Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 620
Chương 620: Ta quả nhiên có tiềm chất làm nhân sinh đạo sư… (2)
Trần Thư bình tĩnh thu hồi hai Khế Ước Linh, không có sử dụng toàn lực cũng đã nhẹ nhõm chiến thắng. Hiện trường vẫn là yên tĩnh giống như chết. Nhưng trong chốc lát, từng cơn hoan hô ngợp trời liên tiếp!
– Hãn Phỉ Nam Giang, vĩnh viễn thần!
– Má nó, đây mới thật sự là thiên tài nha! Thực lực Nhị Tinh treo lên đánh Tam Tinh đấy!
– Fan cuồng mười năm của Hãn Phỉ Nam Giang không mời mà tới!
– Vị fan mười năm kia, ngươi không phải ban nãy ủng hộ Lưu Khánh đấy sao?
– Cái gì là Lưu Khánh?
– …
Hiện trường, tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, trận chiến đầu tiên của Trần Thư cũng đã chinh phục người xem toàn trường.
Vô luận là Slime hình thể cực lớn hoặc là Husky trình diễn oanh tạc nguyên tố, đều làm người xem rung động vô cùng.
Mà hắn chỉ là Hắc Thiết Nhị Tinh, tiềm lực bình xét cấp bậc hai Khế Ước Linh đồng dạng không cao. Loại dùng yếu giết mạnh, tràng diện nghịch thiên này thường thường có thể làm người xem nhiệt huyết sôi trào!
– Trách không được dám tùy thời đem theo đao mổ heo, có chút dữ dội nha!
Lý thúc phụ trách báo danh tuyển thủ cảm thán, hoàn toàn thật không ngờ Trần Thư sẽ mạnh như vậy.
Trên mặt Trần Thư nở nụ cười, đã đi ra khỏi vị trí tác chiến trên tràng tỷ thí.
Danh tính Hãn Phỉ Nam Giang, lần thứ nhất chính thức khai hỏa tại kinh đô rồi!
Mà lúc này, đã có không ít người thông qua trên mạng tìm đọc được, hiểu rõ sự tích về hắn!
Trong lúc nhất thời, Hãn Phỉ Nam Giang trở thành đại danh từ thiên tài!
– Thực lực quá mạnh mẽ, không có biện pháp…
Trần Thư nói nhỏ một tiếng, về tới vị trí hậu trường.
– Lý thúc, hiện tại buổi tối thu xếp cho ta, có vấn đề gì không?
– Không có vấn đề, hoàn toàn không có vấn đề!
Trong mắt Lý thúc tràn đầy hiền lành, quả thực là thay đổi 180 độ, tựa như một người khác vậy.
– Nếu như ngươi muốn, sắp xếp vào rạng sáng 12h cũng có thể!
– Không đến mức đó, người xem đến xem quỷ à! Sắp xếp cho ta lúc bảy tám giờ là được!
Trần Thư mở miệng nói ra, đây chính là thời gian Hoàng Kim.
Mọi người ăn xong bữa tối, hoạt động giải trí ban đêm sẽ đến đây xem Ngự Thú Sư thi đấu nhẹ nhàng vui vẻ!
– Không có vấn đề!
Lý thúc vừa cười vừa nói, đã sẵn sàng thăng chức cho Trần Thư trở thành gương mặt đại diện của cửa hàng của tháng 11.
Nửa giờ sau, Trần Thư cùng Hứa Tiểu Vũ đi trên đường, đã đi ra Đấu Linh Trường.
– Trần Bì, ngươi trở nên thật mạnh mẽ rồi!
Hứa Tiểu Vũ vừa cười vừa nói, trong mắt nhưng lại đã có một khoảng mất mát.
Lúc trước nàng đứng đầu lớp, nhưng kể từ khi bắt đầu cấp ba, Trần Thư một đường quật khởi, quả thực giống như là 1 bug vậy.
Ngắn ngủn thời gian một năm, nàng hiện tại đều trông không đến bóng lưng Trần Thư rồi.
Trần Thư giật mình, đối với hắn mà nói, tốc độ tiến bộ của mình có lẽ không nhanh.
Nhưng nếu như so sánh đối lập với người bên cạnh, thật sự là hắn có chút nghịch thiên.
– Tiểu Vũ, không có chuyện gì nữa!
Trần Thư cuời cười ôn hòa, nói ra:
– Loại cảm giác mất mác này kỳ thật ta có thể hiểu được đấy.
Hứa Tiểu Vũ nói ra:
– Ngươi cũng từng có ư?’
– Ta không có, nhưng lão Vương, lão Tạ, Tiểu Tinh, A Lương, Thanh Hàn, Hạ Băng vân vân và vân vân, kỳ thật bọn họ đều có loại cảm giác này đấy, ta đều có thể hiểu được đấy!
– …
Trong nội tâm Hứa Tiểu Vũ co quắp, tại sao câu nói này càng ngày càng trở nên thái quá?
Trần Thư vừa cười vừa nói:
– Nếu như thật sự không vượt qua được, vậy thì đổi một mục tiêu, chúng ta không cần phải tra tấn chính mình đấy!
– Ngươi thật là đang an ủi ta sao?
Hứa Tiểu Vũ hít sâu một cái, cảm giác có chút sợ.
– Khẳng định đó!
Trần Thư gật đầu nói:
– Nếu quả thật không thể tiêu tan cảm giác đó, các ngươi có thể tổ chức thành một cái liên minh người thất lạc, hai bên cùng ủng hộ, nhất định là có thể vượt qua đấy!
– …
Hứa Tiểu Vũ nghiến chặt hàm răng, đã muốn lấy chùy đập chết Trần Thư rồi.
– Tiểu Vũ…
– Ta muốn yên tĩnh, cám ơn!
Hứa Tiểu Vũ trực tiếp bước nhanh bỏ đi, không muốn nghe bất luận một câu gì từ Trần Thư.
– Thật sự, Tiểu Vũ, liên minh này của các ngươi nhất định là không ngừng lớn mạnh đấy, tin tưởng ta!
– …
Trải qua nửa giờ tra tấn tâm lý, Hứa Tiểu Vũ rốt cục về tới cửa trường học.
– Ta phải về trường học rồi, ngươi trở về đi!
– Nghe được lời an ủi của ta, có dễ chịu hơn hay không?
– …
Hứa Tiểu Vũ thở dài, trực tiếp quay người về tới trong trường học.
– Xem ra lời nói của ta đã chạm đến linh hồn của nàng…
Trần Thư ngồi trên xe quay lại Hoa Hạ học phủ, nói nhỏ:
– Ta quả nhiên có tiềm chất làm nhân sinh đạo sư!
Năm giờ chiều, Trần Thư về tới trong kí túc xá.
– Hai ngươi không suy sụp hả?
Trần Thư vừa mở cửa đã nhìn thấy A Lương đang loay hoay lấy máy tính trên lòng bàn tay hắn, hình chiếu bên trên biểu hiện ra các loại nhiệm vụ.
– Chuẩn bị làm nhiệm vụ?
Hắn ngồi xuống trên ghế sa lon, mở miệng hỏi.
– Muốn kiếm lời học phần à, bằng không thì không dùng được phòng tu luyện cao cấp của trường học.
A Lương một bên trả lời, một bên đánh dấu xác nhận nhiệm vụ thích hợp.
– Trần Bì, ngươi có muốn chúng ta cùng một chỗ?