Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 615
Chương 615: Không có thực lực không được cười
Hắn cũng không ngờ lại gặp được người bạn học cấp ba của mình, Hứa Tiểu Vũ ở đây. – Sao ngươi lại tới đây?
– Trường của ta ở ngay gần đây mà, thỉnh thoảng ta có đến xem các cuộc tranh tài ở Đấu Linh Trường để học hỏi kinh nghiệm.
Hai người sánh bước đi vào trong Đấu Linh Trường.
Hứa Tiểu Vũ hỏi:
– Không phải ngươi tới để thi đấu đấy chứ?
– Ừ, không phải cuối tháng có một cuộc thi đấu sao? Ta nhận một nhiệm vụ ở trường, cần phải giành được chức vô địch.
Hắn vừa nói ra những lời này thì vẻ mặt Hứa Tiểu Vũ kinh ngạc, nàng ta đánh giá Trần Thư.
Nàng ta còn chưa kịp nói gì thì bên cạnh đã có một tiếng chế nhạo truyền đến.
– Thật là không biết tự lượng sức mình!
Hai tên nam tử đi ngang qua khẽ cười, dáng vẻ của Trần Thư trông còn non nớt, bọn họ chỉ nghĩ là hắn chưa từng trải đời.
– Đứng lại!
Trần Thư nheo hai mắt lại. Con mẹ nó, đây là đang cười nhạo tội phạm Nam Giang ta sao?
Vẻ mặt của hắn bình đạm, bước mạnh đi tới trước mặt hai người kia rồi nhìn chằm chằm vào bọn họ.
– Ngươi… Ngươi muốn làm cái gì?
Khuôn mặt của cả hai thay đổi, vậy mà lại cảm nhận được một cỗ cảm giác áp bách không thể giải thích được.
– Hai người các ngươi cười cái gì hả?
– Hừ! Không thèm để ý ngươi!
Một người hừ lạnh, trong lòng có chút sợ hãi nhưng lại cố hết sức duy trì vẻ mặt bình tĩnh.
Hắn ta muốn vượt qua Trần Thư nhưng bả vai lập tức bị một bàn tay đè lại, sau đó không thể động đậy chút nào.
– Sức mạnh lớn quá!
Người kia giật mình, hắn ta cũng là Hắc Thiết Cấp đấy.
Tuy rằng thân thể đã được cường hóa nhưng hắn ta vẫn không thể đánh bại được Trần Thư cao lớn thô kệch.
Mỗi lần cường hóa thân thể do đại đẳng cấp mang tới đều lấy cường độ thân thể của bản thân để làm cơ sở. Cơ thể của Trần Thư vốn đã cường tráng, đương nhiên hắn có thể đạt được mức độ cường hóa càng lớn hơn nữa.
Hắn bình thản mà nói:
– Ta hỏi lại lần nữa, vừa nãy các ngươi cười cái gì vậy?
– Ta… Vợ của ta sắp sinh, ta vui ta cười không được à?
Nam tử ngoan cố biện giải, hắn ta chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi Trần Thư.
– Vậy còn ngươi thì sao?
Hắn quay đầu nhìn sang một người khác.
– Ta… Vợ của ta cũng sắp sinh rồi!
Trần Thư nhíu mày mà hỏi:
– Hai người các ngươi có chung một vợ đấy à?
Người kia trả lời theo bản năng:
– Đúng vậy!
– Đúng cái rắm mà đúng! Ngươi mà còn như vậy là ta gào rách cổ họng luôn cho xem!
– Xéo đi! Sau này nhớ kỹ, không có thực lực không được cười! Khóc mỗi ngày cho ta!
Trần Thư trực tiếp đá cho một người một chân, không tiếp tục dây dưa nữa.
Hai người tức giận trừng mắt nhìn một chút, cuối cùng cũng không còn dám trêu chọc Trần Thư nữa.
– Trần Bì, ngươi phải giữ bình tĩnh chút, đại nhân vật ở Kinh Đô nhiều lắm đấy!
Hứa Tiểu Vũ bước tới nói:
– Ở đây cũng không phải là đang ở thành phố Nam Giang, lỡ như ngươi đắc tội người có quyền có thế thì sao đây.
Trần Thư lớn tiếng mà nói:
– Không có việc gì, Vu Dịch ta không sợ bất kỳ kẻ nào tìm phiền toái!
– …
– Tiểu Vũ, ngươi đi xem thi đấu đi, ta đi tìm nhân viên để báo danh.
Vừa dứt lời thì hai người tách ra tại đây.
Trần Thư tìm đến nhân viên của Đấu Linh Trường phụ trách báo danh.
– Ngươi muốn tham gia trận thi đấu tháng mười một sao?
Nhân viên hơi giật mình rồi nhìn qua nhìn lại đánh giá dáng vẻ của Trần Thư, vừa liếc mắt là thấy hắn chỉ là một học sinh.
Trần Thư gật đầu mà nói:
– Đúng vậy, phiền ngươi báo danh giúp ta.
– Nói sơ về thông tin của ngươi đi.
– Trần Thư, tự âm Bỉ, hiệu tội phạm Nam Giang, người đời xưng là mỹ thiếu niên không nhuốm bụi trần…
– Dừng! Chờ một chút!
Khóe miệng nhân viên giật giật. Con mẹ nó, đây mà là con người tự giới thiệu sao?
– Không cần làm mấy việc vô nghĩa đó, cho ta mượn thẻ căn cước dùng một chút rồi thuận tiện nói luôn tên trường học và Ngự Thú Đẳng Cấp của ngươi!
Trần Thư gật đầu rồi đưa thẻ căn cước ra, đồng thời nói:
– Hoa Hạ Học Phủ, Hắc Thiết Cấp Nhị Tinh!
– Ngươi là sinh viên của Hoa Hạ Học Phủ?
Vẻ mặt nhân viên kinh ngạc, trong mắt nhiều hơn một chút coi trọng.
Hắn ta nhận thẻ căn cước rồi ghi lại thông tin cá nhân của hắn, đồng thời nhắc nhở:
– Tiểu tử, dự kiến ít nhất sẽ có hai ngàn người tham gia vào trận đấu tháng mười một, hơn nữa tất cả bọn họ đều là Hắc Thiết Tam Tinh đấy! Ngươi có chắc muốn tham gia không?
– Nhiều người như vậy sao?
Trần Thư hơi bất ngờ, không ngờ chỉ mới tháng mười một mà đã kịch liệt như vậy rồi.
Nhưng sau khi cẩn thận nghĩ lại thì thấy cũng bình thường.
Mới chỉ tính riêng Hắc Thiết Tam Tinh của Hoa Hạ Học Phủ thôi thì chỉ sợ cũng đã phải có năm sáu trăm người, trong đó phần lớn đều là sinh viên năm ba, năm bốn.
Cộng với khoảng chừng hơn chục trường đại học khác và các Ngự Thú Sư kỳ cựu trong xã hội thì hai ngàn người hoàn toàn không phải là một con số lớn.
Nếu muốn tham gia cuộc thi đấu vào tháng mười hai thì đây là cơ hội duy nhất.
Bởi vì cuộc cạnh tranh trong tháng mười một vô cùng khốc liệt, cho nên Đấu Linh Trường đã thiết lập vị trí thứ nhất và thứ hai đều có đủ điều kiện để tham gia thi đấu tranh bá.