Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 684
Chương 684: Ta lại bị chặn rồi
Sắc mặt Trần Thư hơi sững sờ, sau đó đảo mắt một vòng rồi chuẩn bị bắt đầu nói nhảm. Nhưng ngay thời điểm hắn đang định mở miệng thì đã bị Diệp Thanh trực tiếp cắt ngang.
– Ngươi không cần nói gì, bốn người các ngươi cùng nói!
Lão vừa nhìn thấy ánh mắt của Trần Thư liền biết hắn sắp bắt đầu bịa chuyện rồi.
– …
Khóe miệng Trần Thư giật giật, chỉ cảm thấy như một quyền đấm vào bông vậy.
– Diệp đại gia, để ta nói đi, ta nói!
Trần Thư mở miệng đáp:
– Thật ra tất cả mọi chuyện cũng không liên quan nhiều đến ta! Chủ yếu là con Husky này phá nhà của người khác!
– ?
Diệp Thanh nhìn về phía Husky đang nhe răng trợn mắt, trực tiếp bắt lại rồi xoa xoa đầu chó.
– Nó phá hủy nhà của Quân Vương Hung Thú sao? Ngươi thật sự coi ta là tên ngốc đấy à! Với trí thông minh và thực lực này thì ngươi cảm thấy có khả năng sao?
Lời vừa nói ra thì Husky đã bất mãn rú lên, giống như cả thể xác và tinh thần đều bị đả kích vậy.
Diệp Thanh mở miệng nói:
– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
– Ờ…
Trần Thư gãi gãi đầu, vẫn chưa đạt được phần thưởng hệ thống.
Hắn do dự một lúc, nhìn thấy trong phòng chỉ có Diệp Thanh thì lựa chọn nói ra tình hình thực tế.
Tất nhiên là việc liên quan đến hệ thống dược tề thì hắn không hề nhắc đến một chữ, chỉ nói vận khí của bọn hắn tốt nên không bị Không Gian Cấm Vụ bao phủ.
【
Hoàn thành lựa chọn, thu được phần thưởng: Kỹ năng “Cuồng Sa Phi Thạch” thêm một.
】
Trong lòng Trần Thư vui vẻ, cuối cùng cũng đạt được phần thưởng của hệ thống.
– Thế mà núi lửa phun trào lại dẫn đến việc Không Gian Cấm Vụ dịch chuyển.
Diệp Thanh sờ cằm, trong ánh mắt có vẻ suy tư, vẫn không có hoài nghi thật hay giả.
Bây giờ Sí Liệt Hỏa Sơn chỉ mới được sinh ra nên tất nhiên Không Gian Cấm Vụ cũng không ổn định.
– Chẳng trách bộ dạng của tên Hỏa Long Vương kia lại thê thảm như vậy!
Diệp Thanh quan sát Trần Thư một lúc rồi nói:
– Có điều tiểu tử nhà ngươi lại dám tranh thức ăn trước miệng cọp, không muốn sống nữa à?
– Chỉ khi cận kề cái chết vô hạn như vậy mới có thể lĩnh hội được chân lý của sinh mệnh!
– …
– Đúng rồi, lão Diệp!
Trần Thư lập tức dựa sát tới, cười hì hì rồi nói:
– Nói cho cùng thì Hỏa Long Vương là do ta đánh trọng thương đó! Theo đạo lý mà nói thì cái cánh kia nên thuộc về ta có phải không?
– ?
Diệp Thanh nhíu mày lại, dường như có chút không thể hiểu nổi làm sao Trần Thư lại có thể nói ra được những lời như vậy.
– Ngươi thật đúng là không cần mặt mũi nữa mà!
Diệp Thanh cầm chiếc cánh ở bên cạnh lên, mở miệng nói:
– Quân Vương Huyết Nhục có giá trị đắt đỏ, hơn nữa bên trên còn có một cái Chân Bảo nữa, ngươi bảo ta đưa cho ngươi sao?
– Chân Bảo?
Trần Thư hơi ngây ra, có chút không hiểu.
– Ngươi không biết sao?
Tay trái của Diệp Thanh nắm chặt cái cánh, tay phải dùng lực mạnh mẽ móc một khối Lân Giáp ra, bên trên tỏa ánh sáng rực rỡ, hiển nhiên là có chút khác biệt.
– Đây chính là khối Bạch Ngân Chân Bảo thuộc tính hỏa!
Vừa dứt lời, tội phạm Trần Thư liền chụp lấy, kết quả là bị Diệp Thanh một cước đá bay đi.
– Ngươi có bị điên rồi không vậy? Đồ của ta mà cũng dám cướp sao?
– Ấy… Ta chỉ muốn nhìn một chút thôi…
Trần Thư phủi bụi trên người, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ đáng tiếc.
Diệp Thanh mở miệng nhắc nhở:
– Trên cái đuôi kia của ngươi cũng có đấy, ngươi không tìm thấy sao?
– Trên đuôi sao?
Trần Thư hơi sững sờ rồi lập tức lật tìm cái đuôi bị cắt đứt kia.
Cuối cùng cũng thật sự tìm thấy một khối Lân Giáp khác thường, chính xác mà nói là một cục đá màu đỏ.
– Có vô số phương thức chiếm đoạt Chân bảo, không nhất định phải uống nó. Tiểu tử, phải học thật tốt đó!
Diệp Thanh lắc đầu, mở miệng nói:
– Đúng rồi, Quân Vương Huyết Nhục ngươi có thể nộp trực tiếp lên Hoa Hạ học phủ, có thể đạt được phần thưởng tín chỉ đấy!
Trần Thư dường như không nghe thấy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Ngân Chân Bảo trên tay, hắn kinh ngạc đến ngây ra rồi.
Vậy mà hắn lại cướp được một viên Bạch Ngân Chân Bảo?
Chẳng trách Hỏa Long Vương lại tức hổn hển như vậy, hắn còn cho rằng tư chất tâm lý của đối phương không ổn nữa chứ…
Có thể nói Hỏa Long Vương bây giờ đã tức đến nổ phổi rồi, không những đuôi và cánh bị cắt đứt mà còn bị cướp mất hai viên Bạch Ngân Chân Bảo. May mà không phải nhân loại, chứ không thì toàn bộ đều bị xuất huyết não mất.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Khi đám người Trần Thư chuẩn bị rời khỏi Sí Liệt Hỏa Sơn thì có một đội Trấn Linh Quân gọi bọn họ lại.
– Hửm? Là các ngươi sao?
Trần Thư lập tức nhận ra đối phương, chính là đội mà bị Cự Tích Lãnh Chúa ngăn chặn.
– Cảm ơn các ngươi!
Trên mặt của hai mươi tên Trấn Linh Quân đều nở nụ cười, nói:
– Lúc đó nếu như không phải các ngươi dụ Hung Thú đi thì có lẽ bọn ta đã gặp nguy hiểm rồi!
– …
Trần Thư gãi gãi đầu, cảm thấy có chút kì lạ.
– Ta có một vấn đề muốn hỏi một chút!
Đội trưởng xông tới rồi nhẹ giọng nói:
– Các ngươi có sử dụng kỹ năng loại khiêu khích không vậy? Hiệu quả thật sự rất tốt đó!
– …