Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 681
Chương 681: Tại sao lại là nụ cười này nữa
Năm người liếc nhìn nhau, trong mắt có sự kinh hãi. Có rất ít thông tin về Không Gian Cấm Vụ trên sách giáo khoa, chỉ nói bọn hắn nhất định không được lại gần. – Grào!
Vào lúc này, vô số hung thú ở bên ngoài Cấm Vụ lộ ra sự nóng lòng bất an. Bọn chúng muốn cứu Quân Vương ra, nhưng lại có nỗi sợ hãi trời sinh đối với Cấm Vụ, trong lúc nhất thời tiến thối lưỡng nan.
Còn về đám người Trần Thư, những hung thú còn lại hoàn toàn không để ý đến, chỉ nhìn chằm chằm vào Cấm Vụ.
Bây giờ Cấm Vụ đã không tiếp tục lan tràn ra nữa rồi.
– Grào!
Ngay sau đó, bên trong Cấm Vụ truyền đến mấy tiếng kêu gào thảm thiết, lại có Bạch Ngân Lãnh Chúa bị hạ rồi.
Mà sương mù trắng mờ ban đầu đang dần dần tăng lên, điều này cũng có nghĩa là sự nguy hiểm bên trong đã ngày càng gia tăng.
Nếu như trở nên tương tự với Cấm Vụ bình thường, vậy bên trong đó hoàn toàn biến thành tuyệt cảnh!
Dần dần, bên trong Cấm Vụ trở nên vô cùng yên tĩnh, dường như trong đó không còn sinh vật sống nào nữa.
Grào!
Những hung thú còn lại dần dần trở nên nóng nảy, đi qua đi lại thử thăm dò Cấm Vụ. Cuối cùng dường như là đã nhận được mệnh lệnh, lại có hai con hung thú Bạch Ngân Cấp Biến Dị Hung xông vào trong Cấm Vụ.
Ngay sau đó, từng con Bạch Ngân Hung Thú không sợ chết mà cũng xông vào bên trong đó.
Cấm Vụ cuồn cuộn, trong đó dường như xuất hiện biến đổi.
Grào!
Chính vào lúc nào, trong Cấm Vụ lộ ra một chiếc đầu rồng đang bùng cháy ngọn lửa hừng hực, đó chính là Hỏa Long Vương.
Đôi mắt của nó đầy hoang mang, thậm chí còn có sự sợ hãi, dường như là đã trải qua nguy cơ sinh tử vậy.
– Vậy mà lại trốn ra được?
Đám người Trần Thư hơi giật mình, không ngờ rằng đến Cấm Vụ cũng không giết chết được Hỏa Long Vương.
– Chuẩn bị rút lui!
Kỹ năng triệu hoán của đám người Trần Thư đều lâm vào tình trạng làm lạnh, hoàn toàn không thể đánh thắng được Hỏa Long Vương.
Nhưng ngay lúc cơ thể Hỏa Long Vương sắp sửa đi ra thì dường như lại bị công kích lần nữa.
– Grào!
Thân thể của nó cuồn cuộn, cuối cùng cũng thoát khỏi sự trói buộc của Cấm Vụ, nhưng chính vào giây phút đi ra, đuôi của nó cũng bị đứt, vết thương lồi lõm không đều, tựa hồ là do lực lượng xé rách gây nên.
Hỏa Long Vương nhìn thâm sâu một cái vào trong Cấm Vụ, trong ánh mắt có sự giận dữ, nhưng càng nhiều hơn là sợ hãi.
Nó nhảy một cái về phía trước, chuẩn bị mang chiếc đuôi bị đứt của mình đi, không lại gần Cấm Vụ nữa, nhưng ngay khi nó đến gần thì có một bóng người xuất hiện ở chỗ chiếc đuôi đã đứt của nó.
Nhìn thấy nụ cười bỉ ổi đó, thần sắc của Hỏa Long Vương khẽ giật mình, ngay sau đó là chấn kinh cùng không thể tưởng tượng nổi.
Vậy mà đám người này không chết?
– Hello!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, lên tiếng chào hỏi, tay trái sờ chiếc đuôi đã đứt, ngay sau đó nuốt một ngụm Truyên Tống Dược Tề xuống.
Grào!
Trong lòng Hỏa Long Vương nổi giận, nó phun một đòn hỏa diễm ra, nhưng Trần Thư và cái đuôi đứt rời đã sớm biến mất không thấy đâu nữa.
– Không kịp giải thích đâu, mau sờ vào ta!
Trần Thư nhanh chóng mở miệng nói, sau đó lại mang Truyền Tống Dược Tề ra uống một hơi cạn sạch.
Những người khác cũng không để ý lời hổ sói gì nữa, toàn bộ đều nắm chặt lấy Trần Thư.
Nếu còn không lên xe, về cơ bản lập tức sẽ toi mạng cả rồi!
Trong nháy mắt, một đoàn người biến mất không thấy đâu nữa, chỉ để lại đám hung thú với sự phẫn nộ cùng cực.
– Đuổi theo! Toàn bộ đuổi theo hết cho ta!
Hỏa Long Vương ngửa mặt lên trời gào thét, sự tức giận ở trong lòng đều sắp khiến cho nó mất đi lý trí rồi.
Nếu như không phải vì nhóm người này thì sao bản thân phải chịu đựng nguy cơ sinh tử chứ?
Bây giờ đến cả đuôi cũng bị mang đi, khiến cho thực lực của nó trực tiếp bị suy yếu, lại cần một thời gian dài dằng dặc mới có thể khôi phục lại được.
Đám người Trần Thư đã sớm biến mất, đi tới trong một sơn động nhỏ.
– Phù phù phù! Thật là kích thích!
Trần Thư vỗ ngực, đây đã có thể nói là trở lại từ cõi chết rồi.
– Ngươi thật là cần tiền không cần mạng đấy!
A Lương mở miệng nói, không ngờ được Trần Thư lại điên cuồng đến như vậy.
– Sợ cái gì, tất cả đều nằm trong tính toán của ca đây!
Khóe miệng Trần Thư khẽ cười, dược tề trong tay, ta có cả thiên hạ!
Bốn người lắc lắc đầu, mặc dù trong lòng vô cùng hiếu kỳ đối với dược tề của Trần Thư, nhưng đều ngầm không truy hỏi.
– Được rồi, chuẩn bị trở về cứ điểm đi, còn chưa thoát khỏi mối nguy đâu!
Trần Thư mở miệng nói:
– Chúng ta đều bị kỹ năng truy tung của Hỏa Long Vương khóa chặt rồi.
Trừ khi là rời khỏi Dị Không Gian hoặc là chờ kỹ năng kéo dài thời gian biến mất, nếu không thì Hỏa Long Vương nhất định sẽ đuổi tới.
Lúc này thời gian hồi chiêu của triệu hoán đã kết thúc, Từ Tinh Tinh triệu hoán Biến Dị Lôi Điểu ra.
Cả nhóm người đi thẳng về phía cứ điểm.
…
– Tên tiểu tử Trần Thư này rốt cuộc là đã làm cái gì vậy chứ?
Diệp Thanh đứng ở trên vai của một con Đại Hùng to lớn, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía núi lửa đang bùng nổ ở phía xa xa.