Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 617
Chương 617: Lại lảm nhảm thì về trường ta chặt ngươi ngay lập tức (2)
Lý thúc sờ cằm, trong mắt có một tia hứng thú. Buổi chiều đến rất nhanh, Trần Thư và Hứa Tiểu Vũ ngồi chung một chỗ, phía dưới có hai Ngự Thú Sư Hắc Thiết Tam Tinh đang thi đấu.
Một người là sinh viên hàng đầu của một trường đại học danh tiếng, người kia là một Ngự Thú Sư ngoài xã hội mang trên mình kinh nghiệm chiến đấu phong phú.
Hai người đều có lợi thế riêng, một bên là thiên phú, bên còn lại là kinh nghiệm chiến đấu.
Cuối cùng, sinh viên có lợi thế nhỉnh hơn một chút giành chiến thắng.
– Trần tiên sinh, sắp chuẩn bị đến lượt ngươi ra sân rồi, vui lòng chuẩn bị một chút.
Đúng lúc này, một người nhân viên mặc đồng phục của Đấu Linh Trường đi đến nhắc nhở.
– Được rồi!
Trần Thư gật đầu rồi đứng dậy chuẩn bị bắt đầu trận thi đấu đầu tiên.
Hứa Tiểu Vũ hỏi:
– Trần Bì, hôm nay ngươi có trận đấu rồi à?
– Ừ, chuẩn bị thưởng thức tư thế oai hùng vô song của ta đi!
Trần Thư nhếch mép cười rồi rời khỏi ghế khán giả.
Trong lúc hắn và Lưu Khánh đang chờ để ra sân thì người dẫn chương trình đã lên sân trước.
– Các vị khán giả, các bằng hữu, bởi vì do tình huống đặc biệt nên giữa chừng cần thêm một trận thi đấu!
Lời này vừa nói ra, không ít khán giả đều nhíu mày.
Điều này có nghĩa là trận thi đấu ngày hôm nay sẽ bị trì hoãn sang đến ngày mai.
Có lẽ một số người đã đến đây chỉ để xem trận đấu đó.
– Không có thông báo trước cho việc này sao? Đấu Linh Trường làm ăn hơi không hợp quy củ rồi nhỉ?
– Đúng vậy, lại có nhân vật có đặc quyền nào tới à?
Người dẫn chương trình thấy vậy thì cũng không bối rối mà khẽ cười rồi nói:
– Trận tranh tài thêm vào này là trận quyết đấu của hai thiên tài đến từ Hoa Hạ Học Phủ, chắc chắn sẽ không khiến cho mọi người thất vọng đâu!
Tất cả mọi người đều hơi sửng sốt, ngay sau đó lại lặng ngắt như tờ, vốn dĩ khó chịu cũng tan thành mây khói, ngược lại tràn đầy mong đợi.
Cuộc so tài giữa các thiên tài thường thú vị hơn nhiều!
Đặc biệt là một số Khế Ước Linh cấp cao hiếm thấy, thậm chí bọn họ còn chưa từng được thấy qua nữa là.
Người dẫn chương trình mỉm cười mà nói:
– Tiếp theo, cho mời vị tuyển thủ đầu tiên của chúng ta, thiên tài xếp hạng thứ hai mươi bảy trong tháng mười, Lưu Khánh!
Vẻ mặt Lưu Khánh bình đạm mà đi tới trên vị trí của tuyển thủ.
– Là Lưu Khánh ư? Chẳng trách muốn thêm trận thi đấu!
– Có vẻ như hắn ta lại muốn xông lên lần nữa để nhận được suất thi đấu tranh bá!
– Khánh thiếu cố lên! Cố lên! Chúng ta tin tưởng ngươi!
Không ít người đều lớn tiếng cổ vũ hắn ta, là một khách quen của Đấu Linh Trường, hắn ta đương nhiên cũng có một lượng người hâm mộ nhất định.
Lúc này người dẫn chương trình lại nói tiếp:
– Mà đối thủ của hắn ta, cũng là thiên tài của Hoa Hạ Học Phủ, người được mệnh danh là tội phạm Nam Giang, Trần Thư!
Bên dưới yên tĩnh không một tiếng động, hoàn toàn chưa nghe qua tên tuổi của Trần Thư lần nào.
Hứa Tiểu Vũ lớn tiếng gào thét:
– Trần Bì! Cố lên!
Tuy nhiên, thanh âm đó rất nhanh đã bị lu mờ trước những tiếng reo hò cổ vũ Lưu Khánh.
Trần Thư không khỏi lắc đầu, hắn mà biết trước thì đã mua người cổ vũ thuê từ trước rồi, thật là thất sách quá mà!
– Ta sẽ khiến cho ngươi hiểu ra, Ngự Thú Sư là phải dựa vào Khế Ước Linh chứ không phải dựa vào một thanh đao mổ heo!
Lưu Khánh hưởng thụ sự cổ vũ của mọi người, trong lòng không khỏi lâng lâng, hắn ta nói tiếp:
– Học đệ, ngươi vẫn chưa hiểu được ý nghĩa thật sự của một Ngự Thú Sư!
Trần Thư nhếch mép cười, giọng điệu nhẹ nhàng mà nói:
– Ngươi lại lảm nhảm thêm một câu, về trường ta chặt ngươi ngay lập tức!
– …
Lưu Khánh lập tức ngậm miệng không nói, ngươi không làm người nữa đúng không?
Mình phải nhanh chóng trở thành Bạch Ngân Cấp mới được, nếu không thì mỗi ngày bị người ta cầm đao mổ heo uy hiếp, thật sự sống không nổi mất…
– Tuy bạn học Trần Thư chỉ là Hắc Thiết Nhị Tinh, nhưng nếu đã dám chủ động thách đấu thì đương nhiên có chỗ tự tin, ít nhất sẽ không thua quá nhanh!
Trên mặt người dẫn chương trình treo nụ cười, hiển nhiên người này không coi trọng Trần Thư.
Đều là thiên tài mà muốn vượt cấp khiêu chiến thì quá khó khăn.
– Tiếp sau đây, trận đấu xin được phép bắt đầu!
Người dẫn chương trình rời khỏi đài thi đấu, nhường chiến trường lại cho hai người.
Vừa dứt lời, Lưu Khánh lập tức triệu hoán Khế Ước Linh của mình ra.
Gào!
Một con Kim Sắc Tích Dịch khổng lồ xuất hiện, thân hình của nó to lớn, cộng thêm cái đuôi lớn thì ít nhất cũng phải dài đến sáu mét, Lân Giáp trên cơ thể tỏa ánh sáng màu vàng, nhìn qua vô cùng cứng cỏi.
– Kim Giáp Bạo Tích siêu cấp S! Khí thế mạnh mẽ thật đấy!
– Cuối cùng cũng có thể nhìn thấy Cự Tích của Lưu Khánh thêm lần nữa, ta hồi xuân rồi! (*)
(*) Câu gốc:
爷青回
! => Ta hồi xuân, thường mang ý chỉ những người nổi tiếng, những bộ hoạt hình, game, phim truyền hình kinh điển… quay trở lại, hoặc một lần nữa gặp mặt với đại chúng, cư dân mạng thường dùng cách chơi chữ “Ta hồi xuân” để thể hiện cảm xúc nghẹn ngào khi thấy những con người, sự vật trong ký ức thanh xuân của mình một lần nữa được xuất hiện.