Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 606
Chương 606: Vu Dịch bùng nổ sự tự tin
Trần Thư nói: – Cứ có gần đủ một ngàn tín chỉ trước rồi nói sau!
– Ngươi!
Vu Dịch nắm chặt hai bàn tay, không ngờ đối phương lại sỉ nhục hắn ta như vậy.
Vì muốn luôn được sử dụng Tu Luyện Thất hàng đầu của trường học mà hắn ta muốn nhanh chóng phải đột phá đến Hắc Thiết, cho nên đã mua rất nhiều tín chỉ.
Bây giờ một ngàn tín chỉ cần ít nhất là 150 triệu Hoa Hạ tệ để mua.
Khi hắn ta nói với người trong nhà muốn dùng một ngàn tín chỉ để đánh cược thì người nhà đều nói đầu óc hắn ta có vấn đề…
Vu gia có tiền đến đâu cũng không thể làm bừa như vậy!
Cuối cùng nói đến hết lời, hắn ta cũng chỉ mua được năm trăm tín chỉ.
– Ta có thể viết giấy nợ!
Vu Dịch nói. Vất vả lắm mới đột phá được đến Hắc Thiết Cấp nên hắn ta muốn phải thật kiêu ngạo, đoạt lại danh hiệu đứng đầu lớp!
– Giấy nợ? Nhân phẩm của ngươi có đáng tin không? Lỡ như ngươi quỵt nợ thì không phải ta lại tốn công bận rộn sao?
Trần Thư nhìn qua đánh giá Vu Dịch, trong mắt tràn ngập nghi ngờ.
– Mẹ nó, ngươi còn nghi ngờ nhân phẩm của ta?
Trong lòng Vu Dịch bị nghẹn đến tận cùng, chỉ cảm thấy tức muốn hộc máu.
Ngay vào lúc hai người đang giằng co, Liễu Phong mở miệng nói:
– Có thể ký kết một vụ cá cược, chỉ cần hắn ta có tín chỉ trong thẻ thì trường học sẽ tự động chuyển cho ngươi.
Trong mắt Liễu Phong cũng có sự chờ mong.
Bây giờ đã không có ưu thế về cấp bậc, hắn ta muốn xem xem Trần Thư có thể đánh bại được Vu Dịch hay không.
– Như vậy cũng được, đánh thôi!
Trần Thư gật đầu. Có trường học thì xem như được đảm bảo, ngược lại cũng không cần phải lo đối phương giở trò lừa bịp.
– Nói lâu như vậy, ngươi có một ngàn tín chỉ không?
Dường như Vu Dịch nghĩ đến cái gì đó lập tức mở miệng hỏi.
– Hả?
Trần Thư hơi ngẩn ra, ngược lại hắn đã không nghĩ đến vấn đề này bởi vì hắn cảm thấy mình căn bản sẽ không thua.
– Cùng lắm thì ta cũng đặt cược là được!
– Tốt! Vậy đánh thôi!
Vu Dịch gật đầu, đưa mắt nhìn về phía Liễu Phong, nói:
– Mong Liễu lão sư làm trọng tài cho chúng ta!
Nhưng ngay sau đó hắn ta lại nghĩ ra cái gì, lập tức nói:
– Ta gọi cho đạo sư của ta một cuộc điện thoại đã!
– …
Khóe miệng Liễu Phong giật giật, tiểu tử ngươi không tin ta à?
Vu Dịch cúi đầu không dám nhìn thẳng Liễu Phong, ai bảo ngươi là đạo sư của Trần Thư chứ?
Sau năm phút, một tên giáo sư Hoàng Kim Cấp đi vào trong Ngự Thú quán.
– Lão Liễu! Nghe nói học sinh của hai ta muốn đánh nhau?
Bên khóe miệng giáo sư Chu Hàn mang nụ cười như có như không.
Liễu Phong bình thản nói:
– Học sinh của ngươi vậy mà lại không tin ta!
– Tiểu Dịch, làm hoàn toàn không có vấn đề!
Chu Hàn giơ một ngón tay cái lên, trong mắt có ý cười.
– Cút đi!
Khóe miệng Liễu Phong giật giật, cười mắng.
Quan hệ của hai người hiển nhiên không tệ, không bởi vì Trần Thư và Vu Dịch mà có mâu thuẫn gì.
– Hai tiểu tử các ngươi bắt đầu đi!
Chu Hàn đi đến phía trước, đồng thời mở ra thiết bị trên đài tỷ thí.
Chỉ thấy một hỗ thuẫn khoa học kỹ thuật không màu xuất hiện, bao phủ đài tỷ thí rộng rãi lại.
Bây giờ hai người đều là Hắc Thiết Cấp, dư uy của kỹ năng có thể làm tổn thương những học sinh còn lại bên dưới đài nên tất nhiên phải chính quy một chút.
Cùng lúc đó, phía trước đài tỷ thí kéo dài ra hai cầu thang thật dài, đi thẳng đến giữa không trung của Ngự Thú Quán, tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật.
– Bắt đầu đi!
Trong mắt Vu Dịch có chiến ý, chủ động bước lên cầu thang. Trên không mới là vị trí tác chiến của Ngự Thú Sư.
Hắn ta đi theo cầu thang đến nơi cao mấy chục mét.
Dựa vào thị lực Hắc Thiết Cấp có thể nhìn bao quát toàn bộ đài tỷ thí nên tầm mắt sẽ không xuất hiện điểm mù.
Trần Thư hơi ngẩn ra bởi vì trước mặt đột nhiên xuất hiện bảng lựa chọn.
【
Lựa chọn 1: Tiến về vị trí tác chiến, tiến hành tỷ thí với Vu Dịch. Phần thưởng hoàn thành: Đại Lượng Ngự Thú Lực.
】
【
Lựa chọn 2: Quyết đoán trực tiếp chọn đầu hàng. Phần thưởng hoàn thành: Tính cách của hai Khế Ước Linh biến thành hèn nhát.
】
【
Lựa chọn 3: Mở miệng nói: “Ta xin tiến hành đấu tay không!” Phần thưởng hoàn thành: Lực lượng của bản thân tăng 5%.
】
Trần Thư trực tiếp loại bỏ lựa chọn hai và ba.
Lựa chọn thứ ba mặc dù được tăng lực lượng của bản thân lên nhưng tác dụng không lớn, con người dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không đánh được hung thú.
Huống chi Vu Dịch cũng không phải kẻ ngốc, sức chiến đấu của tội phạm cũng không phải trưng cho đẹp.
Sắc mặt Trần Thư bình tĩnh, bước lên cầu thang đi đến không trung của Ngự Thú Quán.
Bởi vì để cho học sinh Hắc Thiết Cấp dùng tỷ thí nên độ cao của Ngự Thú Quán chỉ có trăm mét, nhưng thật ra lại có hơi hạn chế cho Tiểu Hoàng phát huy. Nhưng về tổng thế cũng không ảnh hưởng lớn.
Một trận chiến này, hắn chủ yếu là muốn kiểm tra sức chiến đấu của Husky một chút.
Vào lúc Trần Thư đi đến vị trí chỉ định thì khóe miệng Vu Dịch cong lên thành một nụ cười, không kịp chờ đợi đã lập tức triệu hoán ra Khế Ước Linh của mình.