Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 616
Chương 616: Lại lảm nhảm thì về trường ta chặt ngươi ngay lập tức
Các tháng còn lại đều chỉ có người đứng đầu mới có được tư cách tham gia. – Vui lòng nộp phí báo danh, năm nghìn nguyên!
– Hả? Còn phải nộp tiền sao nữa?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, không phải miễn phí tham gia sao?
Nhân viên mê hoặc mà nói:
– Quán quân của thi đấu tranh bá nhận được tiền thưởng là một trăm triệu đấy, đổi năm nghìn để lấy một trăm triệu đã là lời tận hai vạn lần rồi đấy! Tiểu tử à!
– Hình như rất có lý!
Trần Thư sờ cằm rồi thành thật nộp tiền.
Đúng là còn non và xanh lắm mà!
Trong lòng nhân viên nghĩ vậy, đến cùng thì vẫn còn non nớt quá, quán quân cũng không phải là thứ chỉ cần nói là có thể đạt được!
Trần Thư đang muốn rời đi thì lại nghĩ tới cái gì nên nói:
– Đại thúc, có thể cố gắng thu xếp cho ta thi đấu vào buổi tối được không, ban ngày ta có tiết học.
Nhân viên tỏ vẻ ngượng ngùng:
– Cái này hơi khó làm, bởi vì sinh viên tới tham gia quá nhiều mà bọn họ đều muốn sắp xếp đến buổi tối…
Đúng lúc này, cửa bị đẩy ra, một người đi đến.
– Lý thúc, phiền ngươi báo danh cho ta một chút!
– Là Lưu Khánh đấy à? Được, không thành vấn đề, vẫn sắp xếp vào buổi tối cho ngươi đúng không?
Lưu Khánh gật đầu rồi chuyển mắt, vừa nhìn là đã nhìn thấy Trần Thư.
– Bà mẹ nó, là ngươi à?
– Hả? Ngự Thú Hội?
Trần Thư nhướng mày, cũng nhớ tới thân phận của đối phương.
Lúc trước, Lưu Khánh mang theo Vu Giang đến gây sự, kết quả lại bị đao mổ heo của hắn dọa cho choáng váng!
– Đại thúc, tại sao hắn ta có thể đánh buổi tối được vậy?
Sắc mặt Lưu Khánh bình đạm, trong mắt tràn ngập tự tin mà nói:
– Tháng trước ta đứng trong top ba mươi, ngươi là cái thá gì chứ?
Trần Thư đang muốn nói thì trước mắt xuất hiện các lựa chọn.
【
Phương án 1: Gọn gàng dứt khoát móc đao mổ heo ra! Phần thưởng hoàn thành: Cự Hình Phong Nhận + 1
】
【
Phương án 2: Trở thành người cố vấn cuộc sống, lấy túi phân ra! Phần thưởng hoàn thành: Kịch Độc Mộc Phược + 1
】
【
Phương án 3: Bình tĩnh nói: “Cuộc trò chuyện đến đây là kết thúc!”, đồng thời ném Bạo Tạc Dược Tề ra. Phần thưởng hoàn thành: Cuồng Sa Phi Thạch +1
】
Trần Thư hơi bất ngờ, đây là lần đầu tiên gặp được tình huống mà cả ba phương án đều hợp ý hắn đến vậy!
Nhân viên thấy Trần Thư im lặng thì chủ động nói:
– Hắn ta thật sự có chút đặc quyền…
Trần Thư nhướng mày mà nói:
– Vậy thì kể từ bây giờ, đặc quyền của hắn ta thuộc về ta!
– Trần Thư, ngươi đừng có quá đáng…
Lưu Khánh còn chưa kịp nói xong thì trên cổ đột nhiên cảm thấy một cỗ ớn lạnh.
Thân thể hắn ta khẽ giật mình, mồ hôi lạnh toát ra ngay lập tức.
Con mẹ nó, đây là Đấu Linh Trường đấy, ngươi thật sự không muốn sống nữa à!
– Quá đáng cái gì?
Vẻ mặt Trần Thư bình tĩnh, tay phải cầm một thanh đao mổ heo rồi trực tiếp gác lên vai Lưu Khánh.
Sau một lúc suy nghĩ thì hắn quyết định chọn phương án 1.
Ai bảo Lưu Khánh có nỗi sợ đối với đao mổ heo cơ chứ?
Bốc thuốc đúng bệnh mới là vương đạo!
– ?
Hai mắt của nhân viên co rụt lại mà nhìn chằm chằm vào thanh đao mổ heo sắc bén kia!
Tình huống gì thế này?
Con mẹ nó, không phải ngươi là sinh viên sao?
Bây giờ thì hắn ta đã có chút hiểu tại sao đối phương lại muốn tự xưng là tội phạm Nam Giang rồi…
– Bạn học, ngươi đừng kích động, đừng kích động…
Khóe miệng nhân viên giật giật, kiên nhẫn mà khuyên nhủ.
Một sinh viên tùy thời mang theo đao mổ heo thật sự hợp lý sao?
Hắn ta nói:
– Nếu như ngươi dùng thực lực của Ngự Thú Sư để đánh bại hắn ta thì đương nhiên đặc quyền đó sẽ thuộc về ngươi…
– Thật sao?
Trần Thư nhếch mép cười rồi cất đao mổ heo đi, sau đó mới nói:
– Học trưởng, vừa nãy ta chỉ đùa với ngươi một chút thôi, ngươi sẽ không để tâm chứ?
– Không… Sẽ không…
Lưu Khánh nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng không ngừng thầm mắng.
Bản thân thật sự xui xẻo quá mà, đi ra ngoài mà cũng có thể đụng phải tên sát tinh này.
– Nếu đã như vậy thì phiền ngươi nhanh chóng sắp xếp cho chúng ta một trận thi đấu đi.
– Được, hai vị đều từ xa mà tới, vậy thì xế chiều hôm nay thi đấu được chứ?
Trần Thư gật đầu ra hiệu không có vấn đề gì rồi quay người rời đi.
– Tiểu Lưu, đây thật sự là học sinh của trường các ngươi sao?
Lý thúc hỏi, vẫn còn chưa phản ứng lại.
Vốn dĩ hắn ta vẫn luôn muốn cho nhi tử thi đậu Hoa Hạ Học Phủ.
Nhưng bây giờ xem ra, cho dù có đủ điểm đậu thì cũng cần phải suy nghĩ cẩn thận mới được.
– Ta có chút xích mích với hắn!
Lưu Khánh nói. Ban đầu là mâu thuẫn giữa Vu Giang và Trần Thư, bây giờ thì đã phát triển trở thành xung đột giữa Niệu Tố Đại Xã và Ngự Thú Hội rồi.
– Lý thúc, không cần lo lắng, ta sẽ dùng thực lực để dạy hắn làm người!
Đánh nhau ta không bằng, nhưng so về Ngự Thú thì ngươi không được!
– Ừ, hắn chỉ là Hắc Thiết Nhị Tinh, chắc là ngươi có thể vượt qua hắn thôi.
– Nhị Tinh?
Thân thể Lưu Khánh khẽ run rẩy, không phải trước khi nghỉ lễ Quốc Khánh vẫn còn là Hắc Thiết Nhất Tinh sao?
– Sao vậy?
– Không có gì, ta cũng muốn nghỉ ngơi một chút!
Lưu Khánh hít sâu một hơi rồi cũng rời khỏi phòng.
– Quan hệ ân oán giữa hai thiên tài của Hoa Hạ Học Phủ…