Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 853
Chương 853: Không phải hắn thừa cơ kiếm giá lời chênh lệch đó chứ? (2)
Liễu Phong giải thích. – Đừng nói là thiên tài của Ngự Thú Gia Tộc, ngay cả Bạch Ngân Cấp của các trường khác thôi ngươi đã không thể buông lỏng cảnh giác rồi!
Trần Thư gật đầu một cái, hắn thực chất không hề coi thường những đối thủ khác.
Tuy rằng Hoa Hạ học phủ là trường học đứng đầu cả nước, nhưng đứng đầu những trường khác chưa chắc đã là những người kém cỏi.
Nếu như có thể thể hiện tài năng tại giải thi đấu Ngự Thú toàn quốc thì những trường học khác cũng có thể nhận được sự chú ý của Bộ Giáo Dục, có được càng nhiều tài nguyên dạy học hơn.
Chính điều này cũng đã khiến không ít đại học danh tiếng bỏ ra một lượng lớn tài nguyên để bồi dưỡng cho một số người nhằm tranh giành thứ bậc trong cuộc thi đấu.
Liễu Phong lại nói.
– Hơn nữa trong dân gian cũng có thiên tài muốn đạt được ba thứ hạng đầu của giải đấu, chứ không đơn giản như những gì mà ngươi đang nghĩ đâu!
– Không phải chứ, Ngự Thú Sư dân gian thì có thể có tài nguyên gì?
Trần Thư gãi gãi đầu, không có tài nguyên, lại có thiên phú thì đều sẽ trở thành vô dụng cả thôi.
– Ngươi thực sự cho là bọn họ không có tiền à!
Liễu Phong lắc đầu cười, nói tiếp.
– Mười Ngự Thú Đoàn hàng đầu cả nước, thực lực đều vô cùng cường đại, trong đó thậm chí còn có cả Vương Cấp Ngự Thú Sư, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ không có tiền sao?
– Vương Cấp?
Vẻ mặt Trần Thư chấn động, hắn không ngờ tới trong dân gian lại có loại cường giả cấp bậc này.
– Không ít cường giả yêu thích sự tự do, tất nhiên sẽ lựa chọn thành lập Ngự Thú Đoàn.
Liễu Phong cười cười, nói.
– Hơn nữa cũng sẽ để con cháu của mình ở lại bên cạnh để bồi dưỡng, loại người này không thiếu tài nguyên và kinh nghiệm chiến đấu đâu, tuyệt đối sẽ không thua dưới tay thiên tài của trường học!
– Còn về phần Ngự Thú Gia Tộc đã được thừa kế suốt mấy trăm năm thì ta sẽ không nhắc tới nữa!
Liễu Phong vỗ vỗ vai hắn, nói.
– Hiện tại có phải đã có chút cảm giác nhiệt huyết sôi trào rồi không?
– Có một chút.
Trần Thư gật đầu, nghiêm túc nói.
– Lão sư, ta có một câu hỏi cuối cùng!
– Cái gì?
– Ta thực sự không thể tham gia thi đấu với hạng Hắc Thiết sao?
– …
Khóe miệng Liễu Phong giật giật một cái, nói.
– Ngươi có chí khí một chút đi có được không hả?
– Không thể.
Trần Thư nghiêm túc lắc đầu, có thể đi thang máy thì tại sao lại phải đi cầu thang bộ? Đương nhiên là càng dễ càng tốt rồi!
– Ngươi chuẩn bị cho tốt đi, ngày mùng 1 tháng 11 là đã bắt đầu báo danh rồi đấy!
Liễu Phong đứng dậy chuẩn bị rời đi, sau đó lại còn nói thêm.
– Đúng rồi, đây là phần thưởng mà hiệu trưởng đã tranh thủ lấy về cho ngươi!
Chỉ thấy một con nhện đen bò từ bên ngoài bò vào, trên lưng còn có một chiếc cánh khổng lồ đã bị gãy.
– Hả? Quân Vương Huyết Nhục?
Vẻ mặt Trần Thư chấn động, hắn lập tức nhận ra, không ngờ tới lại là thứ đồ vật này.
Hắn vội vã triệu hoán Thỏ Không Gian, ra lệnh cho nó cắn nuốt.
Khì khì khì ~
Hai mắt Thỏ Không Gian sáng bừng lên, bắt đầu cắm cúi ăn.
– Có khi nào vũ khí sẽ lại tiến hoá thêm một lần nữa không…
Trần Thư sờ sờ cằm, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
Huyết Nhục lần này và lần trước giống y hệt nhau, đều là cấp bậc Hoàng Kim Quân Vương, hơn nữa lại còn có cánh, năng lượng ẩn chứa e rằng sẽ còn mạnh hơn.
Chưa đầy mười phút sau, Thỏ Không Gian đã xử lý xong xuôi, cái tai dài rộng đung đa đung đưa, vẻ mặt thỏa mãn ngồi bệt dưới nền đất.
Trần Thư lập tức mở bảng ra, quả nhiên đã hoàn thành được nhiệm vụ tiến hóa, cà rốt lại có thêm một công dụng mới.
【
Vũ khí thiên phú: 1. Lúc đánh kẻ thù, sẽ có xác suất tạo thành hiệu quả gây choáng trong nháy mắt! 2. Lúc đánh kẻ thù, sẽ có xác xuất nhỏ tạo thành hiệu quả cưỡng chế vỡ vụn
】
– Cưỡng chế vỡ vụn…
Trần Thư tự lẩm bẩm, trong mắt có chút phấn khởi.
Căn cứ theo đống kiến thức nông cạn của hắn, đây là một thứ có thể bất chấp hàng phòng ngự và đẳng cấp, có thể trực tiếp tạo nên cơ chế tấn công thân thể của đối phương khiến cơ thể đối phương vỡ vụn.
Nếu như nhắm vào những bộ phận quan trọng như đầu hoặc vào tim, thì chỉ một chốc là đã có thể khiến kẻ địch bị thương nặng rồi.
– Nếu như con thỏ này có thể thi triển được lực công kích mạnh nhất của nó thì sao đây?
Dòng tư duy của Trần Thư bắt đầu bay bổng, nghĩ đến Sơn Bản Dã của Thiên Hòa Gia Tộc, hắn bỗng dưng cảm thấy có cảm giác mất mát.
– Phù phù ~~
Thỏ Không Gian trừng lớn hai mắt, trên mặt đều là biểu cảm vô tội, không rõ ánh mắt của chủ nhân là có ý gì…
– Trần Thư, thế nào rồi?
Trong mắt Liễu Phong có chút chờ mong, hắn ta lên tiếng dò hỏi.
– Tiến hóa rồi!
Dòng suy nghĩ của Trần Thư bị đánh gãy, hắn hỏi.
– Sao Ngự Long Vệ lại biết ta đang cần Quân Vương Huyết Nhục?
– Đương nhiên là không biết rồi!
Liễu Phong giải thích.
– Vốn dĩ là muốn thưởng cái khác cơ, nhưng hiệu trưởng đã đổi lại cho ngươi thành cái thứ đồ chơi này.
– Thân thiết vậy cơ à?
Trần Thư nhíu mày, ngay sau đó lại nghĩ tới cái gì đấy, hắn nói.
– Không phải lão thừa cơ kiếm giá lời chênh lệch đó chứ?