Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 575
Chương 575: Phòng cháy phòng trộm phòng Trần Thư
– Đi thôi! Đi vào lớp! Cả ba người khoác vai nhau đi về phía lớp học.
Các học sinh trong lớp đều tươi cười, họ sắp sửa bắt đầu kỳ nghỉ dài hạn đầu tiên kể từ khi học đại học.
– Lễ Quốc khánh này ta chuẩn bị đi du lịch một chút. Nghe nói ở thành phố Băng có tuyết rơi rất dày, khung cảnh đẹp vô cùng.
– Ta sẽ trung thực mà tu luyện. Đúng lúc kỳ huấn luyện quân sự đang thưởng tín chỉ, ta có thể sử dụng Tu Luyện Thất một thời gian. Nếu trong năm nhất không thể trở thành Hắc Thiết Cấp thì e rằng nhà cũng không thể về được!
– Ta cũng đang chuẩn bị tu luyện. Phải nắm chắc ba mươi tín chỉ huấn luyện quân sự, không thể để ai trong lớp độc chiếm danh tiếng! Nên ta phải xông lên!
Đúng lúc này, ba người Trần Thư đã đi đến phòng học.
Cuộc thảo luận của đám đông đồng thời dừng lại, bỗng chốc trở nên vô cùng yên tĩnh.
Nam sinh đang muốn xông ra kia nhưng rồi vẻ mặt lại cứng đờ, lập tức cúi đầu xuống không ngừng cầu nguyện:
– Ông trời phù hộ, hắn không nghe thấy, hắn không nghe thấy…
– Ta nghe thấy rồi!
Trần Thư rất bình tĩnh, khóe miệng hiện lên một nụ cười.
Tên nam sinh không khỏi nuốt nước miếng, lập tức cảm thấy áp lực.
Trần Thư cúi đầu, tuy ánh mắt bình tĩnh nhưng lại toát ra khí chất của một tên tội phạm.
Hắn chậm rãi mở miệng hỏi:
– Huấn luyện quân sự có tín chỉ hả? Sao ta lại không biết?
– ?
Nam sinh thở phào nhẹ nhõm, cứ nghĩ mình sẽ bị đánh ngay tại chỗ.
Hắn ta thận trọng nói:
– Hình như mọi người đều có, miễn là đã tham gia huấn luyện quân sự…
– ?
Ngay lập tức Trần Thư quay lại nhìn về phía A Lương và Vương Tuyệt.
– Ai mà biết!
Hai người không hẹn mà cùng nhún vai, chứng tỏ mình cũng không biết.
– Được rồi, Trần Thư, về chỗ ngồi đi!
Kiều Nguyệt bước vào, trong nháy mắt nhìn thấy ba người bọn Trần Thư, nghĩ rằng họ lại bắt nạt đồng học.
Ba người bọn họ cũng thành thật mà đi đến hàng phía sau.
– Hôm nay bắt đầu kỳ nghỉ lễ Quốc khánh, thời gian là bảy ngày. Bây giờ không có bài tập về nhà, nhưng tất cả cần phải tự có ý thức!
– Ta hy vọng rằng trong lúc thả lỏng, mọi người cũng đừng quên việc tu luyện hàng ngày. Thời gian không chờ đợi một ai, hãy trân trọng tuổi trẻ của mình…
Đám người Trần Thư ngáp ngắn ngáp dài, hoàn toàn miễn dịch với loại canh gà cho tâm hồn này rồi.
Nửa giờ sau.
Kiều Nguyệt hắng giọng nói:
– Được rồi, buổi lên lớp đến đây là kết thúc!
Nàng ta nhìn Trần Thư, lại nói tiếp:
– Nhà trường cần phải chú ý sự an toàn trong kỳ nghỉ của mọi người, làm phiền đồng học Trần Thư viết ra đường đi của lộ trình một chút!
– ?
Trần Thư hơi giật mình, đây là có ý gì?
Không phải là an toàn trong kỳ nghỉ à? Chỉ viết ra lộ trình của một người thì có ích gì?
Những người còn lại nhìn Trần Thư một cách kỳ lạ rồi cứ như vậy lần lượt rời khỏi lớp.
– Trường học thật biết nhìn xa trông rộng!
Vương Tuyệt không thể không đưa ra một ngón tay cái, A Lương cũng gật đầu đồng ý.
Trần Thư quay đầu lại nhìn:
– Hả? Tình huống gì vậy?
– Chỉ cần tránh được ngươi, vậy thì mọi người đều sẽ bình an vô sự…
– …
Khoé miệng Trần Thư giật giật, không phải trường học nhắm vào hắn chứ?
Hắn quay lại hỏi Kiều Nguyệt:
– Kiều tỷ, ý là như vậy sao?
– Không cần bận tâm những chi tiết này!
Kiều Nguyệt vỗ vai hắn, nói:
– Nào, thành thật mà viết lộ trình của ngươi vào đi, lúc đó sẽ thông báo trong nhóm.
Ba quy tắc trong kỳ nghỉ: Phòng cháy, phòng trộm, phòng Trần Thư!
– Đúng rồi Kiều tỷ, tại sao chúng ta không có tín chỉ huấn luyện quân sự vậy!
Trần Thư nhớ tới cái gì đó, trọn vẹn cả ba mươi tín chỉ, không thể lãng phí được!
Bây giờ hắn không có tín chỉ nào, thậm chí còn nợ Vương Tuyệt năm mươi mốt tín chỉ.
– Các ngươi còn dám hỏi?
Kiều Nguyệt lắc đầu nói:
– Bốn người các ngươi phá nhà đá, lại muốn trốn khỏi điểm căn cứ, hơn nữa ngày cuối cùng không nghe lệnh chỉ huy, tiến sâu vào trong bầy hung thú!
Nàng ta đã sớm hiểu rõ, nơi nào có Trần Thư thì chắc chắn sẽ không có chuyện gì tốt đẹp.
– Quan trọng nhất là bốn người các ngươi muốn làm cái gì trong nhà kho của điểm căn cứ?
Kiều Nguyệt nhìn chằm chằm vào Trần Thư, tiếp tục nói:
– Đặc biệt là ngươi, đã đến gần đó tổng cộng mười tám lần!
– …
Trần Thư giật giật khóe miệng, im lặng cúi đầu.
– Bà mẹ nó, tại sao ngươi lại làm ra chuyện này sau lưng chúng ta?
Vẻ mặt Vương Tuyệt và A Lương trông rất sốc.
Tổng cộng đợt huấn luyện quân sự kéo dài khoảng hai mươi ngày, có thể nói Trần Thư mỗi ngày đều thử làm chuyện đó.
Trần Thư nhún vai:
– Ta đã từng nói qua rồi nhỉ, ý chí kiên cường là một phẩm chất mà chúng ta cần phải có!
– Được rồi! Không trừ đi các tín chỉ của các ngươi đã là không tệ rồi!
Kiều Nguyệt nói rồi ra khỏi lớp học.
– Trần Thư, trong ngày hôm nay, ngươi phải đưa báo cáo lộ trình cho ta!
…
Ba người họ đi trên con đường nhỏ của Học Phủ.
– Lão Vương, A Lương, chúng ta trải qua kỳ nghỉ như thế nào đây?
Trần Thư khoác vai hai người, trên mặt mang theo ý cười như muốn làm gì đó.
– Cái gì gọi là chúng ta?