Thế Giới Song Song - Chương 155
Chương 155: Sói biến dị
Số lượng tang thi đông đúc khiến người ta phải sởn da gà, còn có tiếng bước chân kéo dài, tiếng lộc cộc giữa trời đêm yên tĩnh phá lệ rõ ràng. Gương mặt dữ tợn khủng bố của đám tang thi từ phố lớn ngõ nhỏ, chen chúc nhau đi tới, phần lớn thời gian chúng nó đều lang thang không có mục tiêu, tùy ý du đãng, nhiều lúc chỉ ở một chỗ đổi tới đổi lui, thẳng cho đến khi chúng nó ngửi được trong không khí mùi vị khiến dòng máu hôi thối, sền sệt trong cơ thể chúng nó sôi trào, mùi vị khiến chúng nó trở nên điên cuồng. Chúng sẽ theo bản năng đuổi theo, không chút do dự lần theo mùi vị mà đi tới, đồng thời khi ngửi được mùi vị, thần kinh não của chúng khó có thể ức chế được cảm giác đói khát tàn phá, khiến cho chúng phải tìm kiếm máu thịt mới mẻ để thỏa mãn khối thân thể hư thối này.
Mùi vị, ánh sáng cùng âm thanh.
Thần kinh não ở tang thi đều sẽ thay đổi vì hai chữ… đồ ăn.
Một tiếng phanh gấp cực kỳ chói tai cắt qua bầu trời đêm yên tĩnh —— cùng với tiếng kêu hoảng loạn của Hạ Cùng do hoảng sợ: “Quay xe quay xe! Mau quay xe!”
Mặt của một đám tang thi đang dán trên kính chắn gió phía trước, con mắt bên phải đã lòi cả ra, con mắt bên trái vẫn còn hoàn hảo, chậm chạp chuyển động qua trái qua phải, thoạt nhìn giống như đang đánh giá người trong xe, mà càng có nhiều tang thi đang quay đầu hướng sang bên này, vây quanh lại đây. Cố Ninh không đi nhìn bầy tang thi rậm rạp phía trước đang hướng tới bên này, đôi mắt nhìn chằm chằm kính chiếu hậu, đánh mạnh tay lái, chuyển xe lui về phía sau rồi lao nhanh ra đường, sau khi nhanh chóng lui được một khoảng cách thì mới đánh một vòng 180 độ, biến đuôi xe cọ ở trên tường thành một mảnh lửa lớn. Cô nắm chắc tay lái, sau đó nhấn mạnh ga, xe như một con cự thú phát uy, nổi giận gầm lên một tiếng rồi chạy bay như điên!
Hạ Cùng nằm liệt trên chỗ ngồi, cảm giác bên trong áo lông vũ tuôn ra một thân mồ hôi lạnh, vừa rồi nếu phản ứng chậm lại một chút, hiện tại chỉ sợ bọn họ đã bị vài trăm con tang thi vây chết ở trong xe. Không có dị năng dưới tình huống bị vây chết trong xe chật hẹp, trên cơ bản cũng chỉ có thể chờ chết.
Đây đã là khu công nghiệp thứ năm mà bọn họ tìm thấy, không phải bên trong đã bị dọn sạch, mà chính là bị tang thi chiếm lĩnh, vừa rồi còn xém chút nữa đâm vào ổ tang thi. Ngay cả Cố Ninh cũng có chút sợ hãi trong lòng, cảm thấy hôm nay vận khí của bọn họ không tốt.
Còn Quý Cửu Trạch thì nửa điểm nôn nóng cũng không thấy, anh từ cửa sổ phía sau xe nhìn ra, ánh mắt sắc bén, đột nhiên nói: “Có tang thi tiến hóa hình đuổi theo.” Anh dừng một chút, tựa hồ như đang phán đoán gì đó: “Đại khái có sáu con. Cố Ninh, mở cửa sổ!”
Cố Ninh lập tức mở cửa sổ xe, Quý Cửu Trạch theo đó rút khẩu súng từ cửa sổ bò ra ngoài, một tay cầm súng, một tay khác cầm đèn pin đặt trên súng, trong nháy mắt ngay khi mặt tang thi bại lộ ở chùm tia sáng, Quý Cửu Trạch lập tức bóp cò súng…
Súng có trang bị ống giảm thanh nên không phát ra tiếng, con tang thi tiến hóa chạy như điên đuổi sát ở sau xe, lặng yên không một tiếng động ngã xuống trên mặt đất.
“Cẩn thận!” Đồng tử Cố Ninh chợt co rút! Lớn tiếng kêu lên!
