Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 618
Chương 618: Slime làm toàn trường khiếp sợ
– Chẳng những có lực phòng ngự kinh người mà tốc độ cũng vô cùng nhanh chóng, đối thủ lấy cái gì đánh đây chứ! Một đám người vô cùng kích động. Có lẽ một Khế Ước Linh siêu cấp S không quá hiếm thấy trong Hoa Hạ Học Phủ, nhưng nếu so với các Ngự Thú Sư bình thường thì đó chính là lông phượng sừng lân.
– Nếu như ngươi có thể phá vỡ phòng ngự Ngự Thú của ta thì coi như Lưu Khánh ta thua!
Khóe miệng Lưu Khánh mang theo nụ cười tự tin.
Chỉ cần dựa vào lực phòng ngự mạnh mẽ thì hắn ta đã có thể đứng ở thế bất bại rồi.
Trần Thư lắc đầu, Lưu Khánh không phải sinh viên năm nhất nên chưa nhìn thấy trận chiến giữa Trần Thư và Vu Dịch, hắn ta đương nhiên không biết sức phá hoại của Husky.
– Òm ọp!
Ngay lập tức, một quả cầu lớn màu vàng cao hơn sáu mét xuất hiện, trông vô cùng ngốc nghếch, đáng yêu.
Mà trên đầu của nó lại có một con Husky đang nhảy nhót lung tung mà gào to.
– Hả? Slime và Nguyên Tố Thú ư?
– Con mẹ nó, ngươi còn dám nói đây là thiên tài của Hoa Hạ Học Phủ nữa à?
– Trả tiền! Trả tiền nhanh!
Một đám người kích động, bọn họ chỉ cảm thấy bản thân bị lừa gạt.
Cái này còn không sánh bằng Ngự Thú Sư ngoài xã hội nữa là, sao có thể là sinh viên hàng đầu của Hoa Hạ Học Phủ được cơ chứ?
– Các vị đừng nóng vội! Xin hãy kiên nhẫn!
Dưới đài, nhân viên quản lý của Đấu Linh Trường vội vã lên tiếng an ủi.
Hắn ta cũng không ngờ Khế Ước Linh của Trần Thư vậy mà lại kỳ lạ đến như vậy.
Nếu như là cấp SSS thì có lẽ hắn ta cũng đã không kinh ngạc đến mức này rồi.
Nhưng loại Khế Ước Linh có cấp bậc đánh giá tiềm năng này lại quá bình thường!
– Một Khế Ước Linh khác của ngươi đâu?
Vẻ mặt Trần Thư bình đạm, hắn không hề chịu bất kỳ một ảnh hưởng nào từ những người khác mà đưa ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Lưu Khánh.
Trong mắt Lưu Khánh có vẻ ngạo mạn, hắn ta nói:
– Đối phó với ngươi thì chỉ cần một Khế Ước Linh là đủ rồi!
– Mặc dù ngươi chưa xem qua trận chiến giữa ta và Vu Dịch, nhưng lại từng nhìn thấy ta và Vu Giang đánh nhau, ngươi hiểu rõ thực lực của ta như thế nào.
Trần Thư sờ cằm rồi suy đoán:
– Ngươi nhất định sẽ không xem thường ta, nhưng bây giờ ngươi lại bày ra bộ dạng ngu xuẩn này, vậy chứng tỏ ngươi đang muốn chơi xỏ ta!
Lưu Khánh nghe vậy thì thay đổi biểu cảm, không ngờ lại bị Trần Thư đoán trúng rồi.
– Hừ!
Đột nhiên, chỉ thấy Cự Tích gào thét một tiếng rồi lập tức lao về phía trước với tốc độ cực nhanh, tựa như một luồng ánh sáng màu vàng vậy.
– Nhanh như vậy sao?
Trần Thư khẽ giật mình, hắn cũng lập tức đề cao tinh thần.
Xi xì!
Bỗng nhiên, Cự Tích vẫy đuôi, không khí cũng xuất hiện tiếng nổ vang!
Vóc dáng của Tiểu Hoàng to lớn, hơn nữa tốc độ cũng không nhanh nên đương nhiên là không thể tránh thoát.
Bùm!
Một tiếng va chạm kinh hoàng vang lên!
Cả người Cự Tích không khỏi thụt lùi về phía sau mấy mét, trong mắt vẫn vô cùng hung tợn.
Mà Slime khổng lồ cũng phải quay cuồng hơn mười mét mới dừng lại được, trên cơ thể xuất hiện một chỗ lõm cực lớn, làn da nứt nẻ chảy ra máu không màu.
– Xem ra ngươi không mạnh như trong tưởng tượng rồi!
Trong lòng Lưu Khánh thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng ngoài mặt hắn ta không coi Trần Thư ra gì, nhưng thật ra hắn ta lại rất coi trọng hắn.
Dám khiêu chiến với Ngự Thú Hội ở trường thì sao có thể là người bình thường được cơ chứ?
– Khế Ước Linh phụ trợ sao?
Trần Thư nhìn về phía con Kim Sắc Cự Tích, chỉ thấy trong miệng nó đang ngậm một con Tử Sắc Tiểu Trùng.
Trên người Tử Linh Trùng tản ra ánh sáng màu tím trong suốt, nối liền với Kim Sắc Cự Tích.
Đây cũng là lý do tại sao sức chiến đấu của Cự Tích lại mạnh đến mức đáng kinh ngạc như vậy.
Lưu Khánh nói:
– Có Tử Linh Trùng cấp A buff thêm thì cho dù là về mặt lực lượng, tốc độ hay phòng ngự thì ta đều có thể nghiền ép ngươi!
– Ồ.
Trần Thư chỉ gật đầu, ngay sau đó Slime lại kêu òm ọp một tiếng.
Đột nhiên, cơ thể của nó phình to lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ba mươi mét, năm mươi mét, sáu mươi mét…
Cuối cùng, nó đã phình to đến hơn sáu mươi mét, hơn nữa bởi vì nó là hình cầu cho nên cũng mang tới hiệu quả thị giác rất mạnh mẽ!
Tất cả những khán giả vốn đang đòi trả tiền vé đều lặng ngắt như tờ, con mắt trừng lớn cứ như gặp phải quỷ vậy.
Sống nhiều năm như vậy, bọn họ có khi nào gặp qua thứ gì to đến vậy đâu chứ?
Trần Thư vô cùng hài lòng với phản ứng của khán giả, bây giờ Slime đã có thể đóng vai quái vật trong mấy bộ phim đặc biệt rồi.
– Con mẹ nó, đây là cái quái gì vậy?
Lưu Khánh tái mét mặt mày, trong mắt tràn ngập vẻ khó có thể tin.
Lúc trước, khi Trần Thư chiến đấu với Vu Giang đã cố ý khống chế vóc dáng của Slime, không sử dụng hình thái đầy đủ hoàn toàn.
Lưu Khánh vốn tưởng rằng đại địch là con Husky kia, dù sao thì nó cũng biết Phân Thân.
Nhưng bây giờ xem ra, con Slime này càng kỳ quặc hơn nhiều!
– Gào!
Kim Sắc Cự Tích khó khăn ngẩng đầu lên, nó muốn nhìn thấy đôi mắt của Tiểu Hoàng, nhưng nó thật sự không làm được!