Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội - Chương 570
Chương 570: Túi phân có độc…
Trần Thư lắc đầu, người bình thường khi nghe về bom hạt nhân thì đều vừa nghe tin đã sợ mất mật, mà sao người bên cạnh mình lại muốn đến như vậy nhỉ? – A Lương, lão Vương, các ngươi về ký túc xá trước đi nhé!
…
– Lão sư, ta thật sự không có mà!
Trần Thư và Liễu Phong cùng nhau đi trên con đường nhỏ trong Học Phủ, gió đêm thổi nhẹ nhàng khiến cho tâm trạng của con người trở nên yên tĩnh.
– Thật không đấy?
Liễu Phong nhướng mày, hắn ta thật sự chỉ muốn nghiên cứu chút ít mà thôi.
Nếu như thật sự có thể sản xuất với quy mô lớn thì ngược lại sẽ có tác dụng mang tính chiến lược nhất định.
– Lão sư, nhân phẩm và đạo đức của Trần Thư ta đều xuất sắc, sao ta lại có thể làm ra chuyện như vậy được chứ?
– Đừng có nói nhảm nữa!
Liễu Phong lắc đầu, không tiếp tục theo đuổi vấn đề này nữa mà mở miệng hỏi:
– Thu hoạch trong kỳ huấn luyện quân sự như thế nào?
Trần Thư đút hai tay vào túi rồi thở dài mà nói:
– Cũng được, nhưng tiếc là ta vẫn luôn không có cơ hội tới gần kho hàng của căn cứ.
– ?
Khóe miệng Liễu Phong giật giật, mạch não của ngươi có thể bình thường chút được không vậy? Ta đang hỏi cái này sao?
Hắn ta quay đầu, trong mắt hiện lên vẻ không hiểu, hắn ta hỏi:
– Ngươi nghĩ như thế nào về Trấn Linh Quân?
Trần Thư nao nao, hắn suy tư trong chốc lát rồi mới nói:
– Ta thật sự rất khâm phục bọn họ, bọn họ chính là người bảo vệ của nhân dân!
Liễu Phong vẫn chưa lên tiếng.
Trần Thư lại nói tiếp:
– Tuy nhiên, khâm phục thì khâm phục nhưng ta lại không muốn trở thành Trấn Linh Quân.
– Ồ? Vì sao vậy?
– Ta nhớ có một tiết học, lão sư hỏi khi chúng ta lớn lên thì muốn làm cái gì.
Trong mắt Trần Thư có nhớ lại, hắn nói:
– Có người nói lớn lên muốn làm bác sĩ để chữa bệnh cho người dân, có người lại nói muốn làm nhà khoa học để tạo ra những cống hiến cho nhân dân…
– Không tệ đấy chứ.
Liễu Phong gật đầu, trái lại những câu trả lời này rất phù hợp với lứa tuổi trẻ con.
Hắn ta hỏi:
– Vậy ngươi muốn làm cái gì?
Khóe miệng Trần Thư treo nụ cười, hắn nói:
– Người dân bình thường.
– ?
Liễu Phong hơi sững sờ, ngay sau đó hắn ta lập tức bật cười.
Nếu như những người khác nói ra đáp án này thì có lẽ sẽ khiến người ta phải kinh ngạc, nhưng nếu là Trần Thư nói ra những lời này thì dường như điều đó lại trở thành điều đương nhiên.
Xào xạc!
Gió đêm thổi qua, những chiếc lá xung quanh đung đưa xào xạc.
Trần Thư rơi vào trầm mặc, suy nghĩ của hắn đã thay đổi một chút.
Trước đây, hắn chỉ xem Trấn Linh Quân như những vị khách qua đường, nhưng bây giờ, hắn dành cho bọn họ nhiều hơn một phần kính trọng.
Trấn Linh Quân canh giữ Không Gian Thông Đạo trong suốt mấy chục năm, lặp lại từ ngày này qua ngày khác. Điều này quả thực đáng để hắn kính trọng, nhưng đây cũng không có nghĩa là Trần Thư muốn trở thành một người như vậy.
Con ngươi Trần Thư đảo một vòng, hắn mở miệng hỏi:
– Liễu lão sư, nếu là ngươi, ngươi muốn trở thành một người như thế nào?
– Ta ư?
Trong mắt Liễu Phong hiện lên ý cười khó hiểu, hắn ta trầm giọng mà nói:
– Ta sẽ trở thành lão sư của nhân dân!
– Thì đó không phải là lão sư sao?
Trần Thư nhún vai rồi nói:
– Chúc mừng ngươi, ước mơ của ngươi đã trở thành sự thật rồi!
– Không, vẫn chưa trở thành sự thật đâu!
Liễu Phong cười cười rồi nhìn về phía bầu trời sao yên tĩnh, hắn ta hỏi ngược lại:
– Ngươi nói, những ngôi sao trên trời có phải giống như vẫn luôn bảo vệ Ngự Thú Sư chúng ta hay không?
– Lão sư, không cần phải giảng lý lẽ nữa!
Trần Thư nói:
– Ta nhất định sẽ không trở thành Trấn Linh Quân đâu!
Liễu Phong yên lặng mà cười, hắn ta nói:
– Ta không nghĩ như vậy, ta chỉ hy vọng ngươi có thể bớt gây chuyện chút là ta vui rồi! Ta cũng không muốn đang giảng bài thì bị Trấn Linh Cục bắt đi!
– …
Trần Thư gật đầu rồi nói:
– Lão sư yên tâm, ta sẽ không dễ dàng gây chuyện!
Liễu Phong dừng bước rồi nói tiếp:
– Vậy thì tốt rồi, ngươi trở về đi!
Hai người đi đến đây thì tách ra, Trần Thư đi về phía tòa nhà ký túc xá số 1.
– A?
Trần Thư vừa mới đi đến tầng một thì đột nhiên nghe thấy trên tầng có động tĩnh.
– Có chuyện gì xảy ra sao?
Hắn cẩn thận đi tới tầng hai, hắn nghe thấy tiếng nói truyền xuống từ tầng trên.
– Mấy ca đợi các ngươi gần một tháng luôn đấy, Trần Thư tiểu tử kia đâu rồi?
Một giọng nói quen thuộc truyền đến, giọng nói có vẻ tràn đầy tức giận.
Trước mắt của Trần Thư lập tức xuất hiện các lựa chọn.
【
Phương án 1: Trực tiếp ra tay, hỗ trợ A Lương và Vương Tuyệt. Phần thưởng hoàn thành: Ngự Thú Lực đại lượng
】
【
Phương án 2: Lấy điện thoại ra, âm thầm đặt trước suất tổ chức tang lễ cho hai người bọn họ. Phần thưởng hoàn thành: Nhận được danh hiệu “Chó bên trong chó”, hiệu quả khi đeo: Độ nghe lời của Husky + 10
】
【
Phương án 3: Kêu gọi cứu binh, đợi mọi người đến đủ thì cùng tiến lên. Phần thưởng hoàn thành: Tốc độ của Slime + 5%
】
Trần Thư yên lặng mở ra ba lô tác chiến, hắn lấy điện thoại ra theo bản năng…
Hắn hơi sững sờ rồi đặt điện thoại xuống, sau đó lại lấy ra món vũ khí độc quyền quen thuộc.