Hạ Cùng còn chưa kịp phản ứng, theo bản năng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ nhìn thấy một thân ảnh màu đen rất lớn tới gần trong nháy mắt! Sau đó cũng chỉ nghe được một tiếng phịch vang lên! Thân xe đột nhiên chấn động dữ dội! Bánh xe phát ra tiếng cọ xát chói tai, chiếc xe bị đâm mạnh, chạy ngang ra ngoài!
Cố Ninh gắt gao cầm tay lái, cố gắng khống chế thân xe nhưng lực va đập rất mạnh, tất cả nỗ lực đều chỉ phí công, xe đánh một vòng xông vào vành đai xanh ven đường, đụng phải hàng rào sắt!
Bởi vì phải tính toán tới việc bỏ xe bất cứ lúc nào, cho nên mọi người cũng không có thắt dây an toàn, đầu Hạ Cùng đập mạnh vào cửa sổ xe, sau một trận đau nhức, đầu óc choáng váng, mắt mờ, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Cố Ninh lôi từ ghế lái bên kia, túm ra ngoài!
Bị túm mạnh rồi kéo ra ngoài hai ba mét, Hạ Cùng mơ hồ còn chưa phục hồi lại tinh thần, đột nhiên nghe thấy một tiếng vang lớn! Một vật không rõ hình dáng từ trên trời giáng xuống, phịch một tiếng nện trên nóc xe, toàn bộ nóc xe trong nháy mắt lõm xuống! Việc này khiến Hạ Cùng hoàn toàn bừng tỉnh, nếu không được người khác túm ra, bản thân lúc này chỉ sợ đầu cũng bẹp rồi! Anh ta nghĩ lại mà rùng mình.
Đôi mắt Cố Ninh gắt gao nhìn chằm chằm thú biến dị trên nóc xe, trên tay dùng sức đem Hạ Cùng đang nằm liệt trên mặt đất túm lên: “Đứng lên được không?”
“Có thể, nhưng…” Giọng của Hạ Cùng phát run, nhìn thân ảnh mơ hồ thật lớn trên nóc xe kia nói: “Đó là thứ gì?”
Cố Ninh một bên túm Hạ Cùng, một bên thật cẩn thận lui về phía sau, nói: “Thú biến dị, nhìn qua hình như là sói…” Nếu lúc này Hạ Cùng có thể nhìn thấy mặt Cố Ninh, thì nhất định sẽ phát hiện sắc mặt của Cố Ninh vô cùng khó coi.
“Sói…” Hàm răng của Hạ Cùng bắt đầu run lên.
Cố Ninh nhìn chằm chằm cái đầu bành trướng gấp mấy lần của con thú biến dị trên nóc xe, sắc mặt xưa nay chưa từng khó coi đến như vậy. Thời điểm đối mặt với con gấu đen biến dị lần trước, mười mấy dị năng giả cũng không đánh lại được, hơn nữa hiện tại chỉ có ba người, lại còn không có dị năng…
Đây là một con thú biến dị dòng chó, có khả năng chính là sói biến dị, thân hình tuy rằng nhỏ hơn so với gấu đen, nhưng tứ chi cường kiện còn có răng nanh sắc nhọn cũng khiến lòng người run sợ như cũ…
“Quý, quý đội trưởng đâu?” Hạ Cùng đột nhiên hỏi.
Trong lòng Cố Ninh lộp bộp một chút, cuối cùng cũng phát hiện ra chỗ nào đó không thích hợp, Quý Cửu Trạch đâu?!
Hạ Cùng hoảng sợ nói: “Sẽ không bị đè ở trong xe chứ?!”
“Không có khả năng.” Cố Ninh nói chắc như đinh đóng cột, Quý Cửu Trạch không có khả năng phản ứng còn chậm hơn so với cô, khẳng định đã sớm chạy đi. Ánh mắt cô tìm một vòng xung quanh, nhưng không phát hiện ra tung tích của anh.
Hạ Cùng chần chờ nói: “Không phải là anh ấy chạy trước rồi chứ……”
Lần này Cố Ninh thì cô không chắc chắn, nếu là Quý Cửu Trạch ở thế giới khác, cô tin tưởng anh nhất định sẽ ở lại cùng cô kề vai chiến đấu, chỉ là Quý Cửu Trạch của thế giới này? Quan hệ giữa anh và cô chưa đủ sâu, trừ bỏ một tầng quan hệ với Trang Thần ở bên ngoài thì cũng không có quan hệ gì. Hạ Cùng càng không cần phải nói, có thể nói cứ như vậy bỏ rơi hai người bọn họ mà không hề có gánh nặng tâm lý, liệu anh có khả năng thừa dịp lúc cô cùng Hạ Cùng dẫn dụ con sói biến dị này mà bản thân đào tẩu trước hay không? Cố Ninh càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, cái khả năng này khiến sau lưng cô ứa ra mồ hôi lạnh. Mà càng nhiều hơn chính là Cố Ninh không biết vì sao mình lại cảm thấy vô cùng thất vọng.
