Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 676
Chương 676: Vậy ta đánh chết ngươi
Có một giọng nói liên tục vang lên trong lòng Hỏa Long Vương. Cuối cùng nó cũng nhìn thấy nụ cười mà đêm nào nó cũng nhớ đến!
– Trần Thư, ngươi làm gì đấy, mau hái đi còn gì!
Mỗi người cầm một cái xẻng nhỏ, A Lương than thở.
– Chỗ chân núi này có nhiều dược liệu thật, lại còn đều là phẩm chất rất cao!
Hái thuốc ngay trước mặt Bạch Ngân Lãnh Chúa, bọn họ đã quá quen rồi, chẳng cảm nhận được chút áp lực nào.
Bởi vì bị ngăn cách tầm mắt nên hai bên vẫn luôn không phát hiện được sự tồn tại của nhau.
Cho đến khi Hỏa Long Vương rướn cả người ra ngoài…
– Ta cảm thấy… Bây giờ không phải lúc để hái thuốc…
Trần Thư co lại hai mắt, cả người căng thẳng như sắp đối mặt với Diêm Vương.
– Không hái thuốc thì hái cái gì? Hái nấm à?
A Lương ngẩng đầu nhìn lại, hắn ta cũng nhìn thấy Hỏa Long Vương trên đỉnh núi.
A Lương đơ người, trên trán xuất hiện mồ hôi lạnh, nhưng lại nhanh chóng bốc hơi.
– Con mẹ nó!
A Lương kêu lên, cả người đều run rẩy, ai không biết còn tưởng rằng hắn ta đang đi tiểu…
Ba người khác cũng tỉnh lại rồi ngẩng đầu nhìn lên.
Ánh mắt của năm người chạm vào ánh mắt của Hỏa Long Vương.
– Chạy mau!
Từ Tinh Tinh run run tay phải, xẻng nhỏ rơi xuống đất.
Hắn lập tức triệu hoán ra Lam Sắc Lôi Điểu.
Năm người lập tức nhảy lên lưng Lôi Điểu, Lôi Điểu sử dụng toàn bộ kỹ năng về tốc độ, trực tiếp cao chạy xa bay.
– Grao!
Hỏa Long Vương há to miệng như nhân loại đang cười.
Nhìn thấy năm người rời đi, nó vẫn dửng dưng thoải mái, không vội vàng chạy theo đuổi giết.
Trong giây lát, đôi mắt của nó thả ra kỹ năng Quang Huy.
Năm đạo lưu quang màu đỏ bay ra xa hơn ngàn thước, trực tiếp nhập vào cơ thể của năm người.
Hỏa Long Vương bình tĩnh, chuẩn bị dạy dỗ thủ hạ trước.
Địch nhân nhảy nhót trước mặt mà cũng không phát hiện ra, đúng là óc lợn!
– Thôi xong! Lại là kỹ năng truy tung à?
Tâm tình của Trần Thư dần dần trầm xuống, lần này thật sự bị Quân Vương hung thú để mắt tới rồi…
– Trần Bì, sao thế?
Bốn người đều có chút luống cuống, đây là lần đầu tiên bọn họ đối mặt trực tiếp với Bạch Ngân Quân Vương.
Lúc này, trước mặt Trần Thư là một bảng chọn.
【
Phương án một: Trực tiếp quay lại đánh một trận, thể hiện ra thực lực của tội phạm! Phần thưởng hoàn thành: Toàn bộ kỹ năng của Nguyên Tố Thú +1
】
【
Phương án hai: Chạy thoát! Phần thưởng hoàn thành: Một túi Thần Kỳ Dược Tề +1
】
【
Phương án ba: Giữ cho toàn thây là được! Phần thưởng hoàn thành: Thi thể sẽ không mục nát!
】
– Cái tuyển hạng này…
Trần Thư sờ lên cằm, trong mắt có suy tư.
Tuy rằng ban thưởng của mục thứ nhất và mục thứ hai cũng không tệ, nhưng người nào có thể từ chối một cái thi thể không mục nát đây?
– Chạy về chỗ sâu trong không gian! Khẳng định khắp nơi đều có dược liệu!
Vẻ mặt Trần Thư quyết đoán, tuy rằng bị đánh dấu, nhưng trong lòng không quá bối rối.
Ai bảo hắn có Dược Tề Truyền Tống chứ?
– Còn chạy vào chỗ sâu?
Vẻ mặt bốn người chấn động, mở miệng ra nói:
– Đây mẹ nó là lúc nào rồi, còn muốn hái thuốc?
– Tinh thần thoải mái!
Trần Thư nói:
– Ít nhất chúng ta có thể bảo toàn thi thể!
– …
Khóe miệng bốn người giật giật, nói:
– Mọi người đều chết, toàn thây có cái rắm mà dùng!
Trần Thư cười nói:
– Các ngươi không hiểu, thi thể của ta không chừng có thể có giá trị nghiên cứu khoa học đấy!
Thi thể sẽ không mục nát, đấy chính là hiếm thấy trên đời!
A Lương khẽ nhếch miệng, nói:
– Sau khi chết còn muốn cuốn? Cuốn Vương Nam Giang đúng không? Thật sự của ngươi!
Lúc đoàn người đang nói chuyện, Lôi Điểu biến dị đã bay ra xa mấy ngàn mét, hình như đã trốn khỏi đường sống.
Nhưng hệ thống không thanh toán ban thưởng, cái này có nghĩa là bọn họ vẫn ở trong nguy hiểm.
Lúc này Hỏa Long Vương nhìn xuống Bạch Ngân Lãnh Chúa ở phía dưới, quát:
– Cái này mẹ nó là kết quả các ngươi hết sức tìm kiếm? Mục tiêu đều lặn mất, kết quả các ngươi còn không phát hiện ra?
Hiện tại nó tương đối tức giận, chỉ cảm thấy nhóm thủ hạ đều có lệ với nó.
– Thì ra là hắn…
Tầm mười con Bạch Ngân Lãnh Chúa phía dưới trong lòng đều xuất hiện ý nghĩ này.
Thời gian mấy ngày, bọn nó đều gặp qua đoàn người Trần Thư, hơn nữa không chỉ một lần.
Nhưng không nghĩ tới lại là mục tiêu Quân Vương tìm kiếm.
Một con Bạch Ngân Lãnh Chúa hèn mọn giải thích:
– Quân Vương tôn quý, chúng ta không nhìn thấy con Lam Điểu kia…
Ầm!
Một ngọn lửa lần nữa đánh tới, trong nháy mắt thiêu đốt, thậm chí cả lân giáp cũng bị phá tan.
– Ngươi mẹ nó đầu óc có phải có vấn đề hay không, nhân loại là Ngự Thú Sư, tất nhiên có thể thu lại!
Trong mắt Hỏa Long Vương xẹt qua một tia lửa giận, nói:
– Các ngươi không biết nhìn người à!
Lời vừa nói ra, toàn bộ Bạch Ngân Lãnh Chúa đều trầm mặc.
Nguyên văn lời nói lúc đó của Hỏa Long Vương là: Tìm một con Lam Sắc Lôi Điểu, cùng với một nhân loại, con mắt không nhiều không ít, vừa vặn hai con, ngoài miệng thường xuyên treo nụ cười bỉ ổi.
Trong mắt bọn nó có chút ủy khuất, đây là từ hình dung mà sinh vật có thể nói ra sao?
Cái này mẹ nó đối phương chỉ cần thu Lôi Điểu lại thì đến nơi nào mà tìm?