôi Hạ Cùng ra khỏi xe nên không kịp lấy, vẫn còn ở trong xe. Súng có có tổng cộng ba mươi viên đạn, hiện tại chỉ còn lại hơn mười viên, tang thi phía dưới bao vây càng ngày càng nhiều, như là một buổi tụ hội của tang thi.

Cố Ninh một lần nữa để súng ra sau lưng, cần phải tiết kiệm đạn, lúc xuống dưới còn phải dùng để đối phó với con sói biến dị đang núp ở chỗ tối. Cô thả người nhảy lên một cành cây khô ở phía dưới, hai tay bám vào mặt trên của cành cây khô, tung cả người lên đá một cú đem hai con tang thi tiến hóa hình vừa mới bò lên rớt xuống dưới, trực tiếp ngã xuống đàn tang thi! Hai chân vững vàng mà đứng thẳng trên cành cây có chiều rộng không bằng một bàn tay, Cố Ninh rút đao, hai tay vừa di chuyển mũi đao nháy mắt vung ra, chỉ dùng trường đao, nhảy sang một cành khô khác cắt ngang qua, chuẩn xác cắt đứt cổ của con tang thi bên kia, khiến nó ngã ngửa người về phía sau, đầu tiên là vướng vào thân cây phía dưới sau đó mới từ trên thân cây ngã xuống đàn tang thi.

Cố Ninh một tay bắt lấy một cành cây khô, di chuyển về phía trước, vững vàng mà dừng trên một cành khô của một cây đại thụ khác, hai tay nắm đao dùng sức chém xuống một nhát! Mũi đao liền mạnh mẽ cắm vào trên đỉnh đầu của tang thi! Bổ, chém, thọc! Binh khí dài hơn một mét, lạnh băng mà cứng rắn ở trong tay của Cố Ninh linh hoạt như một con rắn, cành cây khô sinh trưởng xung quanh cũng không ảnh hưởng tới khả năng phát huy của cô, mỗi một động tác tựa hồ như đều trải qua tính toán chính xác, chuẩn xác vòng qua cành khô, dừng ở trên người tang thi, nhưng động tác sử dụng trường đao của cô lại quá mức uyển chuyển, uyển chuyển đến mức không có một tia trì trệ, tùy ý huy động phảng phất như ở một cái sân to trống vắng không có những cành cây khô cản trở.

Từng con tang thi bò lên trên, lại từng con bị quăng ngã xuống dưới.

Động tác Cố Ninh nhanh nhẹn, linh hoạt nhảy lên trên dưới trái phái những cành cây khô mọc lan tràn, nếu có người thấy được một màn này, nhất định sẽ vì những động tác nhảy lên lớn mật đó của Cố Ninh mà kinh hồn táng đảm, chỉ cần nơi đặt chân chếch đi nửa phân thì Cố Ninh sẽ có khả năng đạp hụt chân, mà phía dưới chính là đàn tang thi đang giương miệng rộng chờ cắn xé cô thành từng mảnh nhỏ. Nhưng biểu hiện của Cố Ninh lại phảng phất như từ nhỏ đã sinh hoạt trên cây, tựa hồ như trong lòng cô đều hiểu rõ mỗi một cành cây khô ở chỗ nào, cần phải nhảy bao xa mới đủ để có thể chuẩn xác dừng ở phía trên.

Mũi đao đâm vào từ cái miệng đang mở to ra của tang thi, vẫn luôn xuyên thẳng qua đỉnh đầu của nó, ghim chặt đầu nó vào sâu bên trong thân cây, Cố Ninh dùng sức một cái rút thanh đao ra, dùng đao nhẹ nhàng cạy bả vai của tang thi một cái, tang thi nghiêng ngã rơi xuống, vừa lúc nện vào đầu một con tang thi đang muốn bò lên trên, kéo nhau cùng rơi xuống dưới.

