TÓM TẮT
Văn án Thần Dược Của Anh:
Trong mắt tất cả mọi người, Hứa Thành Mộ hoàn hảo không tỳ vết.
Thiên tài vật lý, bông hoa cao lãnh*, lạnh lùng vô cảm là những từ ngữ miêu tả về anh.
Nhưng bọn họ không biết, chàng trai hoàn mỹ trong mắt họ lại mắc chứng mất ngủ nghiêm trọng.
Một ngày nọ, Hứa Thành Mộ vô tình xông vào một cánh cửa, tìm được thuốc ngủ của anh, cô bé đó tên là Lật Hạ.
Lật Hạ đang làm trợ giảng cho giáo sư ở môn học tự chọn. Gần đây cô phát hiện ra thiên tài lạnh lùng của khoa vật lý – Hứa Mộ Thành thường xuyên xuất hiện ở tiết học cô làm trợ giảng, nhưng lần nào cũng nghe cô đánh đàn Piano rồi ngủ-một-giấc-dài.
Lật Hạ: Đại ca à, anh có ý gì? Không phải anh thích tôi đấy chứ?
Hứa Thành Mộ: Cô nghĩ nhiều rồi.
Vở lịch nhỏ giữa thiên tài Vật lý lạnh lùng mắc chứng mất ngủ nghiêm trọng x cô gái âm nhạc trong ngoài bất nhất (trước mặt người ngoài thì dịu dàng ngoan ngoãn, sau lưng thì hoang dã ngang tàng):
Sau khi chuyển vào căn hộ mới thuê, Lật Hạ nuôi một con mèo ragdoll, ngày nào nó cũng chạy sang nhà hàng xóm.
Về sau, đại boss trở thành loa truyền thanh giữa cô và nhà bên cạnh, ngày nào Lật Hạ cũng gửi thư cho hàng xóm chưa-từng-thấy-mặt qua bưu tá mèo.
-Lật Hạ: Hàng xóm à, xin cậu đừng rù quyến mèo của tôi nữa!
-Hứa Thành Mộ: …
Có lần mèo bị bệnh, Lật Hạ tưởng hàng xóm cho đại boss ăn đồ không tốt.
Gõ cửa, không mở, cô nổi điên, trèo qua sân thượng vào phòng ngủ nhà hàng xóm.
Nhưng…
Tưởng hàng xóm là người mặt lạnh – Lật Hạ: Hứa Thành Mộ?
Cho rằng hàng xóm nhà mình là một người tính tình không tốt – Hứa Thành Mộ: Lật Hạ?
—
Bông hoa cao lãnh: 高岭之花 – cao lĩnh chi hoa là loại hoa có thể nhìn thấy nhưng không thể chạm vào.
=====