Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 674
Chương 674: Hóa thành tro cũng có thể nhận ra (2)
Vương Tuyệt cũng nói thêm, lúc nãy rõ ràng đám Cự Tích kia đang đi tìm cứu binh. – Sợ cái gì, có Lôi Điểu ở đây rồi!
Trần Thư lắc đầu, trong tay xuất hiện một lọ dược tề màu vàng, dung dịch trong lọ sóng sánh trông khá thần bí.
– Đây là cái gì vậy?
Bốn người lập tức kinh hoảng lùi lại, phòng ngự theo bản năng.
Dược tề trên người tội phạm đều có sức phá hoại ngoài sự tưởng tượng của loài người!
– Vật nhỏ!
Trần Thư sờ cằm, đây là phần thưởng mới của hệ thống: Truyền Tống Dược Tề.
Ngay khi hắn đang suy nghĩ, trong đầu hắn lập tức xuất hiện thông tin về dược tề.
【
Truyền Tống Dược Tề: Sau khi ăn vào, bạn sẽ trực tiếp được truyền tống đến một nơi mà bạn nghĩ đến, có thể mang theo đồ đạc! Chú ý, nếu đồ đạc là sinh vật, sinh vật đó phải không có ý chống cự! Liều lượng dùng dược tề phụ thuộc vào khoảng cách truyền tống và lượng đồ mang theo!
】
Trần Thư hơi ngẩn ra rồi lập tức mừng rỡ.
Đang rầu vì sắp gặp phải Quân Vương thì lại xuất hiện đồ bảo toàn tính mạng.
– Bảo sao hướng dẫn sử dụng lại dài dòng phức tạp như vậy!
Hắn cất Truyền Tống Dược Tề vào, hôm nay hắn chỉ còn một lọ Bạo Tạc Dược Tề, một lọ Truyền Tống Dược Tề và một vài lọ Tàng Hình Dược Tề với Phi Hành Dược Tề.
…
Sáng sớm ngày hôm sau.
Đoàn đội Tội Phạm lại lên đường, bắt đầu một ngày làm việc vất vả.
Vừa rời khỏi sơn động khoảng một ngàn thước, đoàn người đã nhìn thấy vài con Cự Thỏ màu đỏ đi lang thang như đang tìm kiếm gì đó.
Trong giây lát, như cảm ứng được cái gì, Cự Thỏ mơ hồ nhìn thấy có một con Lôi Điều trên bầu trời.
– Chít!
Hỏa Thỏ rung động, hai mắt lộ vẻ hưng phấn.
Một giây sau, Hỏa Thỏ chạy tán loạn, không hề có ý định công kích Lôi Điểu.
– Móa nó! Không thể để bọn nó chạy thoát!
Đám người Trần Thư lập tức cảm thấy có gì đó sai sai, mấy con thỏ này hành động không giống hung thú bình thường.
– Grao!
Husky nhảy nhót qua lại rồi thả ra vài kỹ năng nguyên tố giết hết toàn bộ Cự Thỏ xung quanh.
Trần Thư mở miệng hỏi.
– Các ngươi nói gì thế?
– Chúc mừng ngươi!
– Gì cơ?
– Ngươi là tội phạm bị truy nã ở Lam Tinh, đến Dị Không Gian ngươi cũng là tội phạm truy nã!
– …
Lúc này bốn người cũng cảm thấy lạ thường, hành động lúc nãy của đám Cự Thỏ rõ ràng là đang định đi báo tin.
Tạ Tố Nam mở miệng nói.
– Hay là, chúng ta trở về đi!
Bọn họ chưa hề trêu chọc Hỏa Thỏ Lãnh Chúa nhưng nó vẫn muốn giết bọn họ.
Điều này hiển nhiên là bọn chúng đã được nghe lệnh từ ai đó, khả năng cao đó là lệnh của Quân Vương.
– Ta cũng cảm thấy chúng ta có thể rút lui được rồi!
Từ Tinh Tinh mở miệng nói.
– Dược liệu mà chúng ta hái được đã có giá trị hơn hai trăm triệu rồi, thế là quá đủ rồi!
Trần Thư lắc đầu trả lời.
– Ta mới chỉ được chia có hai trăm triệu, không đủ dùng!
– Ngươi cút ngay!
Bốn người giật giật khóe miệng, tổng cộng mới hơn hai trăm triệu, ngươi đòi cầm hai trăm triệu luôn?
Trần Thư sờ cằm, trong mắt lóe lên một đạo linh quang, hắn nói ra.
– Tiểu Tinh, ngươi thu lại Lôi Điểu đi!
Từ Tinh Tinh hơi ngẩn ra, sau đó lập tức hiểu ý.
– Thu về cũng vô dụng thôi, hung thú biết ngươi rồi!
Từ Tinh Tinh mở miệng nói.
– Ta cảm thấy ngươi nổi tiếng hơn Lôi Điểu của ta nhiều!
– Ngươi ngốc à!
Trần Thư giải thích.
– Làm sao hung thú có thể phân biệt được người nào với người nào?
Hắn lập tức hiểu được mấu chốt của vấn đề, khả năng cao là hung thú không nhận ra hắn.
Giống như nhân loại không nhận ra được hung thú cùng một loài là con nào với con nào vậy, trừ khi một con quá béo, một con quá gầy.
– Ngươi chắc chắn bọn chúng sẽ không nhận ra chứ?
A Lương nhíu mày nói.
– Nhưng khí chất tội phạm trên người ngươi quá nổi bật!
– Nụ cười của ngươi cũng rất bỉ ổi!
– Đúng vậy!
Ba người giống vậy gật đầu một cái, bày tỏ đồng ý.
– …
Trần Thư giật giật khóe miệng hỏi lại.
– Rõ ràng như vậy luôn à?
– Ta cảm thấy cơ bản là chỉ cần thấy một lần thì sau này có hóa thành tro cũng bị nhận ra!
– Đến nỗi thế luôn à?
Trần Thư gãi đầu nói tiếp.
– Không sao đâu, trong số những hung thú nhìn thấy mặt ta chỉ có vài con là Lãnh Chúa mà thôi!
– Những hung thú còn lại cùng lắm chỉ tìm kiếm tung tích của Lôi Điểu thôi, dù sao ngôn ngữ của hung thú cũng không thể miêu tả được khuôn mặt của ta.
– Nghe cũng có lý phết!
Bốn người đồng loạt nhìn lại, bọn họ cũng không tìm ra lí do nào phản bác được!
Nửa tiếng sau.
Một con Slime bay đi, trên đầu nó có một đoàn người.
– Trần Thư, phía trước có sinh vật cường đại!
Tạ Tố Nam đột nhiên nhắc nhở, mặc dù đã là Ngự Thú Sư cấp 9 nhưng hắn lại không thể điều tra ra thực lực của sinh vật này, chứng tỏ nó có thực lực mạnh hơn Tạ Tố Nam rất nhiều.
– Đi qua xem thế nào!
Trần Thư vỗ đầu Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng lập tức bay vọt về phía trước.
Khi Slime đi tới một ngọn núi lửa, hơn một ngàn con Hỏa Dực Điểu xuất hiện trước mặt bọn họ.
– Ồ! Là Bạch Ngân Lãnh Chúa?
Trần Thư giật mình, hắn cố gắng bình tĩnh lại, nói.
– Đừng triệu hoán Lôi Điểu ra!
Từ Tinh Tinh gật đầu, không hành động thiếu suy nghĩ.