Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 607
Chương 607: Vừa ăn bún vừa đột phá, chơi đùa đến mức cợt nhả
Ầm! Băng Tuyết Lân Thú với khí thế đáng sợ rơi xuống trong nháy mắt. Bởi vì huyết mạch lại tiến hóa lần nữa nên hình thể của nó có thêm hai điểm tương tự với kỳ lân trong thần thoại.
Rống!
Lân Thú ngửa mặt lên trời gầm thét, thân thể tản ra băng sương rét lạnh.
Có cấp bậc xếp hạng tiềm lực SS+ đã đủ để nó kiêu ngạo với người đồng lứa!
– Mạnh thật!
– Hoàn toàn khác một trời một vực so với lúc trước!
– Ngự Thú Sư cấp 9 và Hắc Thiết Cấp có khoảng cách thật lớn. Chẳng trách lúc trước Trần Thư có thể lật tung cả khối chúng ta!
Những học sinh còn lại ở phía dưới xôn xao bàn tán, trong mắt tràn ngập sự hâm mộ và càng thêm khao khát với với Hắc Thiết Cấp.
– Ngươi lấy cái gì đánh với ta?
Sắc mặt Vu Dịch bình thản, nhưng trong mắt lại tràn đầy tự tin đứng đầu thiên hạ.
Ngay sau đó, không gian vỡ tan, lại có một Khế Ước Linh hạ xuống!
Rống!
Chỉ thấy một con sói toàn thân chói lóa kim quang nhảy ra, đi đến bên trên đài tỷ thí, hai mắt nó tràn ngập chiến ý.
– Liệt Địa Kim Lang siêu cấp S? Vận may không tệ.
Liễu Phong nhắm đôi mắt lại, thoáng cái đã lập tức nhận ra cự lang màu vàng phía trước.
Tuy có khoảng cách với Băng Tuyết Lân Thú nhưng cũng là một Khế Ước Linh cực kỳ hiếm có.
– Nói cho ta biết! Ngươi lấy cái gì đánh với ta?
Dáng vẻ của Vu Dịch rất tự tin, lại lần nữa cất giọng nói, lộ ra sự tùy tiện vô cùng.
Một SS+ so với S+, đối mặt với hai Khế Ước Linh cấp D hoàn toàn có thể treo lên đánh.
– Dù Trần Thư có điên cuồng đến đâu cũng chỉ là có thể ỷ vào cấp bậc mà phách lối một chút.
– Đúng vậy, chỉ cần chúng ta đuổi kịp cấp bậc thì có thể tùy ý vượt qua hắn.
– Đẳng cấp chỉ là nhất thời, chỉ có xếp hạng tiềm lực mới vĩnh viễn là thần!
Các học sinh phía dưới đều nở nụ cười, chỉ cảm thấy trong lòng hãnh diện.
Tuy rằng bọn họ không đánh được Trần Thư nhưng trong lòng cũng vẫn không phục.
Giống với trước đây đi học, cả lớp đi bị lưu ban sinh đè ép nhưng chỉ cần tiến độ học tập đuổi kịp thì tùy tiện cũng có thể vượt qua lưu ban sinh.
– Hoàn thành lựa chọn, nhận được phần thưởng: Đại Lượng Ngự Thú Lực!
Trần Thư đi tới vị trí tác chiến. Bây giờ đã xem như là bắt đầu tỷ thí, hệ thống tự nhiên sẽ phán đã hoàn thành.
Khóe miệng hắn cong lên nở nụ cười, nói:
– Không hổ là Dịch thiếu! Trâu bò đấy!
– Hừ! Muốn nhận thua à?
Sắc mặt Vu Dịch vẫn bình thản, nhưng khóe miệng lại không ngừng nhếch lên cười.
Trần Thư thản nhiên nói:
– Ngươi chờ một chút, ta cần một ít thời gian!
– Hả? Cái gì?
Vu Dịch nhướng mày, có hơi không phản ứng kịp.
Trần Thư không nói nhiều lời, yên lặng mở balo tác chiến ra, móc ra một túi bún ốc.
Chỉ trong chốc lát, hắn trực tiếp ngồi khoanh chân xuống ăn bún.
– Đây là tình huống gì vậy? Biết mình đánh không được nên muốn kéo dài thời gian à?
– Đang yên đang lành sao đột nhiên lại ngồi ăn?
– Đến cả quần ta cũng cởi mà ngươi lại cho ta xem cái này?
Các học sinh phía dưới đều ngơ ngác không hiểu gì, lại không hiểu được hành động cợt nhả của Trần Thư.
– Trần Bì, tiểu tử ngươi đang làm gì vậy?
Liễu Phong cũng giật giật khóe miệng, không có người nào có thể theo kịp mạch não của Trần Thư.
Sắp bắt đầu rồi mà ngươi cho mọi người xem cái này?
– Hả? Không thích hợp!
Sắc mặt Chu Hàn ngồi bên cạnh khẽ giật mình, lập tức như phát hiện ra được cái gì đó.
– Lão Liễu, trong cơ thể hắn…
Liễu Phong cũng trừng mắt, liếc mắt nhìn Chu Hàn một cái.
– Có rất nhiều linh lực dao động?
Hai người lên tiếng cùng một lúc, trong mắt hiện ra sự kinh hãi.
Những học sinh còn lại đều hơi sửng sốt, nghe xong lời này thì lập tức nhìn chằm chằm Trần Thư.
Quả nhiên trong cơ thể hắn có xuất hiện vô vàn linh lực, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
– Mẹ nó! Hắn đột phá ở đây à?
– Không cần chơi như vậy chứ? Thật sự coi đột phá như ăn cơm uống nước à?
– Ăn bún ốc cũng có thể đột phá? Đây là thao tác trâu ngựa gì vậy?
– Chúng ta đều chỉ mới đến cấp 9 mà sắp sinh ra một Hắc Thiết Nhị Tinh?
Tất cả mọi người đều há hốc miệng, e rằng có thể nhét vừa một viên đạn hạt nhân.
Vu Đồng cũng trừng mắt nhìn Trần Thư chằm chằm, nhịn không được mà nắm chặt hai tay lại.
Danh tiếng của hắn ta lại bị cướp rồi!
Lúc này hắn ta sinh ra một loại cảm giác bi ai, trời đã sinh ra Du sao còn sinh ra Lượng.
– Ha ha ha! Thoải mái!
Vẻ mặt Trần Thư thỏa mãn, không đến mười phút đồng hồ đã ăn xong bún ốc.
– Tốt, có thể bắt đầu rồi!
Vừa dứt lời, trên người hắn rõ ràng xuất hiện một loại khí tức không giống bình thường.
– Thật sự đột phá à?
Khóe miệng Liễu Phong cứng ngắc, chưa từng thấy phương thức đột phá nào không bình thường như vậy.
Vừa ăn bún vừa đột phá, ngươi tưởng đây là quay phim khoa học viễn tưởng à?
– Dùng ốc nước ngọt để làm bún ốc, mùi vị nồng đậm, tuyệt đối thuần khiết để cho ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể trải nghiệm được cảm giác ở trong nhà vệ sinh!
– Hôm nay ưu đãi giới hạn thời gian, 30 đồng một túi, 100 đồng ba túi! Muốn mua thì nhanh chân!
Trên mặt Trần Thư mang theo nụ cười lễ phép, khắp nơi đều là những túi bún ốc.
– …