Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 577
Chương 577: Giống như là bị bọn cướp uy hiếp. . . (2)
Khóe miệng Lưu Khánh giật giật, không phải hắn ta mang người đến tính sổ à? Sao lại cảm giác được mình giống như bị bọn cướp uy hiếp vậy? Đúng ngay lúc này thì có một giọng nói truyền đến.
– Vậy cứ đánh cược một ngàn tín chỉ đi!
Một nam tử với thân hình cao lớn đang từ xa đi tới, tuy rằng vẻ mặt rất bình thản nhưng lại có một loại khí thế thản nhiên tản ra.
Trong lòng Trần Thư giật mình, rất nhanh đã nhận ra giọng nói của đối phương.
Chính là Lục Uyên – Ngự Thú Sư Bạch Ngân Cấp của Ngự Thú Hội!
Trong mắt Lục Uyên có ý cười chế giễu, hắn ta nói:
– Nếu như ngươi thua thì đưa cho chúng ta một ngàn tín chỉ, còn nếu chúng ta thua, từ nay về sau Ngự Thú Hội sẽ không làm phiền đến ngươi nữa!
– Hả? Có hơi không công bằng rồi thì phải?
Trần Thư nắm chặt đao mổ heo trong tay, đôi con ngươi không ngừng chuyển động, suy nghĩ đối sách.
Nếu dựa vào đao mổ heo thì nhất định không dọa được Ngự Thú Sư Bạch Ngân Cấp.
Lục Uyên chắp hai tay sau lưng, trong mắt có nét kiêu ngạo và tự tin của một thiên tài.
Chân phải của hắn ta dùng sức đạp mạnh, lại giống như khinh công trong võ hiệp, nhanh chóng lướt đến.
Khóe miệng của hắn ta mang theo ý cười, nói:
– Lục Uyên ta từ trước đến nay đều tin vào thực lực…
Ầm!
Trong chốc lát, bên phải hắn ta đã lập tức xuất hiện một bóng người, trực tiếp đá mạnh một cú về phía sau đầu gối của Lục Uyên.
– Mẹ nó!
Vẻ mặt bình tĩnh vốn có của hắn ta lập tức thay đổi, chỉ cảm thấy có một cỗ lực lớn truyền đến, thúc ép cho hai chân của hắn ta uốn cong.
– Ngự Thú Sư cùng cấp!
Lúc này, Lục Uyên không kịp làm ra bất kỳ động tác gì, hai chân hắn ta mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.
Xuy xuy xuy!
Sức mạnh đẩy hắn ta xông về phía trước vẫn còn tồn tại, điều này làm cho hắn ta quỳ trượt một đường, thầm chí dưới đầu gối còn không ngừng xuất hiện tia lửa chói mắt.
– Chuyện này…
Một màn kịch tính như vậy khiến người qua đường nhao nhao nhìn lại, vừa nhìn đã lập tức ngẩn người ngay tại chỗ.
Đây có phải có chút bất hợp lí quá hay không vậy…
Mấy giây sau đó, Lục Uyên cuối cùng cũng dựa vào lực ma sát mà ngăn lại thân thể đang xông về phía trước.
– Lục hội trưởng, ngươi không sao chứ?
Trong mắt những người còn lại của Ngự Thú Hội đều có ý cười, nhưng tốt xấu gì cũng đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp nên miễn cưỡng nhịn xuống.
Bọn họ đỡ Lục Uyên lên, ánh mắt không nhịn được mà nhìn về phía đầu gối của hắn ta.
Chỉ thấy quần ở đầu gối của Lục Uyên đã bị rách ra hai cái lỗ lớn, trên đó là một mảnh đen nhánh, nhìn qua vô cùng buồn cười.
– Thì ra là hội trưởng của Ngự Thú Hội à!
Khóe miệng Trần Thư nhếch lên một nụ cười, giơ ngón tay cái lên, nói:
– Phương thức xuất hiện quả nhiên không phải bình thường! Tại hạ bái phục!
– Ma sát khoảng cách xa như vậy, thế mà lại không bị thương chút nào, không hổ là Ngự Thú Sư Bạch Ngân Cấp!
– Lục hội trưởng, lúc nào có thể ra video dạy học không? Mọi người đều muốn học đó!
A Lương và Vương Tuyệt cũng bàn luận tới lui. Dựa vào tâm tính đánh không lại thì cũng muốn ghê tởm chết đối phương, không ngừng trào phúng.
Vẻ mặt Lục Uyên phát lạnh, chỉ quét mắt nhìn ba người một chút rồi lập tức quay đầu nhìn về phía đầu sỏ đã làm cho mình xấu mặt.
– Phương Tư! Ngươi đã trở thành Bạch Ngân rồi?
– Thế nào? Lục Uyên ngươi đều là Bạch Ngân Cấp, ta trở thành Bạch Ngân không phải rất bình thường sao?
Phương Tư khoanh hai tay trước ngực, khóe miệng có một nụ cười nhạt.
– Lần này mặc kệ chuyện của ngươi chứ?
Vẻ mặt Lục Uyên khó coi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Phương Tư.
Trần Thư trực tiếp báo ra câu lạc bộ, mở miệng nói:
– Ngươi dám đối phó với câu lạc bộ túi phân Urea của chúng ta, trưởng câu lạc bộ của chúng ta sao có thể đứng nhìn chứ hả!
– Câu lạc bộ gì cơ?
Lục Uyên sững sờ, có chút nghe không hiểu.
Trần Thư nói:
– Câu lạc bộ túi phân Urea, Phương Tư tỷ là trưởng câu lạc bộ của chúng ta!
Vừa vặn mượn một trận này để cho túi phân Urea nhất chiến thành danh, sau đó là có thể tuyển nhận thêm nhiều thành viên rồi.
Như vậy hội phí chẳng phải sẽ liên tục tới sao…
Vương Tuyệt và A Lương cũng hiểu được ý tứ của Trần Thư, lập tức cao giọng la lên.
– Phân Urea trưởng uy mãnh!
– Phân Urea trưởng uy mãnh!
– ? ?
Vẻ mặt Phương Tư cứng đờ, đây cái kiểu xưng hô mẹ gì thế?
Thoạt nghe xong thật giống như gọi trâu gọi ngựa vậy, nhưng tỉ mỉ nghe lại, thật ra… Còn không bằng thoạt nghe…
Bước chân của Phương Tư trì trệ, một giây sau đã trực tiếp tiêu sái quay người, nói:
– Xin lỗi, không mang máy theo trợ thính, nhìn lầm người rồi…
– Không phải mà tỷ, tỷ ruột của ta!
Khóe miệng Trần Thư giật giật, lập tức tiến lên phía trước kéo Phương Tư lại, đồng thời trừng mắt nhìn hai người A Lương một chút.
Hai người lập tức im miệng, Phương Tư lúc này mới miễn cưỡng ở lại.
Trần Thư thấy vậy mới quay đầu nhìn Lục Uyên, mở miệng nói:
– Đại hội trưởng Lục, còn muốn đánh nữa hay không? Nếu các ngươi thua thì cho ta một ngàn tín chỉ là được!
Hai mắt của hắn lóe lên ánh sáng, thật không ngờ mới trở về trường đã lập tức có thu hoạch rồi.
– Đánh!