Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 609
Chương 609: Đạo sư nhân sinh của bạn, Trần Thư đã online
Xì xì! Gai nhọn trên thụ đằng ma sát qua lại vào hộ thuẫn khiến người ta tê cả da đầu.
– Thật sự cho rằng Liệt Địa Kim Lang của ta chỉ đơn giản là Khế Ước Linh công kích thôi sao?
Khóe miệng Vu Dịch nhếch lên thành một nụ cười, trong lòng nhẹ nhàng thở phào. Xem ra kỹ năng của đối phương tạm thời không thể phá được phòng ngự.
– Ta xem ngươi có thể chịu nổi bao nhiêu kỹ năng!
Trần Thư mở miệng nói. Kịch Độc Mộc Phược thiên về kỹ năng khống chế, sức mạnh sát thương vốn không đủ.
Lúc này, đôi mắt thông tuệ của hai con Husky nhìn chằm chằm vào Liệt Địa Kim Lang đang bị trói chặt.
Ngay sau đó, kỹ năng Quang Huy đủ mọi màu sắc lóe lên.
Chỉ thấy đầu tiên là có băng cầu đánh đến, tiếp theo là đến phong nhận, lôi đình đánh đến!
Ầm!
Kỹ năng Phòng Ngự của Kim Lang vỡ tan, không còn sức chống cự nào.
Nhưng cuộc tiến công của Husky vẫn chưa kết thúc.
Hai đạo Cự Hình Phong Nhận ước chừng năm mét đánh đến, không khí đều xuất hiện tiếng dư âm vù vù.
– Mẹ nó!
Sắc mặt Vu Dịch chấn động, không ngờ đó lại là kỹ năng Bạch Ngân!
Mẹ nó, ngươi chỉ là một Khế Ước Linh cấp D sao lại được phối hợp với kỹ năng cao cấp như vậy?
Bồn phân nạm vàng à?
Tốc độ của Cự Hình Phong Nhận quá nhanh, Kim Lang bị thụ đằng trói chặt nên không có cách nào tránh thoát được.
Ầm ầm!
Hai đạo phong nhận chém đến, trong nháy mắt Kim Lang đã bị bong da tróc thịt, máu tươi chảy xuống.
– Quả nhiên đủ cứng! Không biết còn có thể chịu nổi hay không?
Trần Thư giơ ngón tay cái lên, chỉ thấy đôi mắt của hai con Husky lại lóe lên ánh sáng màu vàng.
Trong chốc lát, trong không trung xuất hiện khoảng mười khối đá, mỗi khối đều lớn cỡ một mét.
– A cái này…
Những người còn lại phía dưới đã sớm bị đủ loại kỹ năng của Husky làm cho kinh hãi.
Đây mẹ nó là pháp thuật Gatling(*) à!
(*) Gatling: một loại súng máy nhiều nòng bắn nhanh.
Nhất là khi phối hợp với thần kỹ Phân Thân thì đúng là không phải Khế Ước Linh bình thường có thể chịu nổi.
– Lại là kỹ năng Bạch Ngân! Mẹ nó, ngươi là phú nhị đại đúng không?
Vu Dịch nhìn những khối đá khổng lồ trên không trung, nhịn không được mà chảy mồ hôi lạnh.
Ngay khi cự thạch sắp rơi xuống thì hắn ta đã sớm hơn một bước thu hồi Kim Lang bị trọng thương vào trong Ngự Thú Không Gian.
Nếu lại tiếp tục chống cự thêm một chút thì Khế Ước Linh vừa mới thức tỉnh của hắn ta tuyệt đối không còn!
– Hả?
Trần Thư hơi ngẩn người ra, ánh mắt lại nhìn vào Băng Tuyết Lân Thú ở trên sân.
Rầm rầm!
Trong chốc lát, hơn mười khối cự thạch đập xuống, tràn ngập uy thế đáng sợ.
Gừ!
Lân Thú gầm lên một tiếng, phía trước xuất hiện một kiên băng màu xanh lam.
Rầm rầm!
Cự thạch đánh vào kiên băng, không ngừng vang lên tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc.
Cuối cùng, kiên băng kém hơn một chút nên đã hoàn toàn bị nghiền nát vụn ra.
Hia khối cự thạch đập tới, khiến Băng Tuyết Lân Thú lập tức phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đụng lõm xuống dưới đất.
– Hú! Hú!
Husky lại gầm lên một tiếng, hai mắt cũng xuất hiện ánh sáng màu đỏ.
– Mẹ nó vẫn còn kỹ năng à?
Thần sắc mọi người chấn động, trơ mắt nhìn hai cột lửa đỏ bừng xuất hiện, không ngừng thiêu đốt Băng Tuyết Lân Thú.
Một lát sau có một mùi thịt nướng tràn ngập, giống như có một con dê nướng ở đây vậy…
Sắc mặt Vu Dịch tái nhợt, không còn sự tự tin phô trương như trước nữa.
Hắn ta ngơ ngác lúng túng nhìn Băng Tuyết Lân Thú phía dưới mà chìm trong trạng thái đờ đẫn.
– Tiểu Dịch, nhận thua đi!
Đạo sư Chu Hàn cất giọng nói, yên lặng nuốt một ngụm nước bọt. Hắn ta chỉ có sao nói vậy, Khế Ước Linh của học sinh hắn ta đúng là rất thơm nhưng…
Lúc này Vu Dịch mới tỉnh táo lại, theo bản năng thu hồi Khế Ước Linh.
Hắn ta thất hồn lạc phách đi đến trên mặt đất, một bộ dáng nhận phải đả kích trí mạng.
Hai Khế Ước Linh có tiềm lực cao như vậy lại bại bởi một con Husky đúng thật là làm tổn thương lòng người.
– Ta thua sao?
Vu Dịch cúi đầu, không ngừng lại lặp một câu:
– Ta thế mà thau rồi? Ta thua rồi sao?
– Không!
Hắn ta ngửa mặt lên trời thét dài, trong mắt tràn ngập sự không cam lòng.
– Dịch thiếu, được rồi!
Trên mặt Trần Thư nở nụ cười hiền hòa, an ủi hắn ta:
– Có quá nhiều người bị ta ngược, ngươi cũng không phải người đầu tiên! Sau này sẽ từ từ quen thôi!
– …
Những người còn lại đều quay đầu nhìn lại, lời này của ngươi là lời của con người nói sao?
Quả nhiên tâm trạng của Vu Dịch trở nên vô cùng sa sút, chỉ cảm thấy trái tim có chút quặn đau.
– Tiểu Dịch, không cần vì cái lợi trước mắt, cứ chậm rãi phát triển!
Đạo sư Chu Hàn đi đến, nói bên tai hắn ta:
– Ngươi vừa mới trở thành Hắc Thiết Cấp, trước tiên cứ bồi dưỡng cho tốt, tương lai vẫn còn có thể đánh một trận!
Kỳ thật trong lòng hắn ta cũng đang rất khó hiểu, chưa từng thấy qua Khế Ước Linh cấp D nào mạnh như vậy.
– Lão Liễu, ngươi thu nhận được một tên yêu nghiệt gì vậy!
Chu Hàn lắc đầu, chỉ có thể tạm thời rời khỏi Ngự Thú Quán, trở về dạy bảo lại học sinh của mình một chút.
– Quá khen! Quá khen rồi!
Liễu Phong vuốt cằm, trong mắt không giấu được ý cười.