Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 614
Chương 614: Nhiệm vụ biến thái của Liễu Phong (2)
Trần Thư gật đầu. – Bạn học, có phải ngươi đắc tội với hắn ta đúng không…
– Làm sao vậy?
Trần Thư khẽ giật mình, không phải hôm nay sẽ phải đối mặt với phiên tòa đấy chứ?
– Ngươi tự xem đi!
Tiểu tỷ tỷ lắc đầu rồi thao tác trên màn hình, chỉ thấy trên không trung hiện ra một giao diện.
– Con mẹ nó chứ!
Cơ thể Trần Thư lập tức run rẩy, hắn nhìn chằm chằm vào ba cái nhiệm vụ ở phía trên.
【
Tên nhiệm vụ
】
: Giành chức vô địch hàng năm của tổ Hắc Thiết trong Đấu Linh Trường Kinh Đô!
【
Độ khó của nhiệm vụ
】
: Tứ Tinh.
【
Nội dung nhiệm vụ
】
: Hiện tại đã gần đến cuối năm, Đấu Linh Trường Kinh Đô sắp bắt đầu cuộc thi đấu thường niên, hãy thành công giành được chức vô địch! Lưu ý: Trước tiên cần phải đạt được quán quân vào tháng mười một, xem như là tư cách tham gia cuộc thi!
【
Phần thưởng nhiệm vụ
】
: Một ngàn năm trăm tín chỉ!
…
【
Tên nhiệm vụ
】
: Đi săn Quân Vương Hắc Thiết Cấp!
【
Độ khó của nhiệm vụ
】
: Ngũ Tinh
【
Nội dung nhiệm vụ
】
: Yêu cầu làm đoàn trưởng Ngự Thú Đoàn rồi đi săn một con Quân Vương Hắc Thiết Cấp! Lưu ý: Số lượng thành viên của Ngự Thú Đoàn không được vượt quá sáu người, không được có thành viên Bạch Ngân Cấp!
【
Phần thưởng nhiệm vụ
】
: Hai ngàn tín chỉ!
…
【
Tên nhiệm vụ
】
: Phá hủy căn cứ của tổ chức Ám Dạ!
【
Độ khó của nhiệm vụ
】
: Ngũ Tinh
【
Nội dung nhiệm vụ
】
: Tổ chức Ám Dạ không hoạt động nửa năm dường như lại có động tĩnh, hãy thành công phá hủy nó!
【
Phần thưởng nhiệm vụ
】
: Ba ngàn đến một vạn tín chỉ (được phân phối dựa theo cống hiến)
Trần Thư thật sự bị nhiệm vụ làm cho trầm mặc…
– Đây thực sự là nhiệm vụ giao cho người làm sao?
Vẻ mặt của hắn đờ đẫn, đã có chút không phản ứng lại..
Tiểu tỷ tỷ nhún vai, cũng cảm thấy ba nhiệm vụ này có chút vô nhân đạo.
Cho dù là giáo sư có tư cách để đặt ra nhiệm vụ riêng cho các học sinh của mình, tuy nhiên cũng không thể có tình huống phần thưởng nhiệm vụ không phù hợp với độ khó của nhiệm vụ, nếu không sẽ tốn nhiệm vụ vô ích.
Hiển nhiên, Liễu Phong rất coi trọng Trần Thư.
Nhiệm vụ kém nhất cũng đã có phần thưởng là một ngàn năm trăm tín chỉ nếu bán ra thì ít nhất cũng phải có đến giá hai trăm triệu.
Nhưng vấn đề là, những nhiệm vụ này thật sự quá khó khăn.
Trần Thư xoa đầu, thầm nghĩ về tính khả thi.
Nhiệm vụ đầu tiên có độ khó thấp nhất, chỉ có Tứ Tinh, là nhiệm vụ giao đấu với các Ngự Thú Sư, nhìn qua hình như không khó.
Nhưng hắn chỉ là Hắc Thiết Nhị Tinh, hắn phải chiến thắng vô số Hắc Thiết Tam Tinh rồi cuối cùng giành được giải quán quân.
Nếu như là các cuộc thi đấu ở các thành thị khác thì có lẽ không khó khăn lắm.
Nhưng đây lại là thi đấu ở Đấu Linh Trường Kinh Đô, chắc chắn sẽ có độ khó thuộc hàng đầu.
Trong đó còn bao gồm những thiên tài tới từ các trường đại học lớn ở Kinh Đô và những Ngự Thú Sư có uy tín lâu năm trong xã hội.
– Lão Liễu đang sắp đặt một bài kiểm tra cho ta đây mà!
Trần Thư sờ cằm, bây giờ hắn chỉ là Hắc Thiết Nhị Tinh, cần phải chiến đấu vượt cấp để trở thành người đứng đầu trong Hắc Thiết Cấp, đây cũng không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.
Nhiệm vụ thứ hai càng là ăn nói linh tinh, đi săn Quân Vương cũng tương đương với việc đối địch với toàn bộ Dị Không Gian đấy!
Mà cái nhiệm vụ thứ ba thì lại không cần phải nói nữa, căn cứ tổ chức Ám Dạ ở thành phố Nam Thương có cả Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp chiến đấu, một tên Hắc Thiết Cấp làm sao có thể tiêu diệt nổi đây?
Quá lắm hắn cũng chỉ có thể cung cấp chút tình báo, nhưng khi hệ thống không kích hoạt thì trời mới biết căn cứ tổ chức Ám Dạ ở chỗ nào.
– Giúp ta nhận nhiệm vụ đầu tiên đi.
Trần Thư nói, hắn quyết định thử sức một lần xem sao.
Trước mắt thì nhiệm vụ đầu tiên có hy vọng hoàn thành nhất rồi.
– Ngươi có chắc ngươi muốn nhận không?
Tiểu tỷ tỷ khẽ nhếch miệng, không ngờ lão sư không hợp lẽ thường mà học sinh còn kỳ quặc hơn!
Trần Thư không nói nhiều nữa mà chỉ nhận nhiệm vụ rồi rời đi.
– Cần giành chức quán quân hàng tháng của tháng mười một trước đã.
Một tiếng sau, Trần Thư đi đến khu Thanh Vân của Kinh Đô, tính ra đây đã thuộc về vùng ngoại thành, bên ngoài nhìn không phồn vinh cho lắm.
– Đây chính là Đấu Linh Trường Kinh Đô sao?
Trần Thư ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tòa kiến trúc hình tròn khổng lồ đứng sừng sững phía trước, trong đó loáng thoáng truyền ra những tiếng la hét của đám đông.
– Vui lòng xuất trình vé vào cửa.
Nhân viên bảo vệ ở cửa nói, người đó tưởng Trần Thư đến đây để xem tranh tài.
– Ta đến để báo danh tham gia!
Trần Thư nói rồi đồng thời lấy thẻ sinh viên của mình ra.
Bốn chữ Hoa Hạ Học Phủ ở trên thẻ khiến cho bảo vệ kinh ngạc, nhìn qua nhìn lại đánh giá Trần Thư rồi cuối cùng cũng cho hắn qua.
– Dùng tốt thật đấy!
Trần Thư lấy lại thẻ sinh viên, lúc đang định tiến vào Đấu Linh Trường thì một giọng nói truyền đến.
– Trần Bì!
– Hả?
Trần Thư khẽ nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ hài mặc áo lông màu trắng chạy chậm tới, trong mắt hiện lên vẻ phấn khích.
– Tiểu Vũ?