Tạm thời không có tang thi tiến hóa nào bò lên trên. Cố Ninh chớp lấy một chút thời gian đáng quý này, chạy nhanh dựa vào cành cây khô điều chỉnh hô hấp, cô không biết đã có bao nhiêu con tang thi rớt xuống, ba mươi con? Có khả năng còn nhiều hơn. Tang thi tiến hóa cũng không dễ giết giống như tang thi bình thường, ngay cả đầu cũng cứng hơn so với tang thi bình thường, cơ bắp trên cánh tay của cô đã bắt đầu căng cứng, vừa rồi vẫn không ngừng giết nên còn chưa cảm thấy, lúc này dừng lại, tay phải cũng đã bắt đầu hơi run rẩy. Cô kiên trì không được bao lâu, cúi đầu nhìn tang thi dưới gốc cây càng tụ càng nhiều, trong ba tầng, ngoài ba tầng vây quanh, tầng này đẩy tầng kia, nếu không phải cái cây này đủ lớn, chỉ sợ cái cây này cũng bị bọn chúng đẩy ngã. Cố Ninh cười khổ một chút, nếu không phải không gian giống như đang trêu người, lúc mở lúc đóng thì cô đã sớm trốn vào bên trong không gian rồi, chờ đàn tang thi tản đi thì cô lại nghênh ngang đi ra. Hiện tại lại chỉ có thể bị nhốt trên cây, không chỉ phải ứng phó với những con tang thi tiến hóa hình mà còn phải đề phòng con sói biến dị kia. Tuy rằng con sói biến dị kia thoạt nhìn đã không còn ở gần đây, nhưng Cố Ninh nhạy cảm cảm nhận con sói biến dị mang đến cho cô cảm giác nguy hiểm cực độ vẫn còn tồn tại, cô biết, nó nhất định còn núp ở một nơi nào đó, chờ đợi thời cơ thích hợp báo thù cho phát súng kia.

Lấy chỉ số thông minh của con gấu biến dị trong không gian thì những con thú biến dị này có được chỉ số thông minh cao hơn không ít so với trước kia, nói không chừng con sói biến dị này chính là đang chờ cô bị những con tang thi tiến hóa hình hao hết sức lực, sau đó trở ra chén bữa ăn có sẵn.

Mày muốn ăn, tao cố tình không cho mày ăn! Cố Ninh oán hận suy nghĩ. Cô sốc lại tinh thần rồi tiếp tục bò lên trên để tránh vị trí quá thấp bị con sói biến dị đột nhiên vụt tới đánh lén.

Thể lực tiêu hao quá nhiều, Cố Ninh ngồi nghỉ ngơi trong chốc lát, cảm thấy đã đói bụng thì lấy từ trong túi quần móc ra hai cây xúc xích, cắn mở giấy gói rồi bỏ nhanh vào miệng, sau đó bắt đầu mát xa bản thân để chuẩn bị cho hành động tiếp theo. Cô cúi đầu nhìn xuống phía dưới, những tang thi đó lúc trước bị tiếng súng hấp dẫn lại đây, hiện tại lại bị mùi vị trên người cô hấp dẫn mà tụ ở dưới gốc cây sẽ không dễ dàng tản đi, càng ngày càng tụ đông . Ngay cả Quý Cửu Trạch cùng Hạ Cùng muốn đến cứu cô, thì phải làm sao mới có thể vọt vào bên trong tường vây tang thi này đây?

Trừ phi nơi nào đó có động tĩnh lớn hơn mới có thể dẫn dụ đám tang thi này rời đi…

“Pằng!”

Nhưng vào lúc này! Một tiếng súng vang lên làm Cố Ninh hoảng sợ, tức khắc đứng thẳng dậy, tiếng súng này rất gần, không đợi cô phát hiện tiếng súng từ chỗ nào truyền đến, thì tiếng súng lại vang lên lần nữa! Theo sát tiếng súng vang lên chính là tiếng gào đau đớn của con sói biến dị cắt qua bầu trời đêm!