Tất cả những việc này dài cũng không dài, kỳ thật từ lúc xe bị đâm đến bây giờ cũng chỉ mới trôi qua vài phút.
Lúc này, con sói biến dị xoay đầu lại, đứng ở trên nóc xe, một đôi mắt sói phát ra ánh sáng u ám, gắt gao nhìn thẳng hai người bên này, chỉ là trong lúc nhất thời cũng không có động tác khác, tựa hồ như đang tự hỏi nên ăn ai nào trước.
Cố Ninh nuốt một ngụm nước miếng, hiện tại không phải thời điểm bởi vì bị Quý Cửu Trạch “vứt bỏ” mà thương tâm khổ sở, cô thấp giọng nói: “Tôi đếm từ một đến ba, hai chúng ta chia nhau ra mà chạy.”
Hạ Cùng hoảng sợ nhìn cô: “Hả?”
“Một…”
“Tôi nên chạy tới chỗ nào?”
“Hai…”
Nhưng Cố Ninh không có dừng lại.
Hạ Cùng vội vàng nhìn xung quanh để tìm phương hướng chạy trốn.
“Ba… chạy!”
Cố Ninh khẽ quát một tiếng! Đồng thời phóng nhanh tới hướng hàng rào mà chạy tới, một tay chống lên hàng rào, cả người bay lên, lật qua hàng rào, chạy chối chết về phía trước! Mà thời điểm cô đang chạy vội đi thì Hạ Cùng bên này cũng chạy sang hướng ngược lại, mà cùng lúc đó, sói biến dị trên nóc xe cũng di chuyển! Nó từ trên nóc xe nhảy xuống, sau đó gần như không chút do dự hướng tới chỗ Hạ Cùng đang chạy trốn mà đuổi theo! Hạ Cùng vừa chạy, vừa quay đầu nhìn lại đằng sau, vừa nhìn đã thấy con sói biến dị kia đang hướng chỗ mình mà vọt tới, ngay lập tức sợ tới mức hồn phi phách lạc, cũng không dám quay đầu lại nữa mà liều mạng chạy về phía trước! Tốc độ của Cố Ninh vô cùng nhanh, gần như tạo thành một luồng tia chớp, chớp mắt vọt tới ven đường. Cô thậm chí còn không quay đầu lại xem con sói biến dị kia có đuổi theo hay không, không có chút do dự nào mà phóng nhanh, bò lên trên cây, cứ tiếp tục bò tới chỗ cao nhất mới định thần lại, đẩy nhánh cây ra, nhìn xuống dưới. Cô đứng ở chỗ cao, liếc mắt một cái nhìn thấy con sói biến dị kia đang hướng về phía Hạ Cùng! Tốc độ chạy của Hạ Cùng gần như đã tới cực hạn của loài người, nhưng căn bản cũng không có khả năng chạy thoát khỏi con sói biến dị ở phía sau… Cố Ninh đã có thể dự đoán được thảm trạng của cậu ta, bị con sói tang thi bổ nhào vào sau lưng, xé thành từng mảnh nhỏ, cô vững vàng cầm súng lên, họng súng từ nhánh cây thò ra ngoài, nhắm ngay con sói biến dị đang chạy với tốc độ cực nhanh…
Tốc độ làm người ta hoa mắt cùng với Hạ Cùng đang không ngừng thay đổi lộ tuyến dẫn dụ con sói biến dị khiến vị trí của nó không ngừng biến hóa, Cố Ninh không kịp nhắm chuẩn nó thì nó đã chạy tới chỗ khác rồi, Cố Ninh ghìm súng, trên trán túa ra mồ hôi lạnh, Hạ Cùng không thể kéo dài thêm được nữa…
Cuối cùng! Trong nháy mắt khi con sói biến dị vọt lên! Cố Ninh nhắm ngay bụng nó, sau đó không chút do dự mà bóp cò súng…
“Grzzz!” một tiếng!
Sói biến dị phát ra một tiếng kêu thảm thiết, trong nháy mắt ngã xuống không đuổi theo Hạ Cùng, nhưng đột nhiên nó quay đầu lại, nhắm ngay hướng bên này, phẫn nộ lộ ra răng nanh sắc nhọn của nó!
Lông mày Cố Ninh nhảy dựng lên, cô rõ ràng nhìn thấy trên người của con sói biến dị có hai vết thương đang chảy máu, mà cô chỉ bắn một phát! Hai vết thương, một cái ở bụng, một cái ở trên cổ, cô bắn vào bụng, còn lỗ đạn trên cổ kia… Đôi mắt cô bỗng sáng lên, khó có thể ức chế được sự vui sướng nảy lên trong lòng, là Quý Cửu Trạch!