Sau đó Cố Ninh nhìn thấy con sói biến dị không biết từ nơi nào nhảy ra, phỏng chừng nó đã mai phục tốt, chỉ còn chờ ăn một bữa tiệc lớn, không nghĩ tới lại đột nhiên bị trúng một phát, trực tiếp tiến vào trạng thái cuồng nộ! Một đường đấu đá lung tung, trực tiếp đem đàn tang thi cắn nát nhừ, càng không biết đã dẫm chết bao nhiêu con tang thi “vô tội”, trực tiếp bỏ qua Cố Ninh mà trực tiếp hướng tới nơi tiếng súng kia vang lên, điên cuồng mà chạy vội qua đó! Cùng lúc đó, tiếng động cơ của ô tô cũng vang lên! Tiếng xe hướng nơi xa mà đi, thỉnh thoảng còn có vài tiếng súng! Đàn tang thi phía dưới bị thanh âm này hấp dẫn, lập tức xôn xao lên, chậm rãi quay đầu đi tới hướng tiếng súng bên kia.

Tiếng xe cùng với tiếng súng và tiếng rống giận của con sói biến dị càng ngày càng xa.

Cố Ninh mắt thấy tang thi ở phía dưới đều đi theo âm thanh phát ra, chỉ còn lại hai mươi mấy con ngoan cố, bám riết không tha, du đãng ở phía dưới. Người lái xe đem sói biến dị cùng tang thi dẫn đi là ai? Hạ Cùng? Hay là Quý Cửu Trạch?

Đúng lúc này, tiếng động cơ của xe vang lên, Cố Ninh đẩy cành lá phía trước ra, nhìn sang hướng bên kia, chỉ thấy một chiếc xe vận tải nhỏ lén lút lái lại đây, xe chạy đến dưới gốc cây, tang thi lập tức vây quanh nơi đó, từ cửa sổ xe chui ra một cái đầu người hô với Cố Ninh: “Cố Ninh! Mau xuống dưới!” Người nọ đúng là Hạ Cùng! Vậy người lái xe dẫn dụ con sói biến dị rời đi là Quý Cửu Trạch sao?

Cố Ninh lên xe hỏi, Hạ Cùng cũng nói: “May mắn Quý đội trưởng nghĩ ra được biện pháp này! Anh ấy dẫn dụ con quái vật biến dị kia cùng tang thi phía dưới rời đi, sau đó để tôi lén lút tới cứu cô. Tôi cũng chưa nhìn thấy con quái vật kia nấp ở đâu mà Quý đội trưởng đã phát hiện ra, đáng tiếc không thể một phát bắn chết nó!”

Cố Ninh hỏi: “Hai người đã kịp hẹn nhau ở đâu chưa?”

Hạ Cùng nói: “Xong rồi! Thời điểm chúng ta đi qua đây không phải đi ngang qua một trạm xăng dầu sao. Chúng tôi đã chọn nơi đó để hội hợp. Cô cứ yên tâm đi, Quý đội trưởng cũng không phải là người bình thường!”

Nhưng Cố Ninh một chút cũng không yên tâm, tuy nói rằng bản lĩnh của Quý Cửu Trạch rất lớn, nhưng rốt cuộc cũng không có dị năng. Con sói biến dị kia dưới tình huống khi cô không có dị năng mà đối đầu trực tiếp với nó, chỉ sợ chưa đến một phút đồng hồ thì cô sẽ bị xé nát! Quý Cửu Trạch tuy mạnh nhưng cũng vẫn là người, không nói bị xé nát, phàm là bị móng vuốt của nó cào phải một chút, sẽ có nguy cơ bị lây nhiễm, chỉ mong, chỉ mong anh bình an không có việc gì…

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 156"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

CÓ THỂ BẠN THÍCH

xuyen-den-van-me-ke-len-game-show-cham-con-bao-hong.jpg
Xuyên Đến Văn Mẹ Kế, Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng
6 Tháng 12, 2024
kien-truc-thuong-tang.jpg
Kiến Trúc Thượng Tầng
25 Tháng mười một, 2024
kho-bao.jpg
Khó Bảo
1 Tháng mười một, 2024
16-nam-10-tuoi-1-lan.jpg
16 Năm, 10 Tuổi, 1 Lần
26 Tháng mười một, 2024

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online